Ta Thật Không Muốn Làm Chúa Cứu Thế

Chương 1104: Khái Niệm Không Gian

Sergey nhếch miệng cười cười, lấy ra bảng tính toán của mình và đưa cho Franky.
"Tiến sĩ Franky, không phải tôi trốn tránh trách nhiệm, nhưng tôi đã biết đáp án rồi. Bản chất của lực phản thống nhất vẫn chỉ là ứng dụng đảo ngược các quy tắc thống nhất trong vũ trụ hiện có của chúng ta mà thôi. Nó có thể chống lại hiệu quả khuếch đại của các tương tác cơ bản một cách thích hợp, nhưng nó sẽ không bao giờ chấm dứt hay đảo ngược các tương tác này được."
Franky: "Cậu đang phủ nhận thành quả của tiến sĩ Âu Mộng Phong?"
Sergey lắc đầu "Tôi không có ý phủ nhận điều đó. Thời cổ đại, có rất nhiều định luật cuối cùng đã bị lật đổ, nhưng không ai có thể phủ nhận vai trò của những định luật này trong việc thúc đẩy nền văn minh ở một giai đoạn nhất định. Chỉ là, tôi không cần lãng phí thời gian quý báu của tôi ở đểm cuối cùng của phương hướng này mà thôi."
Franky im lặng một lúc lâu, bắt đầu xem bảng tính toán của Sergey.
Nửa đầu của bảng tính toán là bằng chứng nghịch đảo của Sergey về mối quan hệ giữa lý thuyết lực phản thống nhất và sự khuếch đại tương tác cơ bản.
Một lúc lâu sau, Franky tỏ ý khó hiểu: "Quá trình tính toán của cậu thể hiện một tư duy vô cùng nhảy vọt. Cậu đã sử dụng rất nhiều phỏng đoán toán học mà hiện tại vẫn chưa được chứng minh."
Sergey thành thật gật đầu: "Đúng vậy."
"Vậy tại sao cậu lại cho tôi một kết luận không có tính thuyết phục như thế này?"
Sergey đan hai tay vào nhau: "Trực giác."
Franky đỡ trán.
Là một người hâm mộ nhà hiền triết Trần Phong, Franky đã quen thuộc với tư liệu lịch sử hư vô và hiểu sâu sắc về trường phái trực giác mà Trần Phong từng một tay đúc kết.
Cụm từ "trực giác" mà Sergey nói khiến Franky không thể nào bác bỏ, suýt nữa thì khiến Franky tức giận muốn ngất.
"Được thôi, tự cậu quyết định thì tự cậu chịu trách nhiệm. Nhưng theo tính toán của cậu, cậu cũng không thể chắc chắn 100% rằng hướng đi của cậu có thể tìm ra giải pháp cho vấn đề, phải không?"
"Đúng, không thể."
Sergey lại thành thật gật đầu.
"Vậy mà cậu vẫn nhất quyết làm chuyện này?"
Sergey nhếch miệng cười: "Cũng nên đánh cược một lần chứ?"
Franky cạn lời.
Người am hiểu lịch sử như Franky cũng có chút đoán không ra, không biết là do nền khoa học và công nghệ quá bùng nổ nên mới tạo ra một Sergey như vậy, hay là do cái bóng của nhà hiền triết Trần Phong trong lịch sử quá mạnh, mạnh đến mức Sergey đã hấp thu rất nhiều thứ từ Trần Phong.
Trong những phút giây trò chuyện ngắn ngủi này, Franky lại nhìn thấy vài bóng dáng của Trần Phong từ chàng trai trẻ Sergey.
"Được rồi, cậu muốn làm gì thì làm. Tôi vẫn sẽ để viện nghiên cứu cung cấp cho cậu sự hỗ trợ tài nguyên lớn nhất. Đúng là điên mà."
Franky tức giận nói.
Sergey đột nhiên nói: "Tiến sĩ Franky, anh đã thay đổi. Vị trí viện trưởng đã khiến anh mất đi trí tưởng tượng của một kẻ điên. Anh bắt đầu tính toán, quan tâm đến được mất, anh luôn tìm kiếm sự an toàn nhất và có lợi nhất cho sự phát triển của nền văn minh, nhưng anh đã đánh mất sự rực rỡ mà anh nên có."
Franky nhướng mày: "Cậu có biết chân tướng của lịch sử rồi? Ai đã nói cho cậu biết?"
Sergey chỉ nói mấy chữ: "Cấu trúc liên kết không-thời gian."
Franky chợt hiểu.
Năm 2578, với sự giúp đỡ của trợ lý Franky, Sergey đã hoàn thành việc tính toán giá trị trung bình của các quy luật thống nhất của vũ trụ qua các thế hệ.
Trong tính toán của mình, trước tiên anh ta đã làm sáng tỏ về "sinh, lão, bệnh, tử" của vũ trụ.
Ngay từ nhiều năm trước, cũng trong rất nhiều tuyến thời gian trước đây, nhân loại đã có rất nhiều suy đoán khác nhau về cách mà vũ trụ được sinh ra.
Nhưng mãi cho đến khi Frides hoàn thành công thức đại thống nhất ở tuyến thời gian thứ 9, nhân loại vẫn chưa dám chắc chắn 100% về đáp án trong lòng mình.
Cho đến thời điểm này, Sergey đã đề xuất khái niệm mới của mình.
Anh ta tin rằng không gian cũng vĩnh cửu như thời gian.
Cái gọi là sự ra đời của vũ trụ, là chỉ sự sinh ra của vật chất trong vũ trụ, chứ không phải là không gian.
Cho dù đó là không gian vũ trụ tam trọng, hay không gian con ba chiều có thể "chế tạo" bằng cách nhân tạo, thì vốn dĩ là ban đầu nó vẫn luôn tồn tại, không bao giờ biến mất và không bao giờ thay đổi bởi những thay đổi của vật chất.
Sergey đã định nghĩa lại khái niệm không gian.
"Không": đề cập đến khu vực được chiếm giữ bởi vật chất vũ trụ, là vĩnh cửu, bất kể đó là khu vực có vật chất hay không thì cũng thế.
"Gian": đề cập đến những thứ nằm giữa các khu vực được lấp đầy.
Như vậy, trước khi vũ trụ ra đời, hẳn đã có một “vũ trụ cũ” khác rất khác so với hiện tại, chiếm giữ tính“không” của toàn bộ vũ trụ.
Methuselah chính là một minh chứng.
Mặc dù lúc này, toàn bộ nhân loại trong Thái Dương Hệ và cả Sergey đều không nhận được báo cáo về chuyến thám hiểm của hạm đội Bonnie, nhưng Sergey đã đưa ra kết luận bằng cách sử dụng các phép tính thuần túy.
Anh ta tin rằng tinh hạch (hạt nhân) của Methuselah phải là sản phẩm của thế hệ vũ trụ trước, và nó thể hiện những đặc điểm hoàn toàn khác với vũ trụ hiện tại.
Giá trị được Sergey tính toán được cũng chính là "giá trị trung bình" của lý thuyết đại thống nhất của 2 thời đại vũ trụ.
Tìm được “giá trị trung bình” này, chính là tìm được bí mật của tính "không”, đồng thời, cũng tìm ra thủ đoạn lợi dụng bí mật của tín “không” để đảo ngược hoàn toàn hiệu ứng khuếch đại liên tục của tương tác cơ bản!
Trong khi Sergey hoàn thành luận án của mình, Lại Văn Minh ở bên kia cũng vừa vặn hoàn thành phân tích giai đoạn đầu, điều khiển thiết bị trong phòng thí nghiệm không gian con, thả ra ngoài 999 mảnh kim loại đầy chữ.
Hoàn mỹ chứng minh suy luận của Sergey!
Trợ thủ Franky lập tức chuyển sang công việc mới, chế tạo một thiết bị liên lạc có thể liên lạc trực tiếp với Lại Văn Minh.
Lĩnh vực thực sự chuyên nghiệp nhất của tiến sĩ Franky chính là sản xuất thiết bị siêu hiện đại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận