Ta Thật Không Muốn Làm Chúa Cứu Thế

Chương 1231: Bù Đắp Khiếm Khuyết

"Anh không hiểu được đâu. Sau nhiều năm như thế, DNA ngoại lai và bộ não của tôi đã phát triển một mối liên kết rất mạnh, cắt đứt liên kết này thì chẳng khác nào chúng ta cung cấp cho nhà hiền triết một DNA không có hoạt tính. Đây là nỗ lực cuối cùng của chúng ta, không thể để xảy ra bất kỳ sai sót nào được. Anh thấy đấy, rất nhiều người vì chuyện này mà bận rộn ngày đêm, mà tôi lại còn là người đề xuất phương án này, cho nên, tôi phải làm tốt nhất có thể."
"Được rồi."
Dương Quốc Định khẽ gật đầu.
Lúc này căn cứ chỉ còn lại 310.000 người, phía sau mỗi một bước tiến hành trong phòng mổ này và phòng phôi thai kế bên đều có vô số người bận rộn vì nó, hết người này đến người khác vì thân thể, hoặc linh hồn không thể chèo chống được nữa mà đi đến bước cuối cuộc đời, đột tử trên bàn làm việc.
"Lão Dương."
Lâm La lại lên tiếng.
"Tôi đây."
"Tôi yêu anh."
"Tôi biết."
"Nhưng việc tôi ở lại, không phải chỉ vì yêu anh."
"Tôi biết."
Lâm La im lặng vài giây, khẽ nói: "Anh nói xem, rốt cuộc thì một người cần phải có cái gì thì mới được coi là sống?"
Dương Quốc Định suy nghĩ một hồi: "Tìm cho mình một mục tiêu tưởng chừng như không thể đạt được, phấn đấu cả đời vì nó. Bất kể thành công hay thất bại, chỉ cần có thể để lại một chút dấu vết của mình trong vũ trụ, thì đó hẳn là sống."
"Anh nói xem, DNA ngoại lai trong cơ thể tôi có được coi là một sinh mệnh không? Cô ấy còn sống chứ?"
"Cô ấy đã chết nhiều năm rồi, nhưng theo một ý nghĩa nào đó, cô ấy vẫn còn sống."
"Đúng vậy, thật không thể tưởng tượng nổi. Ai có thể nghĩ được rằng, vậy mà sẽ có một đoạn DNA của nhân loại có thể tồn tại trong vũ trụ suốt 800 năm, sinh sôi vô số đời được chứ. Hella, quả thật là một sinh mệnh không tài nào tưởng tượng nổi mà."
Tế bào ngoại lai có thể nhân lên và phân chia vô hạn trong cơ thể Lâm La là tế bào Hela.
Tế bào Hella đại diện cho một cực khác của gen người, từ bỏ các đặc điểm của sinh mệnh có trí tuệ từ cấp độ di truyền, tiến về phía trước theo hướng của loại sinh mệnh vĩnh cửu khác.
Đây là sự bất tử theo nghĩa hóa học.
Lâm La lại nói: "Một triết gia từng nói. Người vĩ đại sẽ không bao giờ chết. Chỉ cần có ai đó trên thế giới này nhớ đến anh ấy, thỉnh thoảng tưởng niệm về anh ấy, thì anh ấy sẽ sống mãi trong vũ trụ. Thực ra, vốn dĩ tôi không hề tin câu nói này."
Dương Quốc Định: "Nhưng nhà hiền triết đã chứng minh cho chúng ta thấy, câu này là thật."
"Đúng vậy. Lão Dương, anh có nghĩ rằng chúng ta sẽ được thế giới nhớ tới, giống như nhà hiền triết không?"
"Sẽ."
"Suy nghĩ của tôi có nông cạn không nhỉ? Tôi luôn mơ tưởng rằng sau khi chết mình vẫn sẽ được nhớ đến, thật ngây thơ đúng không?"
"Mỗi người đều phải đấu tranh và hy sinh vì những lý do khác nhau. Động lực không thể quyết định độ cao mà người đứng."
"Anh rất biết cách nói chuyện, tại sao trước đây tôi không phát hiện ra nhỉ."
"Đó là bởi vì trước đây chúng ta đều quá bận rộn, chúng ta chưa bao giờ có thời gian rảnh để ngồi xuống và trò chuyện như thế này."
Cuối cùng thì trên gương mặt của Dương Quốc Định cũng rơi xuống hai hàng nước mắt.
"Nếu còn có cơ hội, chờ khi nhịp tim của nhà hiền triết hồi phục, anh có thể giúp tôi nói lời xin lỗi với mọi người được chứ. Tôi luôn nói anh ích kỷ, nhưng thực ra, bản thân tôi... cũng không tốt hơn...đâu..."
Thanh âm của Lâm La càng lúc càng nhỏ.
Cuối cùng cô cũng nhắm nghiền hai mắt.
Tất cả DNA ngoại lai trong cơ thể cô đã được rút ra hết.
Cơ thể cô biến thành một màu xỉn.
Da của cô không còn căng bóng như trước nữa.
Nụ cười yếu ớt trên gương mặt cô vẫn còn vương chút áy náy.
Dương Quốc Định biết, cô đã dùng dương mưu để "bắt cóc" lên thuyền rất nhiều người đáng lẽ phải rời đi.
Nhưng Dương Quốc Định cũng biết, Lâm La đang dùng chính phẩm cách của cô để bù đắp cho những khiếm khuyết trong tính cách của anh, giúp anh hoàn thành nhiệm vụ một cách hoàn mỹ.
. . .
Phòng nuôi cấy phôi thai.
Lúc này, tình trạng nơi đây đã khác lúc trước rất nhiều, như thể một trời một vực.
Cabin bồi dưỡng đã biến mất không còn tăm hơi.
Phôi thai với kích thước bằng hạt đậu đã mất đi thứ chèo chống hỗ trợ, nhưng nó vẫn lơ lửng giữa không trung.
Dung dịch dinh dưỡng vốn bao bọc phôi thai cũng đã biến mất.
Tổng cộng có 900 ống dung dịch dinh dưỡng được nối với buồng nuôi cấy phôi thai đang bị hở, một lượng lớn dung dịch dinh dưỡng nồng độ cao đang phun ra từ miệng ống.
Thế nhưng, không có một giọt chất lỏng nào rơi xuống sàn phòng nuôi cấy cả.
Những chất lỏng năng lượng phun ra như thể được mở cổng xả nước, sau đó, đều bị hấp thủ triệt để bởi phôi thai đang phục sinh với đặc tính tương tự gấu nước thủy tinh.
Vấn đề hấp thụ gây từng gây khó khăn cho tổ dinh dưỡng đã được giải quyết.
Bởi vì bản chất phôi thai lúc này chính là một gấu nước thủy tinh thu nhỏ, không chỉ có thể hấp thụ năng lượng, mà nó còn có thể chuyển hóa vật chất thành năng lượng rồi mới hấp thụ.
Nhiều công thức dung dịch dinh dưỡng đã từng thất bại trong các thử nghiệm trước đó, cũng như một số lượng lớn nguyên liệu thô tồn kho, giờ đây đều được sử dụng một cách triệt để.
Không cần quan tâm đến tỷ lệ tinh chế ra sao, thậm chí cũng chẳng cần quan tâm liệu nó có hòa tan hoàn toàn thành dung dịch hay không, chỉ cần thêm một chút nước, miễn là có thể trôi vào đường ống là có thể sử dụng được.
Bên trong phòng nuôi cấy nho nhỏ, lúc này chúng đã ngưng tụ thành một vòng xoáy dung dịch dinh dưỡng.
Phôi thai là trung tâm của vòng xoáy này.
Lặng yên không một tiếng động, một cổng phun trên nóc phòng nuôi cấy từ từ mở ra, một thứ chất lỏng trong suốt bắt đầu được phun ra ngoài.
Các đoạn sợi DNA đột biến tế bào Hella không thể nhìn thấy bằng mắt thường đang chảy vào buồng nuôi cấy dọc theo dung dịch, xoáy về phía phôi thai theo hướng vòng xoáy với tốc độ cực nhanh.
Lúc này, tốc độ bay của tinh cầu thi hài đã lên tới 299.700 km/giây, tức là sắp đạt tới vận tốc ánh sáng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận