Ta Thật Không Muốn Làm Chúa Cứu Thế

Chương 132: Con Bướm Không Bao Giờ Bay Ngược

Trình độ của những bài hát này, cao thấp đều có, nhưng đều thoát khỏi sự rập khuôn của quá khứ, hiện tượng lười biếng lặp đi lặp lại một giai điệu và sự sao chép đạo nhái cũng đã giảm đi rất nhiều.
Những người làm âm nhạc này cứ như đột nhiên bị thứ gì đó khai thông, cho nên rất nỗ lực cầu tiếng, dũng cảm tìm tòi, chuyên chú sáng tạo.
Hiệu ứng cánh bướm đã mạnh lên rồi.
Trong lúc hắn không ngừng đốt cháy giai đoạn, toàn thể giới âm nhạc Hoa Ngữ phảng phất như một mãnh thú vừa thức tỉnh, suy nghĩ đã thoát khỏi sự trói buộc của nhà tù.
Một phong trào phục hưng manh nha như một mầm đậu vừa ló.
Trận này chính là cách mạng nghệ thuật. nó đang nhén lên ngọn lửa.
Đây là bởi vì Trần Phong đã gom vài chục năm tích lũy của các nhân vật trọng yếu, bung ra vô số tác phẩm kinh điển. Trong thời gian cực ngắn, điều này hệt như núi lửa phun trào, tạo nên hiệu ứng phóng xạ, giống như đầu đạn hạt nhân bị kích nổ đã châm thành biển lửa tuôn trào.
So với lần trước, trong lúc vô tình đã thay đổi tương lai; thì lần này, Trần Phong đã lấy âm nhạc làm trung gian môi giới, chủ động thay đổi tương lai.
Loại thay đổi này, hắn có thể thấy bằng mắt thường.
Hắn có thể tưởng tượng được quang cảnh của lần xuyên qua tiếp theo.
Bắt đầu dấy lên mong đợi vô hạn.
Dưới tâm trạng ấy, ngày 25 tháng 2 năm 2020, màn đêm buông xuống.
Nhưng đêm này hắn rất khó ngủ.
Bởi vì chiều nay, hắn nhận được 1 tin nhắn ngắn.
Người cha nuôi nhiều năm chưa từng liên lạc đột nhiên gửi tới.
Ông ấy hỏi Trần Phong tại sao hết năm rồi mà hắn vẫn chưa trở về nhà, lại hỏi nhạc sĩ nổi tiếng trên mạng Trần Phong gì đó liệu có phải chính là hắn hay không.
Suy nghĩ trong đầu Trần Phong muôn vàn rối rắm.
Nhưng hắn không trả lời tin nhắn này.
Hắn chuyển 2 triệu vào thẻ ngân hàng, cái thẻ mà hắn chưa bao giờ nhận được một đồng sinh hoạt phí từ lúc học THPT đến giờ.
Rất nhiều chuyện một khi đã phát sinh, có muốn trở lại ban đầu cũng không thể nữa, bởi vì con bướm không bao giờ bay ngược.
Vào mộng!
Tỉnh lại.
"Binh Nhì Trần Phong! Bước ra khỏi hàng!"
Trần Phong nhìn gương mặt chữ điền thân quen trước mặt, khóe môi khẽ cong cong.
Hắn cười.
Lại một lần nữa có thể gặp lại khuôn mặt này, thật tốt.
Hắn lại chuyển ánh mắt về phía xa xa.
Trên bầu trời, mặt trời chói chang lơ lửng trên cao.
Dưới bầu trời trong xanh, hàng ngàn hàng vạn chiếc máy bay con thoi đang qua lại tới lui.
Tốc độ của bọn chúng rất nhanh, nhìn thì có vẻ rối loạn, nhưng thực ra chúng được phân tách hẳn với nhau, từng cái di chuyển trơn tru trên những quy đạo riêng, vô cùng ổn định.
Khác hẳn với lúc trước, máy bay con thoi bây giờ dù đang lơ lửng hay tăng tốc di chuyển thì sau đuôi cũng không phun ra lửa phản lực, chúng cứ như đang trôi nổi bập bềnh vậy.
Trần Phong tươi cười càng thêm xán lạn.
Loại phi cơ cỡ lớn như thế này mà có thể trôi nổi như vậy, thì điều này chứng minh, khoa học kỹ thuật của nhân loại đã đạt được bước tiến bộ, sự kiểm soát trường lực đã đạt đến độ chính xác cao hơn, tốt hơn. Rốt cuộc thì trường lực chỉ có thể làm lá chắn cho chiến hạm trong quá khứ, cũng đã có thể trở thành động lực cho phương tiện thông thường.
Nhưng vào lúc này, một phương tiện hình tam giác với tạo hình rất khác biệt nhanh chóng phóng lên từ trung tâm khu căn cứ, thẳng tắp vọt lên không, lao thẳng về hướng vũ trụ.
Khi phương tiện hình tam giác kia phóng lên trời, chuyển động và quỹ đạo của nó và các máy bay con thoi khác đã được điều chỉnh đồng bộ, thẳng một đường bay ra ngoài vũ trụ giữa những quỹ đạo của máy bay con thoi có vẻ rối kia, không hề gặp trở ngại, cũng không hề giảm tốc độ, không chút trì hoãn.
Toán lực của Trí tuệ Trung ương đã được nâng cấp.
Trong trụ sở, Tháp chuông lớn vẫn tồn tại.
Nhưng thao trường đã khác hơn so với quá khứ một chút.
Hiện tại, thao trường được chia thành nhiều phân khu, phân biệt bởi hàng rào màu lam nhạt. Đội ngũ tân binh của Trần Phong chỉ chiếm một góc bên trong mà thôi.
Bên kia, đang có vài chục binh sĩ trên người mặc chiến giáp đen nhánh đang giao đấu với nhau.
Những binh sĩ thiết giáp này đều cao tầm 1m8 đến 2m2.
Đây là chiều cao của trang giáp.
Trình độ khoa học kỹ thuật của Giáp binh cá nhân lại tăng vọt rồi, biến thành một loại giáp sinh học phù hợp với cơ thể con người.
Giáp sinh học có rất nhiều tính năng hơn, nhìn qua có vẻ lớp da bên ngoài rất mềm mại, nhưng trong lúc giao đấu, một khi bị đánh trúng thì vùng da phần đó sẽ lập tức biến cứng.
Khác với khiên chắn, đao và súng đơn điệu của Thanh Long Giáp, thì lần này vũ khí trang bị và kỹ năng kỹ xảo khi chiến đấu đã được nâng cấp và phức tạp hơn nhiều.
Dải cao su phía sau lưng bọn họ có thể được kéo xuống, chỉ cần rung cổ tay một cái thì có thể lấy ra một cây đao có chiều dài từ 1m đến 1m5, hoặc là, khi lùi về phía sau, hàng chục đốm sáng sẽ được phóng ra dưới lớp giáp bên đùi. Những đốm sáng này sẽ chen chúc lao ra, vồ chết đối thủ, kích hoạt một vụ nổ chuỗi.
Dư âm khi giao đấu của bọn họ va vào hàng rào năng lượng màu lam nhạt, gợn lên từng đường vân như sóng nước.
Cảnh tượng như vậy nói cho Trần Phong rằng, bọn họ đang thực chiến, chứ không phải mô phỏng số liệu.
Trần Phong là người đã sống trong mô hình giả lập nghèo nàn rất lâu, hắn chỉ muốn nói một câu, trời ạ.
Bây giờ người ta phá của như vậy sao?
Luyện binh mà lại dùng thực chiến, không sợ đánh hỏng trang bị à? Huấn luyện tiêu hao năng lượng như vậy, cũng không sợ thiếu hụt nhiên liệu sao?
Có điều, mặc dù khiếp sợ, nhưng trong lòng hắn vẫn cảm thấy mình chiếm được ưu thế,
Những người có tư cách mặc giáp để huấn luyện thực chiến, tất nhiên phải là tinh anh trong khu căn cứ, nhưng gia tốc mà bọn họ đạt được sẽ không quá 35G.
Sự chênh lệch giữa bọn họ và Trần Phong - người sở hữu chỉ số max 50G, vẫn có thể nhìn thấy bằng mắt thường.
Nhưng ở một nơi khác trong khu huấn luyện, hắn xem không hiểu nội dung đang diễn ra là gì.
