Ta Thật Không Muốn Làm Chúa Cứu Thế

Chương 1298: Tiếp Tục Tiến Lên

Trong phòng chỉ huy của phân đội nòng cốt của hạm đội Vô Danh, một thanh niên tuấn tú, vẻ ngoài lạnh lùng nhưng lại có đôi mắt to tròn linh động, đang nhìn theo bóng lưng người đàn ông trung niên phía trước với ánh mắt có chút ngưỡng mộ.
"Thầy, thầy quả là một người phi thường. Thầy không chỉ giải quyết được cuộc khủng hoảng tiềm tàng trong hạm đội của chúng ta, mà còn giúp toàn bộ nền văn minh giải quyết một cuộc khủng hoảng cực lớn."
Thanh niên nói.
Người đàn ông trung niên quay đầu lại, khẽ lắc đầu: "Đây mới chỉ bắt đầu mà thôi, chưa chắc chắn được gì, vả lại, thầy cũng chỉ kế thừa công tác của người thầy quá cố của thầy mà thôi, làm tốt những gì nên làm. À, Tiểu Đường, thầy đã đọc bản báo cáo kỹ thuật đó rồi. Việc khắc ký hiệu quy ước vận mệnh lên người con cũng thành công rồi."
"Đúng vậy, thưa thầy."
"Chúc mừng con."
"Dạ?"
"Thầy vừa biết được một tin tức. Đế chế đã cho mấy trăm vị tiền bối cải tạo thực trang lúc trước một quyền lựa chọn, và tất cả bọn họ đều tự nguyện xin ấn ký này. Họ cũng đã thành công. Điều này chứng tỏ một điều, cách ly sinh sản không loại trừ con và những vị tiền bối cải tạo thực trang này khỏi một tập thể rộng lớn của nền văn minh nhân loại. Thứ quyết định chúng ta là đồng bào, là người một nhà, không phải là cơ thể của chúng ta mà là trái tim của chúng ta."
Chu Đông Lai nói xong, chỉ chỉ vào mình.
Trên mặt Đường Hạ Ngạo lộ ra một nụ cười đã lâu không xuất hiện: "Cảm ơn thầy."
"Không cần."
"Thầy, con không có tham gia trận chiến bất ngờ vừa rồi, khi nào thì con mới có thể..."
"Đừng nghĩ đến mấy chuyện này nữa. Con vẫn còn thiếu chút gió đông. Ra ngoài đi."
"Được rồi, thầy, con hiểu rồi."
Đưa mắt nhìn Đường Hạ Ngạo rời đi xong, Chu Đông Lai lại quay đầu, mở ra bảng báo cáo số liệu của hạm đội.
Đã 10 năm trôi qua kể từ khi hạm đội chia thành từng tốp nhỏ. Tài nguyên, năng suất và dân số của hạm đội nòng cốt khi nó bị tách ra gấp 10 lần so với các phân đội nhỏ khác, cho nên, quy mô của hạm đội được mở rộng rất nhanh.
Trước mắt, hạm đội nòng cốt đã mở rộng lên 963 tàu.
Trong đó, có 322 tàu chiến đấu, 406 tàu tài nguyên và nghiên cứu khoa học, 235 tàu sinh sôi/cư dân.
Tàu chiến đấu có thể chứa đầy một thủy thủ đoàn với số lượng 1,03 triệu người. Tàu tài nguyên và nghiên cứu có thể chứa đầy 2,09 triệu người.
Tuy nhiên, tổng số người trưởng thành hiện có trong hạm đội lại chưa đến 200.000 người, hơn nữa, còn có sự chênh lệch rất lớn về nhân sự ở các vị trí khác nhau. Hầu hết các hạm tàu hiện tại chỉ có thể vận hành nhờ trí tuệ nhân tạo.
Tổng số trẻ em dưới 10 tuổi đang phát triển trong tàu sinh sôi là gần 10 triệu trẻ, tỷ lệ tuổi tác phối rất hợp lý, năm nay sẽ có gần một triệu trẻ tròn 10 tuổi, có thể vừa học tập vừa đảm nhiệm các vị trí dần dần.
Nếu mọi việc suôn sẻ, năm 2940, hạm đội nòng cốt sẽ có ít nhất 30 triệu người, cùng với khoảng 30.000 tàu có người lái và 80.000 tàu không người lái.
Tốc độ phát triển của các phân đội khác chậm hơn nhiều, nhưng về cơ bản thì vẫn đang mở rộng một cách ổn định.
Nhưng không phải phân đội nào cũng gặp may.
Trong 10 năm qua, 12.000 phân đội lúc đầu chỉ còn lại 11.300.
Trung bình, mỗi năm sẽ tổn thất hơn 60 phân đội, mỗi tháng đều sẽ có một vài phân đội không may gặp nạn.
Bất cứ khi nào có báo cáo về hy sinh và thiệt hại trong trận chiến, trái tim của Chu Đông Lai sẽ tràn ngập đau đớn, cùng với một cảm giác tội lỗi sâu sắc.
Đặc biệt là khi anh nghĩ đến những đứa trẻ đang độ tuổi trưởng thành lại bị cuốn vào chiến tranh, trong tim sẽ đau nhói, vặn xoắn từng cơn, tưởng chừng không thở nổi.
Trong lòng anh có quá nhiều áy náy tội lỗi, nhưng lại không thể nào nói với ai.
Thậm chí, anh có cảm giác sắp sửa không thể gánh nổi thứ áp lực nặng nề như Thái Sơn này.
Nhưng giờ đây, ấn ký quy ước vận mệnh đã giúp linh hồn anh được giải thoát trong một khoảng thời gian ngắn ngủi.
Một báo cáo mới lại xuất hiện trước mặt anh. Phân đội số 8763, với dân số 830.000 người, đã gặp phải một kẻ thù rất mạnh. Sau khi chống cự một tháng, họ chọn cách phân tán và rút lui, kiên trì thêm được 3 tháng. Vào 3 phút trước, toàn bộ thành viên bỏ mình.
Sự hy sinh của phân đội 8763 không phải là vô nghĩa, họ đã thành công trong việc đưa quân đoàn truy kích quân địch hàng chục năm ánh sáng, yểm hộ cho 7 phân đội lân cận khác rút lui một cách êm thấm.
Chu Đông Lai thở dài một hơi, trong lòng thầm nói: "Tôi biết nghiệp chướng của tôi rất nặng nề. Giống như nhà hiền triết, tôi có vô số lời xin lỗi muốn nói với vô số người. Tôi biết rằng lời xin lỗi này của tôi chỉ nhẹ tựa lông hồng, nhưng tôi quả thực không còn lựa chọn nào khác. Nếu thực sự có linh hồn sau khi chết, tôi sẽ dập đầu tạ lỗi với từng người. Còn hiện tại, hãy để tôi giấu nỗi tiếc thương này vào tận sâu đáy lòng."
. . .
"Tiếp tục tiến lên! Mục tiêu chính là tinh vực Vân Đỉnh!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận