Ta Thật Không Muốn Làm Chúa Cứu Thế

Chương 494: Chiến Sĩ Ngân Hà

Hầu hết phụ nữ ưu tú sẽ lưu trữ tế bào trứng của họ sẵn, rồi ngồi chờ đợi thời cơ.
Có thể một ngày nào đó sẽ gặp được người tâm đầu ý hợp, có được tình yêu, hoặc đơn giản là bạn tổ chức một cuộc thi đấu tuyển chọn phối đôi tổ hợp ưu hóa, không bàn đến tình cảm, chỉ dùng phương thức khoa học nhất để nuôi dạy thế hệ sau.
Đến nỗi, áp dụng phương pháp sinh sôi cụ thể như thế nào, thì cũng là quyền tự do của mỗi người, có thể theo kiểu truyền thống, hoặc theo kiểu công nghệ mới.
Đây không gọi là hành vi đáng xấu hổ, mà có thể coi là trách nhiệm đối với thế hệ mai sau.
Tất nhiên, cũng có thể phối hợp ngẫu nhiên để mọi người cùng thử vận may, nhưng những đứa trẻ sinh ra theo cách này thường thậm chí không đủ tư cách để biết được cha mẹ chúng là ai, trước khi chúng trở thành nhân tài.
Sau khi Trần Phong hiểu rõ được thông tin này, hắn cũng không có quá nhiều suy nghĩ.
Mặc dù lần này mức độ thức tỉnh gen của hắn không còn là 'nhất kỵ tuyệt trần' nữa, nhưng hắn biết tình hình của chính mình.
Lý do cho sự cách ly sinh sản của bản thân và người khác không chỉ đơn giản là sự khác biệt về độ thức tỉnh gen.
Cho nên, bất kể tương lai như thế nào, thì hắn cũng không hứng thú đối với gia đình ưu hóa hay phối đôi rộng khắp, thậm chí là thi đấu tuyển chọn gì đó.
Chuyện này quá lãng phí nguồn lực và thời gian.
Đếm ngược thì vẫn chỉ còn một năm, mục tiêu của hắn rất rõ ràng, phải tiếp tục sống thì mọi thứ mới trở nên có ý nghĩa.
Lại nói, việc phối đôi với mẹ đứa nhỏ cũng đã khó khăn lắm rồi, lại còn thử nghiệm với những người khác?
Xin lỗi, hắn không rảnh.
Bất giác, huấn luyện buổi chiều chính thức bắt đầu.
"Đến giờ rồi! Toàn thế tập hợp!"
Đinh Hổ trầm giọng, đám người xung quanh Trần Phong nhanh chóng giải tán.
5 giây sau, đội tân binh xếp thành hàng ngũ chỉnh tề.
Đinh Hổ chắp hai tay sau lưng, lững thững đi trước mặt hàng ngũ tân binh, dựng chân mày, ánh mắt sắc bén, vẻ mặt trang nghiêm.
Trên thao trường rộng lớn như vậy, bầu không khí có hơi đìu hiu và trang trọng.
Khung cảnh lặng ngắt như tờ, chỉ có gió mạnh xào xạc mặt cỏ thao trường.
"Hôm nay là lần đầu tiên tôi giải thích cho các cậu về chiến hoàn Ngân Hà. Sau khi nghe xong bài học này, đồng nghĩa với việc các cậu đã từ chiến sĩ Ngân Hà dự bị, chính thức trở thành một chiến sĩ Ngân Hà. Cho nên, có mấy lời tôi phải nói với các cậu trước. Nghe rõ không?"
Giọng của Đinh Hổ đột nhiên nâng cao.
Mọi người đồng thanh hô: "Báo cáo trưởng quan! Nghe rõ!"
Đinh Hổ gật đầu: "Tốt lắm. Những gì tôi nói tiếp sau đây, các cậu phải luôn khắc sâu ghi nhớ.
Trong hai thập kỷ qua, đội vệ binh nhân loại luôn tuyển chọn mỗi năm một lần, bình quân mỗi lần sẽ có 1,6 tỷ người tham gia tuyển chọn. Sau đó, chỉ có 200 triệu người nhập ngũ thành công thông qua tuyển chọn. Và chỉ vẻn vẹn 40 triệu người có thể trở thành thành chiến sĩ Ngân Hà dự bị."
Và chỉ có chưa tới 1 triệu người có thể hoàn thành khóa huấn luyện cơ sở và đánh giá cơ bản, độ thức tỉnh gen cao hơn 35%, trở thành chiến sĩ Ngân Hà. Tuy nhiên, cuối cùng chỉ có chưa tới 150.000 người có thể được trang bị để thực sự trở thành chiến sĩ Ngân Hà chân chính.
Có ai biết, hiện tại trong hàng ngũ vệ binh có bao nhiêu chiến sĩ Ngân Hà hay không?"
Bàng Đức giơ tay chớp nhoáng: "4.316.452 người!"
Đinh Hổ gật đầu: "Rất tốt. Tổng dân số của toàn nhân loại là 26,5 tỷ người, nhưng chỉ có hơn 4 triệu chiến sĩ Ngân Hà! Cho nên, tôi tin rằng các cậu hiểu được rất rõ bản thân ưu tú như thế nào! Chỉ cần các cậu tiến thêm một bước nữa, thì có thể nhận chiến hoàn Ngân Hà, trở thành chiến sĩ Ngân Hà!"
Đinh Hổ vừa dứt câu, Trần Phong có thể cảm nhận được nhịp tim của các chiến hữu xung quanh đang dần dần tăng tốc.
Hắn cũng có đôi chút chờ mong.
“Trước hết, tôi muốn nói cho các cậu biết, chiến sĩ Ngân Hà là gì?” Giọng Đinh Hổ dần cao lên.
"Chúng ta chính là tinh nhuệ trong đội vệ binh tinh nhuệ, là lưỡi dao sắc bén nhất của nền văn minh nhân loại!
Nếu ví nền văn minh nhân loại là tổ kiến, thì chúng ta chính là những chú kiến lính dũng mãnh nhất; nếu ví nền văn minh là tổ ong, thì chúng ta là những con ong lính hung mãnh không sợ chết; nếu sinh ra vào thời Nam Tống cổ đại, chúng ta chính là đội quân Bắc Vệ dưới trướng Nhạc Phi!
Chiến sĩ Ngân Hà sẽ chấp hành những nhiệm vụ nguy hiểm nhất trên chiến trường, nghênh chiến những kẻ địch mạnh nhất. Mỗi người đều có thể tự mình đảm đương một cõi, sức chiến đấu có thể tương đương với một hạm đội cỡ nhỏ!
Chúng ta chưa hẳn lần nào cũng lao về phía trước, nhưng cho đến một thời khắc nhất định trong cuộc chiến, chúng ta sẽ như những thích khách cổ đại đâm kẻ địch một kiếm bỏ mạng! Chúng ta sống vì chiến đấu, chết vì chiến đấu.
Tất cả những ai nắm giữ thiên phú chiến đấu đều khao khát trở thành chiến sĩ Ngân Hà. Nhưng khao khát của chúng ta không phải là danh hào chiến sĩ, cũng không phải là ánh mắt hâm mộ của người khác.
Thứ mà chúng ta khao khát, chính là có thể hóa thân thành lưỡi dao sắc bén, xuyên thủng tim kẻ địch, dùng máu thịt của mình để rèn giũa vinh quang, đánh đổi nền văn minh để đổi lấy hy vọng đặt chân lên Ngân Hà, đoạt lấy tư cách sinh tồn cho đồng bào chúng ta. Bất kể thắng hay bại, chúng ta đều sẽ dùng tư thế anh hùng chiến đấu của mình để tuyên bố với vũ trụ rằng, nhân loại trên Trái Đất sẽ không bao giờ cúi đầu.
1000 năm trước, người tiên phong Trần Phong đã đặt cho chúng ta một cái tên trước khi ông chết, chiến sĩ Ngân Hà! Bây giờ, các cậu đã rõ thế nào là chiến sĩ Ngân Hà chưa?"
Giọng của Đinh Hổ vang lên như sấm, ầm ầm nổ vang.
Cả hàng ngũ vang lên âm thanh vang dội.
"Rõ!"
Đinh Hổ nhếch miệng cười một tiếng: "Còn kẻ địch của chúng ta là ai? Tuy rằng trước đó đã có phỏng đoán của người tiên phong, nhưng mỗi người đều có những tưởng tượng và ước đoán riêng của mình, 1000 người thì có 1000 hình tượng kẻ xâm lăng khác nhau. Nhưng một kẻ có thể sáng tạo ra rào chắn Thái Dương Hệ, phong tỏa chúng ra bên trong như thế này, thì tất nhiên sẽ cường đại hơn những gì chúng ta tưởng tượng rất nhiều.
Các nhà khoa học đã đi đến kết luận rằng, thủ phạm thực sự của vụ diệt chủng hàng loạt này cũng chính là những kẻ xâm lăng. Vì vậy, chúng ta đã sớm từ bỏ ảo tưởng hòa đàm, thứ chờ đợi chúng ta chính là chiến tranh và chỉ có chiến tranh! Chúng ta phải bỏ ngoài tai những chuyện da lông, hòa chung nhịp thở trong cuộc chiến này!
Chiến tranh như lửa sém lông mày, các cậu chính là đợt tân binh cuối cùng được đợt tuyển mộ tiền chiến cuối cùng của vệ binh, các cậu cũng chính là 100 học sinh cuối cùng của Đinh Hồ tôi.
Tôi chỉ có một yêu cầu đối với các câu, mỗi người các cậu phải quẳng từ 'chuẩn' trên đầu đi, trở thành một chiến sĩ Ngân Hà chân chính! Bây giờ, tôi sẽ cho các cậu chứng kiến năng lực chân chính của một chiến sĩ Ngân Hà là như nào!"
Dứt lời, tay Đinh Hổ đột ngột run lên, một chiếc hộp dài từ phía sau vung ra.
Anh ta vỗ nhẹ vào chiếc hộp.
Chiếc hộp tự động mở ra, một quả cầu kim loại sáng bóng có kích thước bằng một quả bóng bàn bay ra, nhanh chóng tản ra.
Phương thức tản ra của quả cầu kim loại hơi giống với phương thức của Đằng Long Giáp, nhưng có nhiều bộ phận linh kiện hơn, cấu trúc cũng phức tạp hơn.
Vô số bộ phận linh kiện tụ tập trên không trung, phảng phất như một đám sương mù.
Trần Phong tập trung quan sát, hắn biết rằng những hạt nhỏ tạo thành 'sương mù' này thực ra là những bộ phận linh kiện khác nhau.
Bạn cần đăng nhập để bình luận