Đại Lão Huyền Học Lại Đi Bày Quán Vỉa Hè

Chương 968: Quỷ Vương

.



Chương 968: Quỷ Vương

Chương 968: Quỷ Vương

Nhân khẩu ở nội địa đông, quả thật là đối tượng thí nghiệm tốt nhất, thất bại rồi vẫn có thể tìm tiếp, dù sao bên đó cũng chẳng có cái gì nhiều, nhiều nhất chính là người.

Về phần có bị người phát hiện ra hay không, Lương Nguyên Thiều cũng đã từng nghĩ tới nhưng ông ta luôn có một loại tự tin sắt đá vào bản thân, cảm thấy thầy phong thủy có thực lực sánh ngang với mình cực kỳ hiếm có.

Hơn nữa, người mà ông ta tìm cũng không phải người có địa vị xã hội gì cả, chắc hẳn sẽ không dễ dàng bị phát hiện đến vậy đâu.

Mà sự thật cũng đúng là như thế, Vệ Miên phát hiện ra tấm thẻ gỗ đó ở trong tay ông ta lần lượt xuất hiện ở nội địa tổng cộng là mười tám chiếc, thế nhưng Tam Thanh Quan phát động người trong Đạo môn cùng nhau hành động, cuối cùng chỉ thu được có chín chiếc.

Mà chín chiếc còn lại đã đi đâu, quả thật khỏi cần nói cũng biết, người đều đã bị ông ta hại chết và biến thành những cô hồn dã quỷ bị trói buộc bên cạnh ông ta, để mặc cho ông ta tùy ý sử dụng.

Vệ Miên còn chưa xem hết đã không nhịn được mà thay đổi sắc mặt.

Bởi vì cô nhìn thấy trong thiên nhãn, Lương Nguyên Thiều không chỉ dùng loại thuật pháp này để thúc giục hóa ra lệ quỷ, mà thật sự còn có cả một quỷ vương!

Điều này không khỏi khiến cô nghĩ đến luyện hồn trận đã nhìn thấy trong căn nhà lầu nhỏ của mình ngày xưa, vậy mà hai người này lại cho một cảm giác giống nhau, nếu nói Lương Nguyên Thiều và lão già mặc áo choàng đen không có liên hệ gì thì có thế nào cô cũng không tin được.

Vệ Miên không nhịn được mà mở miệng: "Ông có biết một lão già gầy đét, cả ngày khoác áo choàng màu đen không?"

Lương Nguyền Thiều sững sờ, sau đó ánh mắt chợt sáng ngời: "Cô đã từng gặp cha tôi? Ông ấy đang ở đâu?"

Vệ Miên híp mắt, quả nhiên! Hai cha con nhà này đều bị điên cả rồi, không có một ai bình thường hết!

Lúc trước khi cô và lão già mặc áo choàng đen giao thủ, thực lực mới chỉ khôi phục có một ít, cũng vì bị cơ thể này liên lụy nên cô phải tốn sức lực cực lớn mới tiêu diệt được người đó.

Cô nhớ khi ấy trong tay người mặc áo choàng đen có một hồn thể dựa vào trận pháp để thúc giục hóa, đó là một lệ quỷ nhưng lại cực kỳ lợi hại, qua thêm một năm rưỡi nữa kiểu gì cũng sẽ biến thành quỷ vương.

"Nếu đã là cha ông vậy tôi không tìm nhầm người rồi."

Vừa dứt lời, cô nhanh chóng ra tay, vỗ vào đại huyệt quanh người của Lương Nguyên Thiều, đồng thời cũng vận chuyển công pháp.

Lương Nguyên Thiều lập tức cảm thấy không đúng, ông ta cố gắng giãy giụa, vẻ mặt bắt đầu vặn vẹo.

"Cô muốn làm gì hả, cô thả tôi ra, mau thả tôi ra ngay!"

Đương nhiên Vệ Miên sẽ không thả ông ta ra rồi, không nói sẽ không mà thậm chí còn tăng tốc độ vận chuyển công pháp lên, dẫn một luồng sát khí chạy vào trong cơ thể của ông ta.

Sát khí đi qua chỗ nào thì kinh mạch ở nơi đó đều đứt đoạn hết, chỉ là trong quá trình này, trông ông ta có vẻ không được ổn áp cho lắm mà thôi.

Lương Nguyên Thiều không ngừng kêu la thảm thiết, một đôi mắt trừng to đầy kinh ngạc, tuy rằng cả ngày ông ta làm bạn với âm sát khí nhưng trên thực tế vẫn sợ cái thứ này tiến vào trong cơ thể.

Có điều, trên người ông ta có pháp khí trừ tà, lần nào cũng có thể gánh hơn một nửa giúp ông ta, phần còn lại thì ông ta dùng một chút công pháp, muốn loại trừ chúng khỏi cơ thể cũng không phải vấn đề.

Nhưng bây giờ Vệ Miên lại rót vào trong cơ thể ông ta cực kỳ nhiều sát khí, đây là muốn trực tiếp phế ông ta mà!

Vệ Miên hừ lạnh một tiếng: "Không phải thích thúc giục hóa quỷ vương lắm sao? Tôi cũng muốn thử xem, chỉ là con người tôi không thích trực tiếp thúc hóa quỷ hồn mà càng thích ra tay với cơ thể người sống hơn, nhất là những kẻ táng tận lương tâm, nên bị trời phạt đó!"

"Quả thật có kẻ nào thì thúc hóa chết kẻ đó!"

Lương Nguyên Thiều kêu la đầy đau đớn, bởi vì quá nhiều âm sát khí tiến vào trong cơ thể khiến sắc mặt của ông ta cũng thay đổi liên tục, lúc thì đen lúc thì xanh mét.

Vệ Miên còn chưa vận chuyển được một ngày mà Lương Nguyên Thiều đã gần phế rồi, tay chân của ông ta không thể cử động được nữa, nội tạng cũng bị sát khí hoàn toàn không thể chống đỡ được ăn mòn.

Chẳng qua chỉ mới một lúc thôi mà cả người đã đen lại, lạnh lẽo như rơi vào hầm băng vậy.

Bạn cần đăng nhập để bình luận