Ta Thật Không Muốn Làm Chúa Cứu Thế

Chương 1299: Thiên Tài Nhi Đồng

Mỗi thời đại đều sẽ ghi dấu một số người và một số sự kiện mang tính biểu tượng.
Những con người và sự kiện này sẽ để lại vết tích sâu đậm theo năm tháng, như những vì sao trên bầu trời.
Nhiều năm sau, khi thế giới nhìn lại và lật xem lịch sử của dải Ngân Hà, điều đầu tiên mà họ nhìn thấy chính là những ngôi sao nhỏ vẫn luôn tỏa sáng trong dải Ngân Hà rất rất nhiều năm này, sau đó mới nhìn thấy toàn bộ tinh không nơi gần các vì sao.
Cho nên, cách mà những ngôi sao này lấp lánh tỏa sáng trong thời đại sẽ là bản nhạc nền vững chắc khi thế hệ tương lai nhìn lại giai đoạn lịch sử này.
Bốn mươi năm nay, trong lịch sử dài vô tận của nhân loại, 2 ngôi sao sáng nhất chắc chắn là "quy ước vận mệnh" và "hạm đội Vô Danh".
Quy ước vận mệnh đại diện cho quyết tâm của nhân loại trong việc thực hiện những thay đổi quan trọng trước một bước ngoặt của nền văn minh. Quyết tâm này là vô cùng to lớn, đặt vững nền móng cho sự phát triển của nhân loại Ngân Hà.
Hạm đội Vô Danh thì đại diện cho sự dũng cảm, sẵn sàng hy sinh và trả bất cứ giá nào trong quá trình tiến lên của những quân nhân trong thời đại này.
Phương châm hành động "nhanh chóng sinh sôi, mở rộng lực lượng, phân tán và tiến lên" của Chu Đông Lai nhất định sẽ được ghi vào biên niên sử một cách đầy gây tranh cãi.
Xung đột giữa các giá trị cá nhân và quần thể đã được thể hiện đến cực điểm trong hạm đội Vô Danh trong suốt bốn mươi năm này.
Đây là một sự hy sinh vĩ đại vì toàn nhân loại, nhưng nó lại chà đạp một cách tàn nhẫn quyền lựa chọn nhân sinh của những người trẻ tuổi đã được bồi dưỡng ra trong 40 năm này.
Trong tương lai xa xôi, chắc chắn sẽ có người cho rằng hành vi của Chu Đông Lai lúc này là vô cùng ti tiện, đáng khinh, nhưng xét theo một khía cạnh nào đó, lòng dũng cảm khiến Chu Đông Lai thực hiện hành vi ti tiện này lại là một thứ rất vĩ đại.
Nhưng cho dù các thế hệ tương lai có bình luận như thế nào, thì bất cứ khi nào các thế hệ tương lai mở ra giai đoạn lịch sử này, điều đầu tiên xuất hiện trong tầm mắt nhất định là vô số chiến tích anh hùng sử thi còn sót lại của thời kỳ này.
......
Ngày 1 tháng 4 năm 2931 sau Công Nguyên.
Phân đội 6322 đã nhanh chóng mở rộng lên 1,07 triệu người, trong đó, người trưởng thành chiếm 18.000 người, số còn lại chính là trẻ em. Toàn phân đội đang lặng lẽ tiến về phía trước trong đường hấp dẫn dưới sự che chắn của trường che chắn như thường lệ.
Phân đội 6322 là một phân đội tương đối đặc biệt trong số tất cả các phân đội, vô cùng may mắn khi gặp phải khu vực lấp đầy năng lượng tối β37, và chỉ trong một khoảng thời gian ngắn, phân đội này đã nhanh chóng ép khô mức năng lượng tối β37 hoạt tính dễ khai thác trong khu vực này, bổ sung một số lượng lớn năng lượng cho toàn đội.
Hơn nữa, sau khi tách khỏi được 3 năm, các nhân viên chịu trách nhiệm giáo dục nhận thấy rằng sự phát triển trí tuệ của trẻ em nhân loại trong vũ trụ nhận bức xạ năng lượng tối loại β37 cao hơn 3% so với những đứa trẻ bình thường. Điều này cho phép tốc độ trưởng thành của trẻ em của phân đội 6322 nhanh hơn một chút, xuất hiện không ít những thiên tài nhi đồng.
Trong số đó có đến mấy trăm trẻ bộc lộ rõ ràng đặc thù của thiên tài siêu cấp.
HIện tại, trong phân đội 6322 đã có đến mấy chục ngàn trẻ nhỏ từ 7 đến 10 tuổi leo lên những cương vị quan trọng trước thời hạn.
Hơn nữa, trong suốt hành trình 11 năm qua, phân đội 6322 cũng chưa từng gặp phải trận chiến nào, nên tốc độ phát triển của nó rất nhanh.
Hạm đội Vô Danh đặt rất nhiều hy vọng vào phân đội nhỏ bé này, tin rằng chỉ cần phân đội 6322 có thể tiếp tục phát triển theo lối này, nó chắc chắn sẽ đóng một vai trò cực kỳ quan trọng trong hạm đội Vô Danh, một số thiên tài nhi đồng có thể trở thành người phụ trách số 1 trong các hạng mục trọng điểm.
Thậm chí còn có một cô bé có thể tiếp nhận y bát của Emerson.
(*) y bát





: vốn chỉ áo cà sa và cái bát mà những nhà sư đạo Phật truyền lại cho môn đồ, sau này chỉ chung tư tưởng, học thuật, kỹ năng ... truyền lại cho đời sau.
Trước tình hình đó, đám người Chu Đông Lai quyết định tăng cấp độ an ninh của 6322, hơn mười phân đội lập tức thay đổi hướng di chuyển, tiếp cận tuyến đường mà 6322 đang đi, nhằm có thể đánh chặn các ổ phục kích phía trước trước thời hạn, chuẩn bị sẵn sàng để yểm trợ cho bất kỳ tình huống bất ngờ nào có thể xảy ra, cung cấp hệ số an toàn cho 6322 ở mức cao nhì, chỉ đứng sau hạm đội chính.
Nhưng năng lực của kẻ thù thay đổi chóng mặt, việc có cá lọt qua lưới là điều không thể tránh khỏi.
6 giờ sáng ngày 1 tháng 4 năm 2931, đội trưởng đội trinh sát số 4 thuộc phân đội 8119, phụ trách việc yểm hộ 6322 - thiếu tá Vương Lôi - vẫn dậy sớm như thường lệ, vừa ăn bữa sáng do vợ tự tay nấu, vừa giảng giải cho 2 cô con gái 6 tuổi và 3 cậu con trai 5 tuổi của mình về kinh nghiệm tâm đắc khi lái tàu con thoi trinh sát tốc độ cao.
"Được rồi, bọn trẻ chưa chắc đã muốn trở thành trinh sát viên đâu. Đại Bảo, Nhị Bảo mới chỉ vượt qua kỳ thi đánh giá trình độ văn hóa khoa học cấp độ B, có cơ hội trở thành nhà nghiên cứu, nhưng còn không biết mình sẽ được chỉ định đi đâu. Anh bớt nói mấy chuyện xưa của mình đi, mắc công lại làm lệch tư tưởng của tụi nhỏ."
Người vợ bất đắc dĩ vỗ vai chồng một cái.
Vương Lôi mỉm cười: "Như thế đâu được, dù sao thì anh cũng là trinh sát viên át chủ bài trong hạm đội, có tệ thế nào thì cũng nên đào tạo một người kế thừa chứ?"
"Bớt huênh hoang giùm em. Tính đến tháng này, đã là lần thứ 16 anh không thể vượt qua kỳ thi trinh sát viên cấp S rồi, lại còn khoe cái gì mà át chủ bài cơ chứ."
Vương Lôi cả giận nói: "Đó là bởi vì anh dễ xúc động, thường xử lý mọi thứ theo cảm tính thôi, chứ đâu phải năng lực của anh thấp kém gì! Dù sao thì cũng đang ở trước mặt bọn trẻ, em giữ chút mặt mũi cho anh đi!"
Nhìn bộ dạng tức đến mức thở phì phò như trâu của chồng, người vợ nhịn không được mà bật cười: "Được rồi, được rồi, là do em sai. Xin Vương đại thiếu tá tha thứ cho kẻ hèn này."
Nói xong, vợ anh lặng lẽ ghé vào tai Vương Lôi nói: "Vương đại thiếu tá, hôm nay là kỷ niệm ngày cưới của chúng ta. Em đã liên lạc với bên quản lý sau giờ học rồi. Buổi chiều, sau khi tan học, bọn trẻ sẽ tham gia khóa học bổ túc, phải đến 10 giờ mới về nhà. Tối nay chúng ta làm một bữa lẩu tự nhiên nhé, em nhớ cái hương vị muốn chết rồi."
"OK!"
5 đứa con của cặp vợ chồng này đều có độ thức tỉnh gen trên 50%, lỗ tai vô cùng thính, sao có thể không nghe thấy mấy lời thì thầm này của hai vợ chồng được, nhưng chẳng đứa nào làm ầm ĩ cả.
Bọn trẻ cũng muốn để lại một chút không gian riêng tư hơn cho bố mẹ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận