Đại Lão Huyền Học Lại Đi Bày Quán Vỉa Hè

Chương 759: Cái Mùi Kỳ Quái Vẫn Chưa Bay Hết

.



Chương 759: Cái Mùi Kỳ Quái Vẫn Chưa Bay Hết

Chương 759: Cái Mùi Kỳ Quái Vẫn Chưa Bay Hết

Viên Viên nhìn thấy một màn này đột nhiên mếu máo, òa khóc nức nở.

"Hu hu hu đừng mà, đừng đánh Viên Viên..."

"Hu hu hu Viên Viên đau lắm..."

"Viên Viên biết sai rồi, hu hu thầy Hoàng, lần sau Viên Viên không dám nữa đâu..."

Giang Dao nhìn hình ảnh vẫn đang diễn ra trên màn hình máy tính rồi lại nhìn đứa con gái khóc đến không thở nổi trước mặt, cô ta lập tức hiểu ra ngay được gì đó, đầu óc chợt "ầm" một tiếng, nổ tung.

"Thằng khốn nạn đó!"

"Súc sinh!"

"Súc sinh!"

Giang Dao vừa chửi vừa không nhịn được mà rơi nước mắt.

Viên Viên của cô ta rốt cuộc đã phải chịu những gì ở chỗ mà cô ta không nhìn thấy!

Đây là muốn moi tim móc phổi của một người làm mẹ giống như cô ta rồi tàn nhẫn bóp nát đây mà!

Viên Viên vốn khóc ra rồi cũng thấy dễ chịu hơn, nhưng khi nhìn thấy mẹ cũng đang khóc, cô bé lại không nhịn được mà khóc theo.

Cho nên ở trước mặt Vệ Miên, hai mẹ con ôm nhau khóc nức nở.

Mà trong camera, vì không có ai quấy rầy nên tên cầm thú họ Hoàng đã làm hết những chuyện mà gã muốn làm đối với một cô gái nhỏ, thậm chí gã còn thầm nghĩ hôm nay con bé này ngoan thật.

Đáng tiếc, đây là nhà của cô bé nên gã cũng chỉ có thể làm như thế, nếu như muốn phát sinh hành động mang tính thực chất hơn một chút vậy chỉ sợ phải nghĩ cách dẫn cô bé ra ngoài.

Về phần dẫn ra ngoài thế nào thì tên cầm thú họ Hoàng cũng đã có kinh nghiệm quá rồi.

Thân là một thầy dạy vẽ, đương nhiên phải dạy vẽ tranh liên quan đến phong cảnh rồi, ra ngoài lấy cảnh gì đó quả thật chỉ là chuyện dễ như trở bàn tay.

Cho dù đứa trẻ có nhỏ nhưng vẫn có thể mượn cớ là dẫn cô bé đến hành lang triển lãm tranh của người khác để học hỏi kỹ thuật vẽ, hoặc là lấy danh nghĩa thường thức tác phẩm, cả một ngày không về nhà cũng sẽ không dẫn tới sự nghi ngờ.

Trước đây lúc gã còn ở nước ngoài cũng nói với phụ huynh nhà người ta như thế, chỉ cần đứa trẻ giữ kín miệng, chắc chắn sẽ không có bất cứ một người nào phát hiện ra.

Nghĩ đến đây, gương mặt của tên cầm thú họ Hoàng không nhịn được mà vặn vẹo một lúc, cũng không phải hoàn toàn không bị phát hiện ra, bằng không, gã cũng không đến mức bị ép phải về nước phát triển.

Nghĩ đến trải nghiệm lần đó, vừa rồi gã vẫn còn rất hào hứng và nhiệt huyết nhưng lúc này đột nhiên lại không còn nữa, cuối cùng gã chỉ qua loa cho xong chuyện, tùy tiện đẩy "bé gái" đang ôm trong lòng lên cái ghế bên cạnh.

Vệ Miên nhìn đến đây mới vỗ lên vai Giang Dao: "Lưu video lại đi!"

Về phần dùng đoạn video này như thế nào, chắc hẳn Giang Dao còn biết rõ hơn cô.

Quả nhiên, Giang Dao nghĩ đến camera là nhanh chóng điều chỉnh lại cảm xúc. Cô ta thở ra một hơi rất dài rồi lau sạch nước mắt trên mặt Viên Viên, sau đó mới đứng dậy đi ra ngoài.

Vệ Miên cũng không quấy rầy tên cầm thú họ Hoàng ở trong phòng bởi vì vừa rồi lúc cô quan sát camera kỹ càng, đột nhiên lại có một phát hiện bất ngờ.

Mà bây giờ cô đi qua đó là vì muốn xem phát hiện bất ngờ kia có thể tận dụng được không?

Cô đứng trước cửa phòng rồi gõ nhẹ lên cánh cửa.

Lúc này, tên cầm thú họ Hoàng ở trong phòng vừa mới chỉnh trang lại quần áo xong, chỉ là trong không khí vẫn còn một mùi kỳ quái chưa tan đi hết.

Gã ho nhẹ một tiếng: "Mời vào!

Vệ Miên đẩy cửa phòng ra, vừa mỉm cười vừa nhìn hai "người" trước bàn học.

"Thầy Hoàng, tôi là dì của Viên Viên, lát nữa định dẫn con bé ra ngoài một chuyến, khi nào thì anh kết thúc tiết học vậy?"

Tên cầm thú họ Hoàng sững sờ, trước đây gã chưa từng gặp Vệ Miên lần nào, có điều, nghĩ đến người có thể xuất hiện ở chỗ này chắc chắn là người quen của Viên Viên đi.

Vì thế gã hỏi: "Lúc nào cũng được, những điểm kiến thức hôm nay đều đã giảng xong cả rồi, phần còn lại chỉ cần cháu nó tự luyện tập thêm là được."

"Vậy tôi tiễn anh."

Vệ Miên xoay mặt về phía tên cầm thú họ Hoàng trông như đang nhìn gã, nhưng trên thực tế lại đang nhìn cái bóng bán trong suốt đang bám trên bả vai của gã, kiên trì ôm đầu gã mà gặm lấy gặm để.

Cô nghĩ ngợi một lúc, sau đó trực tiếp mở thiên nhãn với bóng người kia.

Bạn cần đăng nhập để bình luận