Ta Thật Không Muốn Làm Chúa Cứu Thế

Chương 1213: Dự Kiến 3 Năm

Có lẽ là vì cảm xúc quá mức kích động nên lồng ngực Lâm La lại bắt đầu đau nhức.
Cơn đau như kim chích này dường như muốn náo loạn trong lồng ngực cô, càng lúc càng dữ dội.
Nếu như thường lệ, con dao gamma tùy thân giấu trong cúc áo của cô sẽ tự động phát huy tác dụng, bắt đầu loại bỏ DNA ngoại lai ra khỏi cơ thể của cô rồi.
Nhưng lần này, con dao gamma tùy thân không hề có động tĩnh gì cả.
Không phải là vì thiết bị xảy ra vấn đề, mà là cô đã cưỡng ép tắt cơ chế kích hoạt tự động của con dao gamma.
Khi một người suy nghĩ về một vấn đề nào đó, triệt để đâm đầu vào một tình cảnh nguy khốn, thì tư duy não bộ sẽ nảy sinh một số mạch suy nghĩ vô cùng kỳ lạ mà lúc thường không ai có thể tưởng tượng nổi.
Ví dụ, việc thay đổi môi trường có thể khơi dậy một số linh cảm.
Cụ thể, vài nhà văn bị cạn ý tưởng lúc viết sách, họ sẽ chắp tay sau lưng ra ngoài đi dạo, và trong lúc tản bộ này, suy nghĩ sẽ như ngựa thần lướt gió, qua lại một hồi đột nhiên họ sẽ có những ý tưởng mới, hoặc là, họ có thể sắp xếp những ý tưởng hỗn loạn trước đó một cách mạch lạc hơn.
Hoặc là, vị tác giả này có thể thay một cái bàn phím khác, thay đổi cảm giác lúc gõ chữ sẽ giúp anh ta dễ dàng viết nên ý tưởng của mình, mọi thứ sẽ trở nên vô cùng thuận buồm xuôi gió, cực kỳ trơn tru.
Lại ví như, có một số người làm công tác nghiên cứu khoa học, khi tính toán một số thông số thiết kế không chính xác, họ chỉ cần tạm thời buông xuống, sau đó lái xe về nhà, trên đường về nhà, tranh thủ lúc kẹt xe hoặc lúc chờ đèn giao thông, ngón tay đung đưa trong không khí, thế là mọi chuyện đột nhiên lại được giải quyết.
Đây có thể là huyền học, nhưng đôi khi chúng thực sự có hiệu quả.
Mạch ý tưởng lúc này của Lâm La chính là kỳ hoa trong kỳ hoa, thậm chí còn có chút điên cuồng.
Cô đang thử dùng cơn đau trên cơ thể để kích thích linh cảm của mình.
Thậm chí cô còn cưỡng ép chính mình, trước khi tìm thấy linh cảm mới thì tuyệt đối không thể kích hoạt con dao gamma, cho dù đau đến mức ngất đi.
Dù sao thì lúc cô ngất xỉu, hệ thống an ninh y tế cá nhân sẽ tự động bật con dao gamma, cho nên sẽ không có gì nguy hiểm đến tính mạng cả.
Mười lăm phút sau, Lâm La thực sự ngất xỉu ngay tại bàn làm việc.
Đầu cô rũ xuống, nhưng hai mắt vẫn mở to, ánh mắt vô cùng không cam lòng.
Cuối cùng thì con dao Gamma cũng được mở ra tự động, chiếc cúc áo sơ mi thứ hai được gắn chặt vào vùng da bên trên trái tim cô, bề mặt cúc áo bắt đầu phát sáng mô phỏng nhịp tim.
Căn phòng làm việc độc lập một người của cô trở nên cực kỳ yên tĩnh, chỉ có tiếng sóng âm chập chờn phát ra từng hồi khi vận hành hồ quang điện trên quả cầu điều khiển.
Dương Quốc Định bên này nhận được một lời nhắc, anh biết rằng Lâm La đã ngất.
Nhưng anh không thể quan tâm xuể, bởi vì lúc này ý thức của Trần Phong đã bắt đầu giai đoạn thao tác đầu tiên - bám vào bề mặt phía ngoài của tinh cầu thi hài người Ngư Tinh.
Việc này không cần đến sự phối hợp của viện nghiên cứu, mà chỉ là chuyện của riêng Trần Phong, Phồn Tinh, Lại Văn Minh và Glenney, nhưng suy cho cùng, nó liên quan đến việc liệu giai đoạn tiếp theo của hạng mục có hy vọng thành công hay không, nên Dương Quốc Định cực kỳ quan tâm.
Trong hư không, ý thức của Trần Phong đang lơ lửng bên lớp ngoài của tinh cầu thi hài, lướt nhanh về phía tinh cầu.
Ở ngoại vi cơ thể giả lập của Trần Phong, có một lượng lớn thông tin dữ liệu dư thừa được Phồn Tinh mô phỏng và tính toán, bên trong điều động toàn bộ trung tâm năng lượng tính toán từ mấy triệu tinh hệ lân cận, những số liệu dư thừa này được truyền đến cơ thể giả lập của Trần Phong, cứ như nước biển cuốn lấy cơ thể giả lập của hắn, ngăn cản hắn lạc trôi khỏi tinh cầu thi hài.
Còn ở tinh cầu Methuselah, ý thức của Lại Văn Minh và Glenney đang giúp Phồn Tinh liên tục khống chế các đặc tính của đại dương tinh hệ này về mức giá trị trung bình của năng lượng thực và ảo.
Đồng thời, Phồn Tinh còn phân bổ một phần sức mạnh tính toán của mình cho tinh cầu Glass xa xôi.
Cô đang phân tích các đặc điểm hợp nhất của người Glass thông qua mạng lưới thứ cấp của người Glass, sau đó khắc chúng vào đại dương thông tin dư thừa.
Có thể làm một phép loại suy như thế này.
Đặc tính giá trị trung vị là đặc tính vật lý cơ bản của đại dương thông tin dư thừa này.
Cũng giống như nước, các đặc tính của nước bao gồm có thể chảy, có thể hòa tan các chất tan, có thể bay hơi và có thể đông kết ở nhiệt độ thấp.
Đây là những thuộc tính cơ bản quyết định bản chất của một sự vật.
Nhưng nếu cho nước vào các vật chứa có hình dạng khác nhau, thì khối nước này sẽ có thêm một đặc tính về hình học, nó trở thành nước hình khối lập phương, nước hình khối trụ, nước hình cầu hoặc nước hình bầu dục.
Loại đặc tính hình học này tương đương với đặc chất tư duy của người Glass.
Phồn Tinh sẽ biến những thông tin dư thừa này trở thành vật mang (vật dẫn), chứa tư duy của Trần Phong xâm nhập vào tinh cầu thi hài người Ngư Tinh.
Sau nửa tiếng đồng hồ, thông tin dữ liệu dư thừa đã được biến đổi thành công.
Cơ thể giả lập của Trần Phong bắt đầu hợp nhất với thông tin dư thừa, tương tự như sự hợp nhất vật lý của Frides và người Glass.
Ngay sau đó, thông tin dư thừa bắt đầu mang theo tư duy của Trần Phong thâm nhập vào tinh cầu thi hài, tạo ra một quy tắc lượng tử mới.
Nửa tiếng sau, Dương Quốc Định đứng bên này đã thấy, dòng tinh hệ lượng tử khổng lồ bao quanh tinh cầu thi hài đã biến mất.
Cuối cùng anh cũng nhận được lời nhắc về tiến độ của hạng mục.
"Giai đoạn đầu tiên của phản ứng dung hợp vật lý đã thành công. Nhà hiền triết Trần Phong đã tiến vào tinh cầu thi hài, hình thái tồn tại đồng dạng với tinh cầu nham thạch Giai đoạn thứ hai của quá trình dung hợp chậm sắp bắt đầu. Xin viện nghiên cứu hoàn thành công tác chuẩn bị trong vòng hai tiếng nữa. Thời gian dung hợp dự kiến là 3 năm. "
Bạn cần đăng nhập để bình luận