Ta Thật Không Muốn Làm Chúa Cứu Thế

Chương 946: Thế Cuộc Biến Hóa

Năng lượng lá chắn chiến giáp của Trần Phong đang nhanh chóng bị tiêu hao dưới ảnh hưởng của nhiệt độ cao, thế cuộc lúc này thoạt nhìn có vẻ tràn ngập nguy hiểm.
Nhưng hắn vẫn vui vẻ đến mức ngửa mặt lên trời reo hò.
Cái đám mắt ruồi này, làm tốt lắm!
Cái bọn tôn tặc này thế mà lại dùng vật liệu làm lớp vỏ chiến hạm lăng trụ để làm thành cái hộp đựng cái đầu của Lâm đầu to!
Điều này không phải vừa vặn giúp anh ta chống lại trùng kích của bom năng lượng chùm hay sao?
Với mệnh cách của Lâm đầu to, chỉ cần cái đầu vẫn còn, thì anh ta vẫn có thể sống!
Mặc dù tư duy của bộ não Lâm Bố đã hoàn toàn ngưng trệ, nhưng theo Trần Phong phân tích thì hẳn là vì ảnh hưởng của lực đóng băng hợp nhất trên chiếc hộp này.
Chờ đến lúc quay trở về, chỉ cần tìm được cách mở chiếc hộp này ra, thì đầu to có thể sống lại.
Hơn nữa, đây còn là một chiếc hộp màu trắng làm bằng vật liệu vỏ của chiến hạm lăng trụ.
Vì chiếc hộp này được thành hình một cách riêng biệt, nên chắc chắn sẽ không bị 'teo' đi đâu.
Cho dù Phồn Tinh thua, bắt cóc thất bại, thì mục tiêu của chiến lược lần này đã thành công hơn phân nửa rồi.
"Đừng có mà miệng quạ, tôi vẫn ổn nhé! Tôi còn lâu mới thua nhé!"
Có trời mới biết "đầu óc" của Phồn Tinh đang nghĩ cái gì, cùng với đối thủ giao chiến đến mức hừng hực khí thế trong thế giới lượng tử, thậm chí trong không gian còn có thể nhìn thấy lít nha lít nhít dòng hồ quang điện nhỏ xíu, nhưng cô vẫn có thời gian rảnh rỗi để vụng trộm theo dõi các hoạt động tâm lý mãnh liệt của Trần Phong.
Trần Phong vừa chém nát một Đao Phong Lang vừa đáp lời: "Khoảng cách với chiến thắng còn xa lắm à?"
"Cũng xa!"
“Này.” Trần Phong liếc nhìn phần năng lượng còn lại của chiến giáp: “Có thể gần hơn một chút không hả? Kho tên lửa đạn đạo của tôi sắp rỗng đến nơi rồi, năng lượng dự trữ của chiến giáp chỉ có thể chống đỡ tối đa 10 phút nữa thôi đấy. Ở đây có 25 con Đao Phong Lang nhưng vẫn có thể giết chết được, nhưng hẳn là không bao lâu nữa, đám Đao Phong Lang của những chiến hạm lăng trụ khác sẽ lao đến đấy. Tôi chỉ có thể giết nhiều nhất là ... ừm, 7630 con thôi."
Phồn Tinh: "Chính cmn xác như vậy à?"
"Vừa vặn gấp mười lần Lâm đầu to, đúng không?"
Phồn Tinh: "Người cũng đã chết rồi, anh lại còn ganh đua hơn thua???"
"Nào có. Tôi còn chưa phê chuẩn, anh ta không thể chết được."
Bên ngoài, Levi Klinsman đang đổi sang chiến giáp tinh ảnh cấp nguyên soái của mình.
Trong số tất cả các học viên chiến giáp tinh ảnh của Trần Phong, tổng điểm của Levi không cao, thậm chí còn không nằm trong top 100.
Nhưng sẽ không có ai dám coi thường anh ta, vì anh ta là Levi.
Một người đàn ông chỉ phát huy 30% thực lực trong huấn luyện, nhưng có thể phát huy đến 300% thực lực trên chiến trường.
Ellen, sĩ quan phụ tá của Levi, đưa ra chất vấn: "Nguyên soái Levi, nhiệm vụ của anh là trấn thủ ở vị trí chỉ huy hạm đội, đây mới là trách nhiệm của anh đối với tất cả mọi người."
Levi thấp bé lắc đầu: "Không, cả cuộc đời này tôi đã đấu tranh cho sự an ổn. Nhưng bây giờ tôi đang thực thi mệnh lệnh của nguyên soái Đường Thiên Tâm. Đây là một cuộc phiêu lưu mạo hiểm, có chết cũng không đường lui. Chúng ta nhất định phải quấn lấy 7000 chiến hạm lăng trụ phía trước. Một chiếc cũng không thể thả. Tôi sẽ điều chỉnh trạng thái của mình đến mức điên cuồng nhất, tôi có thể vừa làm một người lính vừa làm một vị tướng. Ellen, buông tay đánh cược một lần đi. Đã đến lúc này rồi, chúng ta vẫn luôn chờ ngày hôm nay, chờ đợi cả 101 năm ròng rồi."
Nói xong, Levi kiên định nhìn phía trước: "Toàn quân chú ý! Bật động cơ siêu khúc dẫn! Động cơ chất môi giới! Động cơ phản vật chất! Tiến lên! Tăng tốc!"
Trong chiến trường hỗn loạn này, nếu bật 3 động cơ cùng lúc, thì rất có thể phải chịu trọng thương trong quá trình cơ động.
Nhưng để nhanh chóng tiến mạnh và đuổi kịp chiến hạm lăng trụ, Levi đã liều mạng.
Đây là lần đầu tiên Levi Klinsman ra một mệnh lệnh cực kỳ mạo hiểm như thế trong vai trò sĩ quan chỉ huy.
Giống như Đường Thiên Tâm, anh ta đang đánh cược mạng sống, vinh quang và tất cả mọi thứ của mình.
Cược rằng Trần Phong và Phồn Tinh có thể bắt cóc thành công.
. . .
Thế cuộc lại tiếp tục biến hóa.
Lý do khiến Trần Phong mạnh mẽ xông tới chiến hạm của địch là vì hắn cảm thấy Lâm Bố chưa có chết, vẫn có thể cứu được, nên hắn mới quyết định đến cứu người.
Sau khi phá hỏng thành công con tàu, lại bởi vì khí tức sinh mệnh của Lâm Bố đã biến mất, hắn mới tạm thời sửa lại mục tiêu chiến lược của mình, biến thành bắt cóc chiến hạm lăng trụ.
Không ngờ, khi hắn đang 'câu giờ' cho Phồn Tinh, giúp cô chặn cửa, thì lại tóm được cái đầu của Lâm Bố.
Bây giờ mục tiêu cơ bản đã đạt được, trong lòng Trần Phong có chút suy nghĩ muốn rút lui, nhưng không ngờ đội ngũ đại quân của chiến hạm lăng trụ còn chưa tới, Đao Phong Lang đã tới trước một bước.
Sau khi đợt đầu tiên bao gồm 25 con Đao Phong Lang bị Trần Phong giết sạch, Trần Phong không có lấy một chút cơ hội để thở dốc, đợt Đao Phong Lang thứ hai lao tới từ những chiến hạm lăng trụ còn lại, tiếp tục đánh chặn hắn.
Trần Phong đâm lao nên phải theo lao, tình thế tiến thoái lưỡng nan.
Nhưng hắn lại giết đến hứng khởi, không hề sợ hãi.
Chạy không thoát thì khỏi chạy nữa, cứ tiếp tục đứng chặn ở đây mà chặt chém thôi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận