Ta Thật Không Muốn Làm Chúa Cứu Thế

Chương 1297: Nhiệm Vụ Của Nhân Loại Vũ Trụ

Về phần phán đoán ai là kẻ thù công khai của nhân loại, chúng ta sẽ giao cho chủ não Phồn Tinh.
Một Phồn Tinh gần như toàn trí toàn năng cùng vô số trí năng phụ trợ do cô điều khiển, sẽ sử dụng trung bình từ 1 đến 1,5% sức mạnh tính toán để đưa ra những đánh giá toàn diện về toàn bộ cá thể trong nhân loại, với tần suất trung bình một lần một tuần.
Một khi cá nhân nào đó bị Phồn Tinh đánh giá là kẻ thù công khai của nhân loại, hoặc có nguy cơ trở thành kẻ thù công khai của nhân loại, thì thứ đang chờ đợi người này chính là một loạt các thủ đoạn thẩm vấn và xét xử.
Dựa trên tiền đề tiên quyết rằng Phồn Tinh vì ai đó mà vẫn hết lòng phục vụ vì nhân loại, người dân trên Trái Đất đã thiết lập một hệ thống chiến tranh cấp vũ trụ dựa trên thông tin hóa toàn diện.
Chỉ cần Phồn Tinh vẫn là Phồn Tinh, thì việc giám sát và công bố thông tin lượng tử toàn diện sẽ loại bỏ hoàn toàn những lời nói dối vi phạm đạo đức nhân loại.
Các lý thuyết âm mưu sẽ biến mất trong quãng thời gian ngắn ngủi của lịch sử văn minh này, “xã hội công bằng tuyệt đối” đi từ lý thuyết biến thành thực tế.
Bản án của Phồn Tinh về kẻ thù công khai của nhân loại có thể tuân theo nguyên tắc công bằng và công khai tuyệt đối.
Ban lãnh đạo của đế chế lần này lại một lần nữa đặt cược hy vọng tồn tại của nền văn minh vào sự tín nhiệm của họ đối với Trần Phong và Phồn Tinh.
Tất nhiên, đây là biểu hiện của tính pháp chế cực đoan, đồng thời cũng là hành vi mạo hiểm như kiểu xiếc đi trên dây.
Nếu một ngày đó Phồn Tinh phản bội, hoặc bị kẻ thù điều khiển, hệ thống mà nền văn minh nhân loại phụ thuộc vào để tồn tại sẽ trở nên vô cùng mong manh yếu ớt, thậm chí có thể sụp đổ.
Theo một nghĩa nào đó, đây là một tổn thương đối với cộng hòa, nhưng ban lãnh đạo đế chế đương nhiệm đã quyết định dũng cảm thực hiện bước đi này.
Thế hệ lãnh đạo này biết rằng có lẽ trong tương lai, cấp lãnh đạo là họ sẽ bị dán nhãn là đồ tể, đao phủ, phần tử tội phạm chống lại nhân loại, công cụ của trí tuệ nhân tạo, cỗ máy hình người không có suy nghĩ, v.v.
Nhưng ban lãnh đạo do Chu Đông Lai đại diện lại chẳng màng quan tâm.
Họ thậm chí còn chờ mong sẽ bị chửi mắng.
Bởi vì, nếu các thế hệ mai sau có đủ tinh lực để suy ngẫm về tính đúng đắn của các chính sách trong niên đại chiến tranh, thì điều này chứng minh rằng nhân loại đã thoát khỏi nguy cơ bị diệt vong.
Người ta phải ăn no, mặc ấm trước khi nghĩ đến mưa dầm.
Nguyên văn của Chu Đông Lai là: "Nếu như 100000 năm nữa, thực sự có người đến đào mộ và quất roi vào hài cốt của tôi, tôi ở trên trời có linh, không những không tức giận mà còn mỉm cười nơi cửu tuyền. Quất đi, quất càng nhiều càng tốt, dù sao lúc đó tôi cũng đã chết rồi, phải quất đủ đau thì tôi mới có thể cảm giác được."
Một người khác lại nói: "Chúng tôi đã đưa ra một lựa chọn chẳng khác nào đang đánh cược. Theo quan điểm cá nhân mà nói, quy ước này không đủ hiệu lực. Tuy nhiên, nếu cá nhân được mở rộng ra toàn bộ tập thể đế chế với hàng triệu tỷ người, quy ước vận mệnh này sẽ liên kết tư duy của mọi người với nhau, đoàn kết chúng ta theo cả chủ động và thụ động, tạo thành một sợi dây liên kết không thể bị phá vỡ trong thời gian ngắn hạn."
Sau một năm, sau khi cuộc phẫu thuật của người cuối cùng hoàn thành, ký hiệu quy ước vận mệnh được khắc thành công, một chuyện không thể tưởng tượng nổi đã phát sinh.
Một loại cảm xúc phức tạp và độc đáo bắt đầu từ từ dâng lên trong lòng mỗi người, không thể kiểm soát được.
Đây là sự cộng hưởng của tâm hồn, là sự hòa quyện hoàn hảo giữa trí tuệ quần thể và trí tuệ cá nhân.
Tại thời điểm này, tất cả nhân loại đều trở thành "người vô tâm."
Cảm xúc này quá nóng bỏng, dường như muốn nhảy ra khỏi lòng người, xuyên thủng bầu trời, thiêu đốt cả thế giới.
Hàng trăm tỷ con dân của đế chế Thần Phong đồng thời khơi dậy một ý thức mạnh mẽ về số phận của bản thân khi là một nhân loại, bày tỏ tình yêu sâu sắc nhất của họ đối với sự tồn tại của chính họ và toàn bộ nền văn minh, đồng thời, có một lòng hận thù khắc cốt ghi tâm đối với kẻ địch cả thấy được và không thấy được.
Những đồng bào đã hy sinh bản thân mình dưới ngọn đồ đao của kẻ thù trong lịch sử thực và lịch sử hư vô không còn là những câu chuyện hư vô mờ mịt nữa, mà đã trở thành những ký ức khắc sâu trong lòng mỗi người.
Năm 81 tuổi, Đổng Sơn - người phụ trách hạng mục nghiên cứu khoa học cốt lõi của viện khoa học Trái Đất, học giả đỉnh cấp vừa tham dự hội nghị lãnh đạo cấp cao, đã phát ra tiếng hét chói tai giữa cuộc họp giao ban cấp cao:
"Dù vũ trụ rộng lớn thế nào, ngày nào chúng ta chưa giết chết được kẻ thù, ngày đó nhân loại sẽ không có hòa bình, không có chỗ để đứng. Hạm đội hỏa chủng của chúng ta đã xuất phát, nhiệm vụ của họ là cố gắng để lại niềm hy vọng cho nhân loại. Còn nhiệm vụ của chúng ta chính là thủ vững mặt trận của mình, ngăn chặn kẻ địch tại Ngân Hà, thậm chí là tiêu diệt kẻ thù ngay tại Ngân Hà. Chúng ta là những nhà khoa học giữ chốt tại vũ trụ..."
Vâng, Đổng lão đầu đã trưởng thành.
Mặc dầu bây giờ Đổng lão đầu không phải là lão đầu (ông già), mà thường được người khác gọi là Tiểu Đổng, tuổi của anh ta chưa lớn, lý lịch chưa đủ sâu, nhưng anh ta đã chứng tỏ được tài năng của mình, chứng tỏ rằng bản thân không phải ngẫu nhiên mà có thể ngồi được ở vị trí cao và có những đóng góp xuất sắc trong tất cả tuyến thời gian đã qua.
Mỗi một vị lãnh đạo đều biết rằng cậu thanh niên Đổng Sơn này rất được nhà hiền triết Trần Phong tin tưởng và kính trọng.
Đổng Sơn của ngày hôm nay chính là một sự tồn tại vô cùng đặc biệt trong lòng lãnh đạo của đế chế, mọi người đã ký thác rất nhiều loại tình cảm khác nhau vào anh ta.
Lời nói của anh ta có một sức cảm hóa và lôi cuốn kỳ diệu, khác hoàn toàn với người bình thường, khiến mọi người răm rắp phụ họa và làm theo.
Bên phía quân viễn chinh, Chu Đông Lai không kìm được lòng mà nói theo: "Chúng tôi là quân viễn chinh đã đi được 20.000 năm ánh sáng..."
Thanh âm của Đổng Sơn truyền được ra bên ngoài.
Hết người này đến người khác phải há hốc mồm.
"Chúng tôi là những kỹ sư xây dựng pháo đài..."
"Chúng tôi là..."
Đổng Sơn: "Từ hôm nay trở đi, nhân loại đã chính thức hoàn thành chặng đường gian nan từ nhân loại Trái Đất đến nhân loại Ngân Hà, và cuối cùng là nhân loại vũ trụ. Chúng ta là chồi non của nhân loại vũ trụ! Nhiệm vụ của chúng ta là giữ cững cương vị của chúng ta, giết chết kẻ thù không chừa một mảnh áo giáp trong Ngân hà! Ngân Hà cuối cùng sẽ thuộc về nhân loại vũ trụ, và vũ trụ cuối cùng sẽ thuộc về nhân loại vũ trụ!"
Hàng trăm tỷ giọng nói vang vọng khắp hệ Ngân Hà.
Giọng nói vang vọng, bao phủ toàn bộ văn minh vô biên vô tận trong ròng rã 5 phút đồng hồ.
Trong 5 phút này, ngoại trừ máy móc trí tuệ nhân tạo vẫn bận rộn như cũ, thì tất cả mọi người đều tạm thời gác lại công việc của mình, nhắm mắt lại, lặng lẽ cảm nhận ấn ký quy ước vận mệnh đang rực lửa trong sâu thẳm trái tim, mãi cho đến khi nước mắt chực trào, mới giật mình tỉnh lại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận