Ta Thật Không Muốn Làm Chúa Cứu Thế

Chương 449: Lòng Tốt Của "Đồng Hương"

Trần Phong mỉm cười lắc đầu, "Không dám, tôi chỉ là một sinh viên đại học chính quy bình thường mà thôi."
Người đàn ông trung niên sững sờ và gần như bật cười.
Ông ta chậm rãi nói: "Chà, đại học chính quy sao. Nhưng tôi cảm khác, có phải Trần tiên sinh quá hào phóng rồi không? Cần thiết?"
Trần Phong: “Cần thiết.”
Hắn đã biết thân phận của người này.
Có thể người kia là bác sĩ ở đây, hoặc doanh nhân, hoặc thứ gì khác, nhưng điều đó không quan trọng.
Theo một khía cạnh nào đó, đây cũng là một lời nhắc nhở tử tế từ Trung Quốc.
Trần Phong đã từng nghĩ như người kia nhưng bây giờ hắn đã thay đổi quyết định rồi.
Người khác có thể nhỏ mọn nhưng hắn thì không.
Nói một cách logic thì đây là thế này, từ góc độ tình cảm, hắn cũng có thể được coi là đang làm điều gì đó cho Scott, Gaius, Lawrence và những người đồng đội tương lai khác.
Không phủ nhận rằng mọi người trước đây rất thù địch, bây giờ cũng không mấy hòa hợp nhưng trong tương lai, họ sẽ đến với nhau và chiến đấu vì cùng một mục tiêu, Trần Phong đã lựa chọn tha thứ cho tổ tiên của đồng đội.
Khi đối mặt với kẻ thù chung, hắn cũng phải bước đầu khoan dung và ra tay hợp tác.
Nhưng hắn không thực sự tha thứ mà không có nguyên tắc, với những người không chấp nhận bàn tay tử tế của hắn, hắn sẽ tát vào mặt họ.
Người đàn ông trung niên mỉm cười: "Nếu Trần tiên sinh đã đưa ra quyết định, tôi không thể thuyết phục anh được nữa. Nhưng tôi tin rằng Trần tiên sinh nhất định phải có suy nghĩ gì đó trong lòng."
Trần Phong không phủ nhận, "Tất nhiên. Nhưng trọng điểm của tôi và của ông, có thể khác nhau một chút."
"Điều đó không quan trọng, nhưng ‘đồng hương’ của Trần tiên sinh đây lại hơi lo lắng cho sức khỏe của anh đấy. Tôi muốn giúp giới thiệu cho anh vài đại sư xoa bóp đông y."
Trần Phong bật cười, "Cảm ơn, cảm ơn, nhưng không cần đâu. Vì tôi đã dám làm thì thế này thì cũng có biện pháp cho nó."
"Vậy tôi sẽ không quấy rầy anh nữa, Trần tiên sinh, anh nghỉ ngơi thật tốt."
Cuộc nói chuyện giữa hai người dừng lại ở đó, mọi thứ rơi vào im lặng.
Nói xong Trần Phong nhắm mắt dưỡng thần nhưng trong lòng không hề nhàn rỗi.
Tuyển dụng trực tiếp là một cách, nhưng phạm vi không đủ rộng, hắn vẫn muốn can thiệp vào phạm vi rộng hơn hết sức có thể.
Vậy, cách dễ nhất là thành lập một tổ chức phi lợi nhuận có bản chất tương tự như AAAS, trong đó hắn sẽ có thể duy trì quyền hạn và ảnh hưởng thích hợp.
Hiệp hội các nhà khoa học nhân loại đảm bảo sự sống?
Mục đích cuối cùng là trở nên giàu có như người nổi tiếng mà không cần học hỏi, nhưng ít nhất là không để những người làm công tác nghiên cứu khoa học vì cuộc sống mà túng quẫn đến mức đi viết những cuốn tiểu thuyết tán gái thiểu não để trợ cấp cho gia đình, để rồi cuối cùng, buộc phải thay đổi hoàn toàn sự nghiệp của mình vì thực tế.
Khẩu hiệu đối ngoại là các nhà khoa học có thể lái một chiếc xe tốt, sống trong một ngôi nhà tốt, có một bác sĩ gia đình và bảo vệ được bản thân cùng gia đình của họ.
Đưa quá ít tiền cũng vô ích, chẳng khác nào trò đùa trẻ con không ra thể thống gì.
Trần Phong đã xem xét toàn diện và tin tưởng chắc chắn rằng ít nhất trong cuộc đời của hắn, ý tưởng này sẽ có lợi cho nền văn minh nói chung.
Làm như vậy cũng có thể mở rộng ảnh hưởng của hắn mà không liên quan đến đất nước của người khác cũng các hạn chế khác.
Ý kiến hay nhưng mặt trái của nó là đốt hơi nhiều tiền, hắn cần tài sản cá nhân lớn hơn để chuyện này thực sự có ý nghĩa, phải tính lâu dài, không thể vội vàng.
Hắn sẽ viết vấn đề này bỏ vào hộp và gửi cho chính mình sau này.
Sau sáu tiếng rưỡi, máy bay hạ cánh, Trần Phong một mình bước ra khỏi sân bay.
Người đàn ông trung niên đã lặng lẽ đi đâu mất, như thể ông ta chưa từng xuất hiện.
Khi rời sân bay trên xe của Paul Powell, Trần Phong khá nhạy cảm với những ánh mắt tò mò.
Đối phương rất rành phương ngữ, vô cùng bí mật nhưng không thể gạt được hắn.
Hắn không quan tâm đến những đôi mắt dò xét từ trong bóng tối.
Mọi thứ vẫn nằm trong tầm kiểm soát.
Trần Ca biết Liên bang bên này muốn làm gì.
Nhưng hắn không lo lắng cho an toàn của tính mạng, vã cũng sẽ không bao giờ lo lắng.
Trước hết, không ai nỡ lòng lấy mạng một “nhà khoa học” như hắn và đối phương không thể giết hắn ngay khi vừa mới gặp được.
Thứ hai, là đối phương sẽ không làm được.
Hắn là Thần Ưng Trần Phong, không phải loại chiến sĩ siêu cấp có thể tóm gọn trong một hai câu.
Trong nhiều thời đại, hắn không cần phí bao nhiêu sức lực để có thể trở thành chiến binh mạnh nhất lịch sử nhân loại.
Qua nhiều dòng thời gian, với hàng chục tỷ đối thủ, hắn vẫn luôn có thể đứng ở vị trí đó, không bao giờ là dựa vào sự khoác lác.
Ngay cả khi hiện tại hắn không được trang bị, thế giới vẫn to lớn như vậy, hắn vẫn có thể đi được.
Sở dĩ hắn từ chối lòng tốt của "đồng hương”, tuyệt đối không phải vì bất cẩn.
Nếu hắn mang theo nhiều người xung quanh, trái lại đối phương có thể sẽ làm ‘đại sự’ ngay khi vừa đến, điều đó chắc chắn sẽ gây ra thương vong không đáng có và khiến xung đột gia tăng.
Nhưng hắn chỉ có một mình, người do kẻ khác phái tới sẽ không cần phải là ‘chuyên gia’.
Cho dù có là chuyên gia thì cũng sẽ không gặp mặt đã động thủ, nên Trần Phong tự tin là chỉ cần 0,5 giây hắn có thể tự mình giải quyết vấn đề, sau đó lên đường lặng lẽ rời đi.
Rốt cuộc thì trong mắt mọi người một khoa học gia viết bài hát không phải là một siêu chiến binh.
Paul da đen không biết mình bị cuốn vào ‘đại sự’, ngay khi vừa khởi động xe, anh ta đã hưng phấn hỏi: "Trần tiên sinh muốn đi học viện Mason sao?"
Trần Phong không thèm quay mặt lại nhìn chiếc ô tô màu đen đang lặng lẽ chạy theo sau, uể oải nói với Paul: "Tối nay tôi không ở lại gần Mason được, đưa tôi đến khách sạn Hilton gần Đại Lộ Danh vọng nhất đi."
"Được, Trần tiên sinh."
"Chuyện nhà đất thế nào rồi?"
"Gần xong rồi. Công ty thẩm định do người bán ủy thác sẽ sớm hoàn thành việc định giá, sau đó người bán sẽ tuyên bố giá thông qua môi giới của họ, như vậy, tôi có thể nhận được thông tin ngay."
"Rất tốt, làm rất tốt. Không hổ là một trong mười nhà môi giới hàng đầu ở Los Angeles."
Về đến khách sạn, Trần Phong ngồi yên trong phòng, bật laptop và chuẩn bị “sáng tác” đơn giản, viết ra 5 tác phẩm mới khác của Chung Lôi, cùng với hàng chục bài hát của những người khác.
Sau khi hoàn thành sáng tác, Trần Phong sẽ “chuyển” kịch bản phim chi tiết hơn so với trước.
Sau khi hoàn thành "Những Phỏng Đoán Của Kẻ Điên 2.0", Trần đại sư lại có thể sử dụng khả năng viết lách nát bét của mình lần nữa.
Là một trận chiến cuồng bạo với tốc độ đánh máy hơn 30.000 từ mỗi giờ, cuối cùng Trần đại sư cũng có thể nói lời tạm biệt khả năng viết lách nát bét của mình.
Lần này hắn hoàn thành việc “chuyển” về một số kịch bản của các đại sư chính tông.
Cốc cốc cốc.
Cửa khách sạn bị gõ.
Khóe miệng Trần Phong hiện lên một nụ cười.
Mở cửa.
Người đứng ngoài cửa là Mạnh Hiểu Chu.
"Sao anh lại đổi khách sạn?"
Mạnh Hiểu Chu bối rối hỏi.
Trần Phong đi lại thản nhiên, nói: "Ở đây có rất nhiều mỹ nữ."
Mạnh Hiểu Chu nhún vai, thầm nghĩ, có quỷ mới tin.
Hai người đã trao đổi trong hơn một giờ, chủ yếu là Mạnh Hiểu Chu báo cáo về việc chuẩn bị cho chi nhánh Bắc Mỹ của Tinh Phong Entertainment.
Trong thời gian tới, việc mở rộng thị trường ca khúc tiếng Anh tại Châu u và Hoa Kỳ sẽ được chi nhánh Bắc Mỹ hoàn tất bước đầu đàm phán và sàng lọc sơ bộ, đương nhiên quyền quyết định cuối cùng vẫn nằm trong tay Trần Phong.
Cá nhân hắn sẽ lắng nghe giọng của từng người mua và cố gắng sắp xếp tốt nhất.
"Đi thôi, hoàn thành công ty càng sớm càng tốt, mở rộng mạng lưới quan hệ của chúng ta ở đây, nhanh chóng mở rộng tầm ảnh hưởng của cái thương hiệu Tinh Phong này. Nếu cần, có thể thuê một số người bản xứ với mức lương cao. Anh có thể làm tất cả những điều này, nên tôi sẽ không nói thêm."
Sau khi tiễn Mạnh Hiểu Chu đi, Trần Phong không hề nghỉ ngơi mà lập tức ra ngoài.
Tin tốt đến từ Paul Powell.
Căn biệt thự dành cho một gia đình ở Newport Beach chính thức được niêm yết giá 13 triệu đô la Mỹ nhưng người bán đã chủ động giảm giá xuống còn 12 triệu.
Biệt thự này có tổng diện tích 0,91 mẫu Anh, có hoa viên cực lớn bên ngoài, bể bơi thông minh được kiểm soát nhiệt độ và bãi đậu trực thăng riêng.
Có tổng cộng 6 phòng ngủ và 7 phòng tắm trong cấu trúc tòa nhà, tầng dưới là phòng khách và nhà bếp thông minh, đồng thời, từ những bước đầu thiết kế, bọn họ đã cân nhắc đến những người Trung Quốc có nhu cầu, do đó nhà bếp có cả những chức năng làm được món ăn Trung Quốc cũng như phương Tây.
Ngoài ra còn có phòng xông hơi, phòng tập thể dục với cửa sổ hoàn toàn bằng kính, quầy bar nhỏ, phòng giải trí nghe nhìn hàng đầu và các cấu hình tiện nghi khác.
Dưới lòng đất có hầm rượu được kiểm soát nhiệt độ, phòng trú ẩn, hầm chứa súng đạn...
Tòa nhà tiếp giáp với bờ biển phía Tây, có cửa sổ nhìn ra biển, cách các khu vực tiện ích hỗ trợ sinh hoạt đã hoàn thiện xung quanh 5 km, có nhà hàng, siêu thị, quán cà phê và phòng tập gym với giá cả bình dân, cũng như một số club hàng đầu được các minh tinh Hollywood yêu thích.
Sau khi nghe Paul giới thiệu chi tiết, Trần Phong lập tức đá cửa ra ngoài.
Bạn cần đăng nhập để bình luận