Trong sân chỉ có hai người, vẫn mặc cái loại giáp sinh học bó sát người, nhưng hai người này không hề tiến lại gần để vật lộn đối kháng, càng không giơ súng bắn nhau.
Bọn họ cách nhau một khoảng rất xa, phía sau mỗi người đều có một xe tải hạng nặng.
Cả hai đều xòe mười ngón tay, đưa tay về phía trước, mỗi đầu ngón tay có một chùm sáng liên kết với màn hình phía trước tương ứng.
Cả hai thỉnh thoảng lại giật giật ngón tay, trên chiếc xe tải, vô số máy bay mini lít nha lít nhít phóng ra tựa như một đàn châu chấu.
Những chiếc máy bay mini này chiến đấu với nhau trên không trung, hình thức chiến đấu rất đa dạng, vừa có chụm lại thành bầy bắn ra, lại có thể tạo thành đội hình bắn ra một lượt, còn có cả công kích tự sát, liều mình làm kíp nổ.
Khác hẳn với huấn luyện kỹ năng tác chiến của binh sĩ phía bên kia, bên này giống như một cuộc chiến tranh được quy mô hóa vậy.
Hai binh sĩ sử dụng 10 đầu ngón tay liên kết với chùm sáng, chính là sĩ quan chỉ huy của trận chiến tranh quy mô nhỏ này.
Nương theo các tiến bộ kỹ thuật, lý niệm tác chiến của nhân loại cũng đã thay đổi, có thêm một chủng binh mới, có tri thức hơn.
Giáp sinh học tương đương với bản cải tiến của Thanh Long Giáp trong quá khứ, lý niệm tác chiến của binh sĩ có thể phát huy tối đa các đặc tính của một tinh binh, có thể thực hiện một cuộc đột kích kiểu dao mổ để chống lại kẻ thù.
Nếu như không ngoài dự liệu, loại xe tải này cũng có một model phù hợp cho chiến tranh vũ trụ, dùng để kết hợp chiến đấu với các binh sĩ thiết giáp.
Ước chừng có ba loại máy bay.
Một loại máy bay hình tròn, có kích thước tương đương một quả bóng. Đây chính là loại lớn nhất, bên trong chứa rất nhiều máy bay mini như con ruồi lớn nhỏ khác nhau, chúng sẽ được phóng ra bên ngoài, đánh thẳng về phía trước trong khu vực giao đấu, hoặc là vòng về phía sau để đánh lén sĩ quan chỉ huy đang ẩn núp của địch.
Còn có một loại máy bay hình hình hạt lúa, dài khoảng 1cm, tốc độ bay rất nhanh.
Loại thứ ba là chính là máy bay hình con ruồi vừa rồi.
Khoảng cách quá xa, Trần Phong không thể nhìn rõ kết cấu cũng như phương thức công kích cụ thể của chúng, chỉ có thể căn cứ ánh sáng lóe lên lúc kích xạ, để phán đoán rằng những thứ này dùng tia laser siêu nhỏ trong lúc cận chiến, và một thứ nghi là hỏa tiễn với độ lớn khoảng chừng cái móng tay.
Lại quan sát thêm mười giây, Trần Phong cũng hiểu được lý niệm chỉ huy chiến đấu của loại này rồi.
Đây là phương pháp tác chiến đơn lẻ, kết hợp giữa AI và khả năng phán đoán của con người.
Máy bay được tích hợp rất nhiều phương án tác chiến, sĩ quan chỉ huy điều khiển không cần phải ra chỉ thị chính xác đối với từng loại máy bay, chỉ cần truyền đạt chỉ thị về tính chất của phương án tác chiến, máy bay có thể đưa ra phản hồi tương ứng.
Mười đầu ngón tay liên kết với các chùm sáng của sĩ quan chỉ hủy, hẳn là phương tiện trung gian truyền lệnh.
Sở dĩ không điều khiển từ xa bằng sóng não, hẳn là vì một liên kết bán vật lý như thế này sẽ có độ trì hoãn của đường truyền thấp hơn.
"Trần Phong, xem đủ chưa? Đẹp mắt không? Cậu đã nhìn gần năm phút rồi đấy, đẹp không?"
Khuôn mặt của Đinh Hổ đột nhiên vọt đến trước mặt Trần Phong, ngăn cản tầm mắt của hắn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận