Ta Thật Không Muốn Làm Chúa Cứu Thế

Chương 1042: Ủng Hộ Vô Điều Kiện

Mở mắt ra.
Không có khuôn mặt to của anh Hổ, mà là gương mặt say ngủ của Chung Lôi.
Trần Phong nhìn đồng hồ treo tường điện tử ở góc đối diện của giường, bây giờ là 9 giờ sáng ngày 26 tháng 7 năm 2020.
Thường thì lúc này Chung Lôi đã dậy rồi, nhưng mấy ngày nay cô nàng đã phải vắt kiệt toàn bộ sức lực để sáng tác "1000 Năm Cuối Cùng", thời gian ngày đêm hơi đảo lộn, hiếm khi ngủ được một giấc thật sâu.
Chung Lôi vốn xinh đẹp tự nhiên, cho dù có thức khuya đến đâu cũng không làm ảnh hưởng đến tình trạng da của cô.
Khuôn mặt trắng nõn của cô vẫn ngời sáng dưới nắng mai.
Nhìn nghiêng nghiêng, gương mặt của cô tựa vầng trăng sáng.
Đôi mắt xinh đẹp đang nhắm nghiền dưới hàng mi dài, nhưng trên môi vẫn đọng lại một nụ cười ngọt ngào.
Trần Phong vừa nhìn cô nàng vừa nở nụ cười ngây ngô.
Thật lâu sau, hắn khẽ thở dài, rón rén bò xuống giường.
Anh ta không còn quan tâm xem liệu mình đã đến sau 1000 năm hay chưa.
Về mặt logic thời gian, thì có vẻ như không có chuyện gì xảy ra cả.
Thậm chí hắn còn chẳng quan tâm đến việc 1000 năm sau mình còn tồn tại hay không, dù sao thì đây cũng không phải là chuyện mà hắn có thể khống chế được.
Trọng tâm bây giờ là phải làm thật tốt những gì nên làm trong thời đại này.
Chuyện tương lai thì cứ giao cho tương lai là được.
Trần Phong tự tay làm bữa sáng, làm tổng cộng 11 phần ăn.
Hắn vừa mới đặt đồ lên bàn, thì Chung Lôi còn đang ngái ngủ đã rời giường, thấy bộ dáng mang tạp dề của hắn, Chung Lôi nhịn không được mà nói: "Thuê một giúp việc đi, để một người bận rộn như anh đích thân nấu ăn như thế này thì không hay lắm."
Trần Phong bẻ lại: "Nào có ghê gớm như lời cô nói chứ, có là 'cổ tay' lớn thế nào thì chẳng phải cũng chỉ là con người với 2 mắt 1 mũi thôi sao? Tình huống của chúng ta hơi đặc biệt, không thích hợp thuê người ngoài. Đừng lo, đợi thêm một vài năm nữa, tôi sẽ tạo ra người máy trí năng, mấy việc nhà thế này không cần con người phải đích thân nhúng tay vào nữa."
Chung Lôi chắt lưỡi: "Giặt giũ nấu ăn cũng được hả?"
"Được, tất nhiên là được rồi. Nếu không thì còn gì là người máy trí năng chân chính nữa chứ?"
"Ghê ghê. Vậy, bao tiền một con thế?"
"Chí ít cũng phải hơn 1 triệu, có lẽ chỉ có giới siêu giàu mới có đủ tiền để xài thôi, nhưng chúng ta có thể mua nó với giá vốn."
Chung Lôi lập tức vui vẻ: "Đây có phải là lợi ích của việc trong nhà có một đại nhân vật trong tương lai không nhỉ? Nghe nói có rất nhiều nhạc sĩ sau khi thành danh sẽ bắt đầu viết sách, hôm nào tôi cũng phải viết một cuốn mới được. Tôi cũng đã nghĩ xong tên của cuốn sách rồi."
"Tên gì vậy?"
"Chồng tôi là chúa cứu thế. Sao, thấy thế nào?"
Trần Phong: "..."
Sau khi tán gẫu xong xuôi, cả hai đường ai nấy đi.
Trần Phong đến viện nghiên cứu Tinh Phong, Chung Lôi đến công ty.
Chung Lôi sắp phát hành album mới.
Album mới bao gồm 5 ca khúc: "Giấc Mộng Virgo", "You Think I'm Not Here", "Đời Này Không Tiếc", "Sức Mạnh Thứ N Của Hạnh Phúc" và "1000 Năm Cuối Cùng".
Theo kế hoạch ban đầu, 3 bài hát đầu tiên phải được phát hành dưới dạng đĩa đơn liên tiếp trong tháng này.
Nhưng vì gần đây Chung Lôi đã viết thêm 2 bài hát mới, nên mới dứt khoát tổng hợp thành một album điện tử hoàn chỉnh cho xong.
Kể từ khi Lâm Hữu Ích bị xử lý, chủ tịch của Cool Song đã đích thân đến thăm hỏi và bày tỏ lời xin lỗi, những chuyện đã qua coi như bỏ qua.
Album mới của Chung Lôi sẽ được phát hành cùng lúc trên mọi nền tảng âm nhạc, trên mỗi nền tảng đều được sở hữu tài nguyên đỉnh cấp.
Sau khi cô nàng hoàn thành "1000 Năm Cuối Cùng" từ mấy ngày trước, thì quyết định gom cả 5 bài hát này thành một album, kể từ lúc đó, các nguồn lực công khai của các nền tảng lớn đã ồ ạt đập tiền, đãi ngộ có thể xưng là chưa từng có.
Cũng không thể trách những nền tảng này 'chưa trải sự đời', chỉ có thể trách quyết định của Chung Lôi mà thôi, vì cô nàng đã quyết định, đây chính là album cuối cùng, trước khi cô nàng hoàn thành ca khúc "Thần Phong".
Sau này nếu cô nàng lại có linh cảm sáng tác, thì cô sẽ tích trữ những ca khúc của mình, hoặc bán cho người khác hát.
Ý định ban đầu của cô chính là để bản thân được lắng đọng một thời gian, an tâm hoàn thành "Thần Phong", để xem liệu cô có thể hoàn thành nó trước năm 30 tuổi hay không.
Đêm qua, Trần Phong đã hỏi Chung Lôi lý do là gì.
Cô nàng chỉ cười và nói: "Theo như cách giải thích của mấy nhà khoa học các anh, thì bản chất của âm nhạc chính là sóng âm, mà sóng âm thì truyền năng lượng. Các sóng âm khác nhau có tác dụng khác nhau. Vậy thì, "Thần Phong" không phải là cực hạn của âm nhạc, mà nó còn liên quan đến mối liên hệ giữa sóng âm và cơ thể con người? Chẳng phải anh đã từng nói đó sao? Cái người tên là Frides Sergey đã tạo ra lý thuyết thống nhất. Lúc đó tôi đã tự hỏi, liệu mình có thể tạo ra một loại âm nhạc có thể nắm bắt các đặc điểm của lý thuyết đại thống nhất không nhỉ."
Trần Phong trợn tròn mắt: "Ý tưởng thật ghê gớm, nhưng cô đâu có hiểu được công thức của nó."
Chung Lôi nhún vai: "Thì có sao đâu. Chúng ta làm âm nhạc, không phải dựa vào thứ gọi là linh cảm không màng đến đạo lý à? Tôi sẽ thử tìm ra một loại sóng ngắn với tần số truyền tải đặc biệt, kích thích bộ não của con người nhiều hơn nữa."
Trần Phong sững sờ.
Đây chính là sự khủng bố của một thiên tài?
Không cần mình tự tay dẫn dắt, tự cô nàng có thể đi được những bước tiến cực xa.
Trước khi Chung Lôi nêu ra quan điểm này, bản thân hắn cũng chưa bao giờ nghĩ tới.
"Ồ, tốt thôi. Chúc cô thành công."
"Bây giờ, tôi đã có mục tiêu mới để theo đuổi, cho nên, tôi phải làm cho bản thân thư thái, không màng đến những chuyện vặt vãnh linh tinh. Nên là, trong thời gian này, trừ trường hợp bức thiết ra, tạm thời tôi sẽ không tham gia biểu diễn nữa, tôi cũng sẽ không phát hành album mới hay tham gia quảng bá album nữa."
Lúc ấy Trần Phong chỉ nói, bất kể cô nàng muốn làm gì, hắn sẽ luôn ủng hộ vô điều kiện.
Bạn cần đăng nhập để bình luận