Ta Thật Không Muốn Làm Chúa Cứu Thế

Chương 103: Sinh Một Đứa Bé Với Tôi Đi

Thân thể nhân loại cũng xem như là động vật có vú dựa trên carbon, điều này đã hạn chế tầm cao của Trần Phong.
Mặc dù bước chân của nhân loại đã vươn ra khỏi Trái Đất, thậm chí, còn thành lập được những căn cứ có năng lực tự sản xuất trên Sao Thủy, Sao Kim, nhưng cho đến bây giờ, tổng số năng lượng mà nhân loại có thể thống trị cho đến nay, chỉ mới vượt qua số lượng mà mỗi năm Trái Đất nhận được từ bức xạ mặt trời.
Cho nên, nhân loại vừa phải vật lộn để vượt qua ranh giới của nền văn minh I - nền văn minh Mẫu Tinh (hành tinh mẹ), giống như một đứa trẻ con, chập chững hướng tới nền văn minh loại II - nền văn minh Tinh Hệ, dù vậy, vẫn là nền văn minh ở cấp độ dưới cùng trong thang Kardashev.
Đại não và hệ thần kinh của nhân loại vẫn chưa thích ứng với thời đại mới - Tinh Tế Thời Đại.
Hiện trạng của văn minh Mẫu Tinh quá thấp, đã giới hạn tầm cao mà Trần Phong - người nắm giữ tiềm năng siêu phàm - có thể đạt tới, hơn nữa, vũ trụ đã không cho nhân loại và Trần Phong thời gian tồn tại để tiếp tục tiến lên.
Nếu như không có lần tai nạn này, nếu như Trần Phong có thể sinh trễ hơn mấy ngàn năm, chờ đến khi chủng tộc loài người hoàn thành quá trình tiến hóa để bước lên giai đoạn tiếp theo, sở hữu đại não cường đại hơn, năng lực quan sát vũ trụ càng hoàn thiện hơn, hệ thần kinh truyền ổn định và có hiệu suất nhanh hơn, thì có lẽ, hắn mới có thể phát huy được cực hạn sức mạnh chân chính.
Thậm chí, không chừng Trần Phong còn có thể đại diện cho một giai đoạn của nhân loại, có thể là "siêu nhân loại", hoặc là "hậu nhân loại".
Nhưng hết thảy đều đã quá trễ, không còn thời gian rồi.
Nhân loại với nền văn minh mẫu tinh này, thiếu nợ Trần Phong.
Cho nên, dù cho cái cách mà hắn đang huấn luyện chính là đang đốt tài nguyên, nhưng vẫn có thể chấp nhận được, mọi người vẫn còn một chút chờ mong, một chút hy vọng, cho nên, các cấp lãnh đạo trong quân đội cũng không bảo hắn ngừng lại.
"Được rồi, tôi không khuyên nổi cậu, có điều, cậu vẫn nên kiềm chế một chút, đừng có luyện đến mức tự thương tổn bản thân là được."
"Ừm."
Giáo sư u Dương đi rồi.
Trần Phong lại thay một hệ thống mô phỏng khác, cảm thụ một chút mùi vị 28G giả tạo.
Chỉ tiếc, cơ giáp thật không thể chịu đựng được loại cường độ này, nháy mắt sẽ tan vỡ, nên hắn cũng chỉ có thể dùng hệ thống mô phỏng giả lập để huấn luyện, ảo tưởng cảm giác đó là gì.
Từng trải qua cơ giáp thật sự, cho nên tính "chân thực" mà hệ thống giả lập tạo ra đã không còn thỏa mãn nhu cầu của hắn nữa rồi.
Không lâu sau, bên trong mũ bảo hiểm của Trần Phong truyền tới thông báo.
"Thiếu Úy Trần Phong, xin tạm ngừng huấn luyện, mời anh đến phòng làm việc của Thiếu tướng Đường Thiên Tâm."
Trần Phong mang theo tâm tình nghi hoặc, đi đến bộ chỉ huy.
Sau khi giải thi đấu toàn quân kia kết thúc, Đường Thiên Tâm biến mất một khoảng thời gian, cũng không biết vị tướng quân đại nhân này đi làm việc gì.
Tại sao cô vừa trở lại thì lập tức gọi mình đến?
Gõ cửa.
"Mời vào."
Trần Phong đi vào bên trong.
Đường Thiên Tâm đang xoay lưng về phía hắn, ngửa đầu nhìn Tinh Đồ (bản đồ sao) lập thể được xây dựng dựa trên bối cảnh Thái Dương Hệ, không biết đang suy nghĩ gì.
Trần Phong đang muốn hỏi cô rằng tìm mình có chuyện gì, thì cô nàng quay đầu lại, tỉ mỉ quan sát Trần Phong mấy giây, sau đó đi tới bên cạnh, lấy một cái ly từ trên giá, rót cho Trần Phong ly nước chanh: "Uống một ly?"
Trần Phong nhận lấy ly nước, nhấp một ngụm: "Uầy, tướng quân có việc tìm tôi à?"
Đường Thiên Tâm ngồi xuống bên cạnh hắn, gật đầu: "Ừm, anh đã cân nhắc kĩ sẽ lựa chọn chiếc thái không hạm nào chưa?"
Trần Phong mờ mịt: "Mấy ngày trước, tôi đã báo cáo với cô rồi mà. Tôi muốn xem tình huống của từng chiếc thái không hạm trong hạm đội, nhưng cô lại không có ở căn cứ, nên tôi vẫn chưa đọc được thông tin, vẫn chưa quyết định."
Đường Thiên Tâm cười yếu ớt: "Tôi cố ý không cho anh xem đó."
Trần Phong cũng không kỳ quái, đây là điều nằm trong dự liệu: "Nhưng đây là quyền lợi nên có của người vô địch giải thi đấu toàn quân mà. Đường tướng quân, bây giờ cô không cho tôi xem, thì chờ đến tháng sau, lúc lên chiến hạm, tôi vẫn có thể thấy."
"Sao anh không dứt khoát trực tiếp chọn số hiệu Thiên Tâm đi?" Đường Thiên Tâm không cam lòng hỏi.
Trần Phong lắc đầu: "Như vậy là không công bằng đối với tôi, và đối với những Hạm trưởng khác."
Đường Thiên Tâm dường như xem thấu hắn: "Ngụy biện, đây không phải mục đích thực sự của anh."
"Chuyện này cũng không trọng." Trần Phong cười rất bình tĩnh.
Đường Thiên Tâm hít sâu một hơi: "Chỉ sợ hiểu biết của anh về tôi còn chưa đủ sâu. Có lẽ, anh chính là thiên tài vượt thời đại, trong lĩnh vực điều khiển Thanh Long Giáp. Mà tôi, Đường Thiên Tâm, chính là sĩ quan chỉ huy nhóm chiến hạm hộ tống trẻ tuổi nhất từ trước tới giờ, chính là thiên tài trong lĩnh vực chỉ huy tác chiến! Chỉ khi bước lên chiến hạm của tôi, anh mới có thể thực sự trở thành mũi dao sắc nhọn mà nhân loại cần."
Trần Phong bị cô chọc cười: "Thật sao? Vậy cô có thể nói cho tôi biết, đến tột cùng, địch nhân mà chúng ta phải đối mặt là cái thể loại gì không? Đến lúc đó, cô dự định sử dụng tôi như thế nào? Tôi phải lấy tư thế gì để đối mặt với loại địch nhân nào? Mũi dao sắc nhọn tôi đây, rốt cuộc muốn đâm vào loại địch nhân như thế nào?"
Vẻ mặt Đường Thiên Tâm cứng đờ.
Những vấn đề của Trần Phong đã làm khó cô.
Cho đến tận bây giờ, đến tột cùng thì địch nhân là nền văn minh loại nào, chiến tranh sẽ lấy phương thức như thế nào để bùng nổ, quân đội bỏ ra mấy trăm năm, tính toán ra hơn trăm triệu khả năng, nhưng không có bất kỳ khả năng nào gọi tự xưng là kết quả chắc chắn.
"Được rồi, không đề cập tới chuyện này nữa. Ngày mai, tôi sẽ để cho anh xem tài liệu."
"Cảm ơn Tướng quân."
"Tôi sẽ thông qua quan hệ cá nhân, nhờ cậy nghiên cứu viên của viện Huyền Vũ, tập trung chĩa mũi nhọn vào việc thiết kế và nâng cấp tính năng của Thanh Long Giáp vì anh, tận lực tạo ra tính năng cải biến cao nhất. Khoảng thời gian gần đây, tôi vẫn luôn bận rộn, chính là vì chuyện này."
Trần Phong lúc này mới vui mừng khôn xiết: "Cảm ơn Tướng quân!"
"Nhưng mà, anh phải đáp ứng với tôi một điều kiện."
"Mời nói."
Đường Thiên Tâm hít sâu một hơi, dùng ánh mắt đốt người, gắt gao nhìn chằm chằm Trần Phong: "Anh phải cùng tôi sinh một đứa bé."
Trần Phong sững người, "Cái gì?"
Đường Thiên Tâm đã sớm chuẩn bị tâm lý với bộ dạng khiếp sợ này của hắn.
Thật ra đây không phải là ý tưởng đột phát mà là suy nghĩ có tính toán của cô.
Ngay từ lúc Trần Phong tham gia cuộc so tài toàn quân, cô đã có nghi ngờ rằng Trần Phong chính là đại diện cho giai đoạn tiến hóa cao hơn hiện tại của nhân loại, là người kế tiếp của thế hệ "hậu nhân loại" .
Sau đó phân tích từ số liệu huấn luyện và mẫu gen cá nhân của hắn từ viện Bàn Cổ, đã thêm một bước chứng thực khả năng này.
Nhân loại đã làm chủ công nghệ gen trong hàng ngàn năm và họ đã thử nhân bản cũng như cải tiến nó theo nhiều phương diện, thậm chí một số nghiên hắc ám vi phạm luân lý cũng chưa bao giờ dừng lại.
Nhưng đến tận bây giờ, chưa một ai có loại gen mang cơ năng hoàn mỹ như Trần Phong.
Ngay cả khi có tình cờ tiếp cận gần thì vẫn không thể giống như hắn, chỉ một bước đã vượt ra xa vạch giới hạn.
Dưới tình huống không tiêm huyết thanh, ở đây chỉ có thiên tài chiến đấu Lâm Bố của phái lưu vong có thể chịu đựng gia tốc 15G trong nháy mắt, nhưng không thể kéo dài.
Bây giờ, sau khi Trần Phong tiêm huyết thanh, có thể chịu đựng ít nhất 25G gia tốc.
Hơn nữa, dường như vì tiêm huyết thanh mỗi ngày, đã dẫn đến việc huyết dịch và cơ năng của thân thể hắn xuất hiện biến dị.
Bình thường cho dù không tiêm, hắn cũng có thể chịu đựng khoảng 15G gia tốc, thậm chí thời gian kéo dài còn vượt xa Lâm Bố.
Viện Bàn Cổ từng thử dung hợp gen của Trần Phong với tế bào của người bình thường, nhưng những thứ tế bào biến dị này đều nhanh chóng tử vong, không có ngoại lệ.
Tất nhiên bọn họ cũng đã dùng những y tá xinh đẹp để tiến hành lấy “mẫu” của Trần Phong, thử nuôi cấy tế bào phôi thai, nhưng dù số “mẫu” có lên đến trăm triệu cũng đều thất bại như nhau.
Bạn cần đăng nhập để bình luận