Đại Lão Huyền Học Lại Đi Bày Quán Vỉa Hè

Chương 180: Quy Tắc

.



Chương 180: Quy Tắc

Chương 180: Quy Tắc

Nhưng càng nhìn là trong lòng ông ta càng thêm nghi ngờ, nhìn bộ dáng bá vai bá cổ thằng con trai ngốc nhà mình của chàng trai trẻ kia trông không hề giống như mới quen một tí nào cả, hơn nữa, cách ăn mặc này nhìn thế nào cũng thấy giống một thằng ảo tưởng sức mạnh thế nhỉ.

Tiêu Nhất Bân khoác cánh tay lên vai của Trịnh Hạo, sáp lại gần cười hì hì với đối phương: "Người anh em, lát nữa cậu phải thể hiện trước mặt cha tôi cho tốt vào đó, bớt cho ông ấy luôn nói tôi hư đốn, ngày nào cũng chỉ giao du với mấy đứa bạn xấu!"

Trịnh Hạo cười ha ha, anh ta cũng phối hợp hạ thấp giọng: "Cha cậu trông có vẻ nghiêm túc thật, giống y ông già nhà tôi, cũng không biết có phải bọn họ đều có sở thích nghiêm mặt hay không, nhưng yên tâm đi người anh em, lát nữa đảm bảo sẽ khiến cậu kinh ngạc đến rớt cằm."

Nói xong câu này, Trịnh Hạo còn không nhịn được mà hất cằm, vuốt tóc một cách tự cho rằng sẽ rất ngầu lòi.

Không phải chỉ là xem phong thủy thôi sao, anh ta đã học nhiều năm như thế rồi, phong thủy của một công ty nhỏ nhỏ còn có thể làm khó anh ta được sao?

Cái câu quảng cáo kia nói thế nào ấy nhỉ, à... so easy!

Trịnh Hạo là con trai trưởng của nhà họ Trịnh thiên sư, từ nhỏ đã theo bên cạnh Trịnh đại sư học hỏi, chỉ là tính cách của anh ta hoạt bát, rất khó tĩnh tâm nổi, sau khi học mười mấy năm cũng chỉ có thể xem phong thủy cho người ta và trừ khử cô hồn dã quỷ.

Về phần mấy lệ quỷ lâu năm kia thì anh ta lại không dám tới gần một chút nào hết, bằng không, kiểu gì cũng kéo cả mạng mình vào.

Lần này cũng là ra ngoài giết thời gian gặp được Tiêu Nhất Bân, tính cách của hai người giống nhau, ngưu tầm ngưu mã tầm mã, rất nhanh đã biến thành anh em tốt.

Chủ đề nói rồi lại nói hiển nhiên cũng kéo đến gia đình mình, lúc này Tiêu Nhất Bân mới biết Trịnh Hạo là người của nhà họ Trịnh thiên sư.

Vừa vặn gần đây công ty nhà họ Tiêu đang xảy ra vấn đề, Tiêu Nhất Bân kể lại tình hình, Trịnh Hạo nghe xong lập tức vui hớn hở, mấy chuyện như xem phong thủy này là mình làm được đấy, vì thế mới có một màn trước mắt này.

Lúc này, Tiêu Chí Minh lại hơi khó xử, một người là thầy phong thủy do bạn lâu năm giới thiệu, một người là cháu trai của thầy phong thủy nổi tiếng, kêu ai xem hình như cũng đắc tội với bên còn lại cả.

"Người này..."

Còn chưa đợi ông ta kịp nghĩ ra cách giải quyết thì tầm nhìn của Tiêu Nhất Bân đã chuyển về phía Vệ Miên. Thật ra cậu ta đã nhìn thấy từ ban nãy rồi, bên cạnh ông già có một cô gái trẻ nên đương nhiên cậu ta phải nhìn thật rõ thay mẹ mình chứ.

Đợi Vệ Miên quay người lại, hai mắt Tiêu Nhất Bân lập tức sáng ngời.

"Cha, người đẹp này là ai vậy? Chẳng thấy cha giới thiệu với con gì cả." Tiêu Nhất Bân sáp tới với vẻ ngả ngớn.

Trên gương mặt của Tiêu Chí Minh thoáng hiện qua vẻ lúng túng, ông ta cũng không biết phải giải thích thân phận của Vệ Miên thế nào, có điều, người đã được mời về rồi, lúc này không cho người ta xem thì thật chẳng ra làm sao.

"Đây là Vệ đại sư mà chú Châu của con mời về hộ, trước đó đã từng xem qua phong thủy cho nhà chú Châu của con."

"Thật sao, thế cũng lợi hại thật đó!"

Lần này, người kinh ngạc không chỉ có Tiêu Nhất Bân mà đến ngay cả Trịnh Hạo cũng không nhịn được mà quay đầu nhìn chằm chằm vào Vệ Miên, vẻ mặt mang theo hai phần nghiêm túc như vậy thôi.

Vệ Miên nhìn nguyên khí nhạt quanh người Trịnh Hạo là cũng đủ biết anh ta là người tu đạo rồi, đây cũng là lần đầu tiên cô gặp được người cùng nghề về mặt ý nghĩ chân chính từ sau khi đến thế giới này, cho nên cũng khó tránh khỏi liếc mắt quan sát thêm vài lần.

Hơn nữa, nghe nói anh ta là cháu trai của Trịnh đại sư.

Trịnh đại sư?

Lẽ nào là Trịnh đại sư đã để bùa hộ thân ở Chí Viễn Trai bày bán đó sao?

Nghĩ đến sự tôn sùng của nhân viên cửa hàng đối với ông ta, chắc hẳn địa vị của ông ta không thấp đâu. Vệ Miên cũng rất tò mò về nhà họ Trịnh này.

Bạn cần đăng nhập để bình luận