Ta Thật Không Muốn Làm Chúa Cứu Thế

Chương 755: Màng Dyson

Hán Châu không khiến Trần Phong thất vọng.
Đây quả thực là một thành phố khổng lồ
Sau khi lượn sơ một vòng, Trần Phong ước tính sơ bộ rằng dân số của Hán Châu phải hơn 300 triệu người.
Khu thành thị chiếm diện tích gần 4.000 km vuông.
Bố cục của các tòa nhà kiến trúc không dày đặc, cũng không tính là quá cao lớn.
Trừ những khu dân cư cao tầng bị sập, hầu hết các tòa nhà kiến trúc đều cao không quá 1.000 mét.
Tuy nhiên, quy mô của các tòa kiến trúc đều rất lớn, mỗi cái đều chiếm diện tích lên đến hơn 100 mẫu.
Trần Phong vừa nhìn thoáng qua, đã lập tức vui mừng.
Hắn đã nhìn thấy rất nhiều máy móc bị phá hư trong những tòa kiến trúc lớn này, thậm chí, còn tìm thấy một trung tâm siêu máy tính.
Trần Phong suy đoán rằng, Hán Châu lần này đóng vai trò là một trung tâm sản xuất công nghiệp và một trung tâm khoa học, đó cũng là ý của hắn.
Trước tiên, hắn lần mò theo trí nhớ, tìm đến phương hướng của chung cư Duyệt Lai, quyết định ở lại đó.
Việc tìm kiếm chung cư này khá đơn giản, mặc dù đã trải qua một nghìn năm, nhưng bố cục của chung cư lại chẳng khác mấy so với quá khứ.
Có lẽ nó đã trở thành một danh thắng cổ tích, nên mới được bảo tồn nguyên vẹn.
Tất nhiên, những tòa nhà bê tông cốt thép của thế kỷ 21 không thể bảo tồn được nhiều năm như vậy.
Hiện tại vẫn còn giữ lại được phong cách và bề ngoài như thế này, thì chắc hẳn vật liệu xây dựng đã được thay đổi một lượt.
Không giống như những tòa nhà kiến trúc lớn khác, bên trong chung cư Duyệt Lai hầu như không chứa thành phần công nghệ tương lai, nó gần như giống hệt như lúc hắn còn định cư ở quá khứ. nguyên mùi nguyên vị, ngay cả các thiết bị điện cũng là 'đồ cổ' mà hắn đã từng sử dụng.
Có thể do bên trong quần thể di tích văn hóa chưa có nhiều sản phẩm công nghệ hậu hiện đại, nên mức độ hư hỏng của chung cư Duyệt Lai rất thấp.
Sau khi dàn xếp mọi thứ ổn định, hắn lại 'ngựa quen đường cũ', lái mô tô bay càn quét thành phố.
Đối phó với các thành phố lớn, không thể cắm đầu chạy lung tung như đối với các thành phố nhỏ.
Đầu tiên hắn dành trọn một ngày, chia di chỉ Hán Châu thành 4 khu lớn: khu nghiên cứu khoa học, khu công nghiệp, khu lưu trú và khu kinh doanh, đồng thời, lại chia bốn khu này thành ba khu ưu tiên tìm kiếm khác nhau, tùy theo mức độ thiệt hại.
Đêm đó,
Trên tay hắn nâng một chén trà, vô cùng thảnh thơi đi đến khu nghiên cứu khoa học ngoại ô phía Đông - khu có mức độ ưu tiên cao nhất.
Trước đó hắn đã nhận thấy rằng, trong khu nghiên cứu khoa học ngoại ô phía Đông có một khối hình trụ kim loại khổng lồ phóng lên tận trời.
Khối hình trụ có đường kính hơn 300 mét, cao hơn 4.000 mét, vỏ là một cấu trúc hoàn toàn bằng kim loại, tổng cộng có hơn 10 đoạn.
Đây là một đài kính thiên văn quang học cực lớn.
Hắn thực không ngờ ở thời đại này lại nhìn thấy loại cổ vật này, lại còn được xây dựng trên Trái Đất, vô cùng kinh ngạc.
Điều đáng ngạc nhiên hơn nữa là, mặc dù trí não điều khiển trung tâm đã bị phá hủy, nhưng cấu trúc chính của kính thiên văn vẫn còn nguyên vẹn, thậm chí, đến cả thấu kính bên trong cũng nguyên vẹn, không chút hư hao.
Loay hoay đến hơn nửa đêm, kỹ sư Trần - người vừa mới bước vào con đường chuyên nghiệp và là chuyên gia chế tạo các vụ nổ, đã sửa chữa được sơ bộ công năng của kính thiên văn, cũng chuyển hình ảnh thành công sang máy chiếu.
Cuối cùng hắn cũng có thể nhìn thấy thế giới tinh không bên ngoài, thông qua kính thiên văn.
Có một dải vành đai ánh sáng khổng lồ nằm giữa quỹ đạo của Hải Vương Tinh và Thiên Vương Tinh.
Vành đai ánh sáng này cực giống như một hành tinh, nó đang quay xung quanh mặt trời.
Thỉnh thoảng sẽ có các vòng cung hồ quang điện nhấp nháy phía trên vành đai ánh sáng, năng lượng ẩn chứa bên trong hầu hết hồ quang điện đều đủ để duy trì các cơn giông trên Trái Đất trong ba ngày ba đêm.
Trần Phong tiếp tục phóng lớn độ phóng đại của kính thiên văn quang học, có thể phân biệt được rằng, thành phần tạo thành vành đai ánh sáng này chính là những mảnh vụn của các vật thể trông như những mảnh vải vụn xếp chồng lên nhau.
Hồ quang điện chính là sinh ra từ những "mảnh vải vụn" này, sau đó va chạm, lưu chuyển, và kích phát.
Trần Phong biết đó là gì, đây chính là "thi thể" của màng Dyson sau khi bị xé nát.
Hắn cực kỳ vui mừng.
Nhân loại trong tuyến thời gian này đã hoàn thành kỳ tích, tạo ra được màng Dyson từ năm 2500.
Mặc dù bây giờ nó đã trở thành một cái xác, màng Dyson đã bị xé rách, và kết hợp với nhau thêm một lần nữa, tạo thành một "vòng mặt trời" khổng lồ.
Nhưng những dấu vết về sự tồn tại của nó ít nhất cũng có thể chứng minh rằng những nỗ lực của nhân loại là không hề uổng phí vô ích.
Nếu mọi thứ đã không thể nào cứu vãn được, 10 triệu năm, hoặc là hàng tỷ năm sau, khi các chủng tộc mới khác đến Thái Dương Hệ, nhìn thấy những mảnh còn lại của màng Dyson này, có lẽ họ sẽ coi nó như một kỳ quan thiên nhiên mới của vũ trụ.
Những nền văn minh này sẽ la lên như thế này.
"Wow, đây là một loại cấu trúc sinh mệnh vĩ đại, một vòng hằng tinh hoàn toàn tự nhiên với thông tin di truyền. Vũ trụ thực sự có quá nhiều thứ không thể tưởng tượng nổi mà!"
Nhưng lúc này trong lòng Trần Phong, mặc dù có thiên ngôn vạn ngữ, nhưng lại chẳng nói thành lời.
Hiện tại, màng Dyson - thứ mà nhân loại tạo ra đã bị phá hủy thành như thế, như vậy thì, nền văn minh nhân loại bên trong Thái Dương Hệ lần này, thực sự không thể nào may mắn thoát khỏi.
Lúc trước hắn vẫn còn huyễn hoặc rằng, có thể vẫn còn nhân loại ở đâu đó trên các hành tinh khác, ví như trên Hỏa Tinh.
Nhưng cái xác của màng Dyson đã phá hủy ảo tưởng của hắn.
Trần Phong nhún nhún vai, thì thầm: "Thôi bỏ đi."
Nhưng tốt xấu gì thì hắn cũng phải đưa ra một cái kết luận.
Bạn cần đăng nhập để bình luận