Đại Lão Huyền Học Lại Đi Bày Quán Vỉa Hè

Chương 989: Đây Chính Là Một Chuyện Đã Rất Lâu Rồi Không Có

.



Chương 989: Đây Chính Là Một Chuyện Đã Rất Lâu Rồi Không Có

Chương 989: Đây Chính Là Một Chuyện Đã Rất Lâu Rồi Không Có

Lúc này, bức tường ở nhà ông cụ tôn đã được xây xong, vừa vặn thuận tiện mời luôn mấy chàng trai kia qua đây, giúp xây luôn bức tường ở nhà ông chú ba.

Bức tường ở hai bên gia đình đều đã xây xong, ông cụ Tôn có lòng quan sát, sau khi mấy vết thương trên người đều đã lành lại, quả thật không còn thấy đổ máu nữa.

Một ngày nọ, lúc ông ta với ông chú ba nói chuyện phiếm mới phát hiện ra, ngay cả công xưởng đã lỗ lòi mắt hai năm nay cũng đã nhận được hai đơn hàng, chỉ cần có thể hoàn thành thật tốt vậy đừng nói là tiền lương của công nhân, thậm chí còn có thể có chút lợi nhuận để đón tết ấy chứ.

Đây chính là một chuyện đã rất lâu rồi không có!

Hai người ngồi chung với nhau và cảm thán, thật sự không thể không tin vào cái thứ này, luôn có một loại lý luận vi diệu ở bên trong.

Đương nhiên, đó là chuyện của sau này, còn bây giờ vị đại sư trong miệng bọn họ đang không biết phải làm sao.

Bởi vì đột nhiên Ngụy Cảnh Hưng tìm tới, hơn nữa cảm xúc còn kích động, hai mắt đỏ hoe, lúc này thậm chí còn sắp rơi nước mắt.

Đôi mắt ngày xưa vốn lạnh lùng trong trẻo, xa cách người ngàn dặm đó khi nhìn thấy Vệ Miên lại lóe lên nhiều loại cảm xúc, kích động, hối hận, áy náy, khẩn trương...

Kích động vì cuối cùng mình cũng đã tìm được con gái, sự kiên trì suốt nhiều năm như thế rốt cuộc cũng đã có kết quả.

Mà hối hận là vì năm ấy nhất thời không để ý, để con bị bế đi, khiến con gái từ nhỏ đã phải chịu nhiều ấm ức như vậy.

Áy náy là vì mình mù mắt, đã gặp con gái vài lần mà lại không nhận ra, bây giờ nghĩ lại, chẳng trách khi nhìn thấy cô lại cảm thấy thân thiết như thế, đây chính là sức mạnh của huyết mạch sao?

Tự hào là vì con gái vẫn có thể kiên cường trưởng thành trong môi trường như vậy, dựa vào bản thân để thi đỗ đại học, tự mình kiếm học phí, lại càng trở nên lợi hại giống như bây giờ.

Nhưng phần lớn vẫn là khẩn trương, khẩn trương vì không biết con gái có nhận mình hay không, dù sao trong quá trình trưởng thành của Vệ Miên, một nhân vật như cha này vẫn luôn do Trần Bảo Trụ đảm đương.

Thế cho nên trong ấn tượng của cô, chắc hẳn cha ruột rất đáng ghét, phiền phức và độc ác.

Hơn nữa, khi nhắc đến một người làm cha này, trong lòng sẽ chỉ tràn đầy sự lạnh lùng và oán hận, chứ không có một chút lòng kính yêu nào hết.

Ngụy Cảnh Hưng nghĩ đến thông tin mà Sơn Gia gửi tới, Vệ Miên bé nhỏ chỉ là một người ngoài ở nhà họ Trần, mới đầu cô thậm chí còn không được phép ngồi vào bàn cơm, toàn bộ món ngon đều là người nhà họ Trần ăn xong mới có phần của cô, quần áo cũng là con trai lớn của nhà ông ta mặc đến cũ nát rồi mới có thể cho cô.

Thậm chí ngay cả đệm giường cũng là rơm rạ lót thành, bên trên phủ một tấm ga giường mỏng tang, ngủ trên đó luôn bị rơm đâm xuyên qua chọc vào người.

Từ hồi còn nhỏ xíu đã phải giúp làm việc, chuyện trong nhà và ngoài nhà dù có làm được hay không cũng đều phải làm hết.

Còn có thằng ranh con nhà họ Trần kia nữa, từ nhỏ đã thích bắt nạt cô, sau này lại càng làm ra loại chuyện súc sinh như vậy nữa, thật sự khiến Ngụy Cảnh Hưng nổi lên suy nghĩ muốn băm chết cả gia đình này.

Đó là đứa con gái mà ông ta vốn nên cưng chiều và yêu quý, nâng trong lòng bàn tay mà nuôi lớn, vậy mà lại bị bọn họ đối xử như vậy.

Ngụy Cảnh Hưng chỉ cần vừa nghĩ đến cảnh Vệ Miên bé nhỏ chớp đôi mắt to, nhìn người nhà họ Trần ngồi trong phòng ăn thịt với vẻ mặt khao khát là ngay cả trái tim cũng đau chết đi được.

Vệ Miên thấy Ngụy Cảnh Hưng chỉ mải nhìn mình, không biết nghĩ đến chuyện gì mà đôi mắt lại lã chã rơi lệ.

Đôi mắt đó vốn đã sưng đỏ, không biết đã khóc bao nhiêu lần rồi, lúc này lại một lần nữa rơi nước mắt như mưa, cứ như thể không bao giờ cạn, vô cùng vô tận vậy, thật khiến cổ họng cô như bị nhét bông, nghẹn đến phát hoảng.

Ngụy Cảnh Hưng cũng biết mình như vậy là không tốt, một người đàn ông khóc lóc không ngừng chắc chắn sẽ để lại ấn tượng không hề đàn ông một tí nào cho con gái.

Nhưng ông ta thật sự không thể nhịn được, suốt nhiều năm như thế, ông ta chưa từng dừng bước chân đi tìm con gái, đến bây giờ trong mỗi một căn nhà đều có căn phòng được đặc biệt chuẩn bị cho con gái, thậm chí ngay cả đồ dùng bên trong cũng được ông ta đích thân thay mới.

Bạn cần đăng nhập để bình luận