Ta Thật Không Muốn Làm Chúa Cứu Thế

Chương 704: Vũ Trụ Luôn Thân Thiện

Có trời mới biết căn cứ dưới lòng đất ở khu vực 52 lớn cỡ nào, sau năm phút ròng rã, cuối cùng thang máy cũng dừng lại.
Sau khi cửa thang máy mở ra lần này, thế giới xuất hiện trước mặt Trần Phong lại mang một hương vị khác.
Chính giữa sảnh mái vòm kim loại hình vòng cung rộng rãi đang bày một phi thuyền hai trục.
Dưới ánh đèn rực rỡ, những sợi sáng lóa bố trí dọc theo con tàu trở nên rực rỡ.
Dù nói con tàu được cho là ‘đồ bỏ’, nhưng bề ngoài của nó không hề hư hại, trông vẫn mới tinh.
Hình dáng của con tàu giống như một chiếc thuyền buồm được đỡ bởi hai tấm ván nổi bên trái và bên phải.
Các động cơ ống thẳng ở hai bên trông giống như hai quả ngư lôi.
Động cơ dài 33m và có cấu trúc khép kín không có tuabin bên trong.
Trần Phong rất rõ về cấu tạo của động cơ này.
Nửa đầu là một bộ máy tạo trường lực.
Nguyên lý trường lực có phần giống với động cơ dạng cong, nhưng hiệu suất ở mức trung bình, khả năng cô lập bụi vũ trụ không tốt, tốc độ tối đa chỉ bằng một phần ba tốc độ ánh sáng, thời gian tăng tốc lâu kinh khủng.
Nửa sau là động cơ phản lực, chất trung gian được phun ra chủ yếu là vật liệu phản ứng còn lại sau khi pin được đốt cháy để lấy năng lượng.
Đúng vậy, mặc dù đây là đồ cổ cũ, nhưng nó cũng có cấu trúc động cơ kép.
Bao gồm động cơ chống trọng lực thứ ba, như vậy nó có tổng cộng 3 động cơ.
Khoang thủy thủ đoàn ở giữa, đó là một cấu trúc hình ô liu dài 25 mét.
Thỉnh thoảng, một số nhà nghiên cứu mặc áo khoác phòng thí nghiệm tuần tra trên tàu, sau đó đưa các thiết bị vào để kiểm tra vật liệu.
Trần Phong chỉ nhìn thoáng qua con tàu, hắn không quan tâm lắm.
Phần lớn chú ý của hắn nằm ở cấu trúc của căn cứ dưới lòng đất.
Có hàng chục cánh cửa trong hội trường này.
Rõ ràng, chỉ có một đại sảnh này trong căn cứ dưới lòng đất.
Hắn đã xem xét kỹ cấu trúc mái vòm, theo bản năng tính toán kết cấu nền, hệ thống chiếu sáng, thông gió, nguồn cung cấp vật liệu sinh hoạt,. . .
Mặc dù Trần Phong đã lái con tàu hai trục này vào thế kỷ 31, nhưng vào thời điểm đó, căn cứ dưới lòng đất đã không còn nữa, thật đáng tiếc khi hắn không thể nhìn qua căn cứ khu vực 52 mà vô số người ao ước ở thế kỷ 21.
Chà, hắn thực sự cũng có ham muốn chiêm ngưỡng nó.
"Trần tiên sinh, như anh đã thấy, đây là dự án nghiên cứu 52 bí ẩn và tiên tiến nhất trên thế giới. Chúng tôi có hơn 1.000 nhân viên ưu tú thuộc mọi tầng lớp đang làm việc trong dự án nghiên cứu để phá vỡ con tàu của người ngoài hành tinh này. Tôi cá là không ai trên hành tinh này hiểu rõ về người ngoài hành tinh hơn chúng tôi.” Mendelssohn hãnh diện nói.
Hiên nhiên, trước khi Trần Phong đến, ông ta đã chuẩn bị kỹ lưỡng bài phát biểu chào mừng.
Nhưng ông ta cũng có chút gượng gạo ngay sau khi nói xong, vì sực nhớ ra một điều, mô tả của Trần Phong về vật liệu lượng tử trong “Những Phỏng Đoán Của Kẻ Điên” thực sự cho thấy chính xác bản chất vật chất của bề ngoài con tàu.
Mendelssohn tin rằng Trần Phong chưa bao giờ nhìn thấy con tàu này và cũng chưa bao giờ biết rằng trên thế giới có một loại vật chất khủng khiếp có thể tự sửa chữa xuyên vũ trụ, chỉ với quan điểm lý thuyết để có thể tìm được cốt lõi của vấn đề.
Đây là kỹ năng của bậc thầy thực sự.
Đúng là múa rìu qua mắt thợ, nực cười.
Trần Phong chú ý đến những gì ông ta nói về quy mô 1.000 nhân viên, trong lòng hắn im ắng một hồi, điều này gần như đồng nghĩa với việc chi phí xây dựng khu vực 52 ít nhất cũng phải hàng chục tỷ đô la, chi phí vận hành và bảo trì hàng năm sẽ lên tới hàng trăm triệu đô la.
Điều này còn chưa nhắc đến việc đầu tư vào các thiết bị phân tích tối tân, đó cũng là điều không cách nào đánh giá được.
Nếu căn cứ này được xây dựng trên mặt đất, chi phí xây dựng có thể tiết kiệm được ít nhất 70%, chi phí vận hành và bảo trì có thể tiết kiệm được 50%.
Hắn bày tỏ sự đau lòng của mình về điều này.
Kẻ trộm sẽ luôn coi người khác là kẻ trộm, họ thà đốt tiền không để làm chuyện vô ích cho công tác bảo vệ đến nước này, vì sợ bị các nước khác trên thế giới phát hiện.
Tội gì phải làm thế.
"Trần tiên sinh, đây là một phần trong báo cáo phân tích của tôi. Tôi không tìm thấy bất kỳ vũ khí tấn công nào trong con tàu này. Hãy nhìn lại bản báo cáo bán phân rã này. Đây là phân tích độ tuổi mà chúng tôi xem xét dựa vào địa hình bên dưới khi chúng tôi tìm thấy nơi ẩn náu của con tàu."
Trần Phong nhìn xuống bản báo cáo trong tay, không có gì mới, hắn đã biết tất cả.
Mendelssohn vẫn đang hăng say phân tích, "Ngay từ 10 triệu năm trước, con tàu này đã có mặt trên trái đất. Nó không mang theo bất kỳ vũ khí nào, đây là sự ủng hộ cho lập luận của tôi. Tôi nghĩ nền văn minh đằng sau con tàu đầy lòng nhân ái đối với nhân loại. Nó phải là một đài quan sát, và nó cũng có thể dẫn dắt nền văn minh của chúng ta tiến lên một cách vô hình."
Trần Phong không bày tỏ ý kiến gì, chỉ giả bộ vô tình hỏi: "Người trong đó đâu?"
"Không có người, cũng không có xác chết. Chúng tôi suy ra hình dạng của cơ thể người ngoài hành tinh dựa trên cấu trúc của chiếc ghế. Nó không có người lái, nhưng được đặt trên trái đất, có chức năng tương tự như tàu thăm dò mà chúng ta đã phóng lên Hỏa Tinh."
Trần Phong giơ hai tay lên, "Được rồi."
Lập luận rằng ‘vũ trụ luôn thân thiện’ của Mendelssohn được ủng hộ ở đây.
Trần Phong đồng ý với một số quan điểm của ông ấy, Mizu thực sự khá thân thiện.
Tuy nhiên, người tốt không sống lâu, họ sẽ gieo vạ muốn đời thiên thu.
Tất nhiên, cũng có thể là Mizu còn chưa kiệp làm điều gì tồi tệ thì đã bị đại nhân vật phản diện tiêu diệt rồi.
Trần Phong còn biết nhiều hơn.
Con tàu hai trục đã định cư trên trái đất hàng nghìn năm trước và nằm sâu ở 75 km dưới lòng đất.
Phi hành đoàn của con tàu đã rời đi nhưng AI bên trong của nó vẫn chưa ngừng hoạt động. Thay vào đó, nó lặng lẽ theo dõi thế giới thông qua quét neutrino và sau đó ‘bộ não trí tuệ’ này sẽ truyền thông tin thu thập được trở lại hành tinh nhà Mizu thông qua mạng lượng tử, hoặc có thể là ở một nơi khác.
Trần Phong không chắc liệu con tàu Mizu có đóng một vai trò quan trọng trong sự ra đời và tiến hóa của loài người hay không.
Nhưng các nhà nghiên cứu khoa học tương lai thường tin rằng tàu Mizu rất quyết tâm trong việc đóng vai trò quan sát viên thuần túy, thường được gọi là ‘không làm gì cả’.
Nguồn cung cấp năng lượng của tàu chủ yếu phụ thuộc vào sự lan tỏa của các cánh ánh sáng mặt trời.
Hàng triệu năm trước, nền văn minh Mizu buộc phải tham gia vào một cuộc chiến tranh khốc liệt với nền văn minh Mắt Kép, cuối cùng đã bị đánh bại và diệt vong.
Kể từ đó, con tàu hai trục này đã mất liên lạc với máy tính chính của Mizu và trở thành vật vô chủ.
Có lẽ kể từ thời điểm đó, trái đất đã lọt vào ‘mắt xanh’ của nền văn minh Mắt Kép.
Nhưng con người lúc đó chỉ là những con khỉ không đuôi mới học cách thu thập những đám cháy rừng, Trái đất nằm hoàn toàn trong nền văn mình ‘chân không’, thậm chí có bị giam cầm cũng không có giá trị gì.
Mặc dù con tàu hai trục bị mất ‘người’ điều khiển nhưng bộ não của nó vẫn thực hiện các lệnh quan sát một cách trung thực.
Bạn cần đăng nhập để bình luận