Ta Thật Không Muốn Làm Chúa Cứu Thế

Chương 1255: Giả Vờ Ngủ Say

Công việc giáo dục dường như đã phát huy tác dụng, kiểm soát cấp 2 đã làm thay đổi bầu không khí ít nhiều, sự sắp xếp công tác chặt chẽ hơn nên đã triệt tiêu cơ hội suy nghĩ lung tung của thế hệ thứ hai và thứ ba.
Nhưng, bên trên có chính sách thì bên dưới cũng có đối sách, có vẻ như càng áp lực thì những người này càng tìm được cách.
Một ngôn ngữ mới đã âm thầm ra đời.
Ngôn ngữ này không phát ra âm thanh, mà giao tiếp thông qua một loạt các hành động hoặc quy luật vị trí của các đối tượng.
Nói nó là một ngôn ngữ, chi bằng nói rằng nó là một tập hợp các tín hiệu mật mã khổng lồ.
Người phát minh ra ngôn ngữ này là một nhà nghiên cứu khoa học đỉnh cấp, người đã tham gia sâu vào giai đoạn cốt lõi của kế hoạch Nữ Oa, vô cùng thông minh, còn biết cân nhắc đến sự khác biệt của hình thức tư duy khi suy nghĩ vấn đề giữa các thế hệ một hai ba.
Những chuyển động nhỏ tưởng chừng như không thể bình thường hơn đối với thế hệ nhân loại thứ nhất, chẳng hạn như tần suất bước đi, hướng của bàn chân, biên độ vung cánh tay, bộ dáng uốn cong ngón tay, v.v., thì trong con mắt của thế hệ thứ ba với sự thay đổi tư duy mạnh mẽ hơn, những cử chỉ này lại ẩn chứa rất nhiều thông tin.
Phương thức giao tiếp đã chuyển từ mặt sáng sang mặt “ngầm”, có khi người trong nhà ăn cách xa nhau ăn cơm, nhưng lại lặng lẽ trao đổi với nhau rất nhiều thông tin.
Ngôn ngữ hình thể này khác với phương thức tư duy ban đầu của nhân loại, nên tất nhiên nó không có trong cơ sở dữ liệu của trí tuệ nhân tạo Phồn Tinh con của hạm đội.
Giám sát trí năng chỉ có thể đưa ra những kết luận mơ hồ, nước đôi, thông qua nhiều phân tích, nghi ngờ rằng có cái gì đó trong đó, nhưng bằng chứng không đủ xác thực, không thể phán định, cũng không thể nào đọc được.
Thông tin giống như một dòng chảy ngầm, âm thầm dâng trào.
Tần Quang mơ hồ biết được, nhưng lựa chọn yên lặng cho qua.
Trước mặt ông vẫn còn một vấn đề khác, cần phải đối mặt.
Theo kế hoạch ban đầu, các thành viên thế hệ đầu tiên của hạm đội đang lần lượt qua đời.
Có nhiều người lúc lên tàu đã hơn trăm tuổi, nên sau quãng đường 200 năm này, bọn họ đã đi đến đoạn cuối của sinh mệnh.
Sự xuất hiện của công nghệ đóng băng đã thay đổi một chút tình hình, cho phép một số người nhẽ ra phải chết được kéo dài sinh mệnh bên trong cabin đông lạnh, chờ đợi được tỏa sáng một cách rực rỡ nhất vào thời điểm thích hợp nhất.
Tuy nhiên, bầu không khí hiện tại trong hạm đội đã thay đổi.
Tần Quang cần sự giúp đỡ của những người trụ cột này.
Tuy nhiên, nhiều vị cao niên ở các vị trí cấp cao chỉ còn tuổi thọ từ 20 đến 30 năm, thậm chí ngắn nhất là 10 năm.
Ông muốn tăng tỷ lệ thế hệ đầu tiên trong dân số của hạm đội, để một số người đang ngủ say trở lại với công việc cấp cao của họ, nhưng cho dù những người này sẵn sàng cống hiến phần sinh mạng cuối cùng của họ trước thời hạn, thì cùng lắm chỉ có thể kiên trì thêm đến khoảng năm 2930 mà thôi.
Khi đó, thế hệ đầu tiên hoàn toàn biến mất, nếu có vấn đề gì xảy ra, chỉ e rằng càng khó xử lý hơn, nước đổ khó hốt.
Vì vậy, cho dù Tần Quang đã bắt đầu cảm nhận được áp lực, nhưng ông vẫn là kiềm chế, không muốn đánh thức những thế hệ đầu tiên ấy.
. . .
Trong kênh tối mật của tổng tư lệnh, thầy trò Tần Quang và Chu Đông Lai lại mở cuộc trò chuyện.
"Thầy, một số người đã biến thành vô phương cứu chữa. Chúng ta không thể xác định được phương thức giao tiếp của họ, nhưng trực giác mách bảo con rằng, chắc chắn họ đang thảo luận điều gì đó. Con nghi ngờ rằng một số người đang cố gắng lách khỏi sự giám sát của hệ thống trí năng, ý đồ đánh cắp một vài con tàu để chạy trốn theo hướng cách xa dải Ngân Hà. Thậm chí, con còn nghi ngờ rằng có ai đó đang chuẩn bị kích hoạt hiến pháp hạm đội, ý đồ thay đổi cấp lãnh đạo chỉ huy trong hạm đội."
Sau hơn 10 năm trưởng thành, Chu Đông Lai, với tư cách là người nổi trội nhất của nhân loại thế hệ thứ hai, dần trưởng thành, anh không còn dễ dàng bộc lộ cảm xúc hỉ nộ ái ố của mình nữa.
Tần Quang gật đầu: "Thầy biết. Đông Lai, con cho rằng bọn họ có thể áp dụng biện pháp gì?"
"Bọn họ muốn phản nghịch, nhưng không muốn gây thiệt hại cho hạm đội. Bọn họ rất kiêu ngạo, luôn cho rằng mình là đúng nhất. Con nghĩ, bọn họ sẽ cố gắng diễn biến hòa bình, buộc thầy phải nhượng bộ. Các nhân viên liên quan đến kế hoạch của Nữ Oa cũng đang nghiên cứu rất kỹ về hiến pháp của hạm đội, họ đang chuẩn bị một loạt kế hoạch mới, thậm chí. còn có ý định sẽ thuyết phục đế chế. Động lực cao nhất của lực lượng viễn chinh đang bị lung lay."
Tần Quang cười: "Thầy nghĩ hiệu quả mà bọn họ muốn đạt được nhất chính là cái này. Cứ cho mọi người quyền tự do lựa chọn. Nếu có nguyện vọng tiếp tục đi đến trung tâm Ngân Hà thì hãy tiếp tục tiến lên. Nếu muốn quay đầu rời đi thì tổ chức một hạm đội cho bọn họ rời đi. Hạm đội sẽ bị chia làm hai. Nhưng dù sao vẫn sẽ có một số người tin vào quyết định ban đầu của chúng ta, vẫn sẽ chọn đi đến trung tâm Ngân Hà. Mà những người này cần một sĩ quan chỉ huy có thể dẫn dắt họ."
"Thầy, ý của thầy là?"
"Bắt đầu từ bây giờ, con phải tiến vào giai đoạn ngủ say."
"Ngủ say?"
"Ngủ say giả. Tâm trí của con sẽ vẫn hoạt động. Đồng thời, con sẽ đột nhập vào nhóm nổi loạn với tư cách là thế hệ thứ hai của nhân loại, trở thành thủ lĩnh của họ."
"Con trai của tướng quân Cage, Ophelus đã đi trước con một bước rồi, anh ta cũng rất có năng lực, con cũng nhìn ra được, anh ta rất thân thiết với thế hệ thứ ba, danh vọng cũng rất cao."
"Năng lực của nó không bằng con, con sẽ thắng, con có thể để nó làm phụ tá cho con. Thứ mà bọn họ theo đuổi là lý tưởng, là một lý niệm khác biệt, không phải quyền lực, nên nó sẽ cam tâm tình nguyện làm phụ tá cho con. Con giả vờ ngủ say, bí mật tung hoành ngang dọc, đã là kẻ nổi loạn lớn nhất rồi. Con lại đặt động cơ nổi loạn của mình là nghi ngờ năng lực chỉ huy của thầy, bất mãn vì mất đi sự tín nhiệm và sự coi trọng của thầy. Bọn họ sẽ tìm hiểu mọi chuyện, và sẽ tin con,. Làm đi, dùng tốc độ nhanh nhất và thủ đoạn mạnh nhất để tổ chức quân phản loạn."
"Vâng thưa thầy, con đã hiểu."
Lúc này, Chu Đông Lai rốt cuộc hiểu ra tại sao kể từ năm 2876, thầy của anh chưa bao giờ gặp mặt trực tiếp mình, mà chỉ liên lạc riêng với anh thông qua kênh liên lạc tối mật, mới đảo mắt mà đã trôi qua 20 năm như vậy.
Thì ra là thầy đã có sắp xếp từ trước rồi.
Đồng thời, anh cũng phải cảm thấy khổ sở thay cho người thầy của mình.
Thầy quả là một người hiền lành tốt bụng, vô cùng rộng lượng và nhân từ.
Nếu không đi đến bước này thì thầy sẽ không dùng tới 'con dao đồ tể' ấy.
Mà bây giờ, quả thật chẳng còn biện pháp nào khác cả.
Bạn cần đăng nhập để bình luận