Đại Lão Huyền Học Lại Đi Bày Quán Vỉa Hè

Chương 732: Mạng Giao Lưu Huyền Học

.



Chương 732: Mạng Giao Lưu Huyền Học

Chương 732: Mạng Giao Lưu Huyền Học

Trái một quả phải một quả, ngay cả Trịnh Hằng ngồi bên cạnh cũng không nhịn được mà ăn mấy quả, không thể không nói dâu của nhà này đúng là ngọt thật! Quả cũng to nữa!

Cho nên Vệ Miên trở về chỉ nhìn thấy bên cạnh sô pha đặt một giỏ trúc trống trơn.

Trịnh Hạo ợ một tiếng, cười nịnh nọt, có điều, xưa nay da mặt của anh ta rất dày lập tức làm như không có việc gì mà tranh công: "Sư thúc, nhà người anh em tốt của tôi có một lán trồng cây ăn quả, dâu tây ở trong này ngon cực kỳ, hôm nay tôi với anh cả đã nếm thử hộ cô rồi, ngày mai chúng ta đi hái dâu tây đi."

Vệ Miên liếc mắt nhìn anh ta với vẻ cười như không cười, ánh mắt thì lại diễn đạt rất rõ ràng ý tứ "xem anh lừa tiếp thế nào."

"Hôm nay tôi gặp được một chuyện, vừa vặn muốn nói cho các anh nghe!"

Nói xong, Vệ Miên kể lại vắn tắt chuyện đã xảy ra trên người Vương Tử Văn ngày hôm nay cho hai anh em nhà họ Trịnh.

"Không phải chứ, cô ta bị điên à? E rằng cô ta có bệnh nặng gì đó rồi."

Còn chưa kể xong mà Trịnh Hạo đã xù lông nhím, sư thúc của anh ta lợi hại số một trên đời, Vương Tử Văn không nghe lời sư thúc vậy đúng là đồ không biết thức thời rồi!

"Gia đình đó đã như thế rồi mà vẫn khăng khăng muốn ở lại, sao thế, bộ cô ta giết người bị chồng với mẹ chồng của mình nhìn thấy hay sao? Trong tay bọn họ phải nắm điểm yếu lớn đến cỡ nào mới có thể khiến cô ta làm ra loại chuyện ngu ngốc như thế?"

"Sư thúc, cô cứ mặc kệ cô ta đi, người như thế còn quan tâm làm khỉ gì, sớm muộn gì cũng có một ngày cô ta phải hối hận thôi!"

Trịnh Hạo nói chuyện chưa bao giờ cần người khác phải hùa theo, một mình anh ta có thể nói liến thoắng như máy khâu.

Có rất nhiều lúc bạn nói chuyện với anh ta nhưng anh ta hoàn toàn không "get" được trọng điểm của bạn mà chỉ nghe được mỗi cái phần mà mình muốn nghe đó.

Cũng may mà ở nhà họ Trịnh chỉ có mỗi một mình anh ta "lửng lơ trên trời", còn Trịnh Hạo ở bên cạnh rõ ràng đã biết Vệ Miên muốn nói gì.

"Sư thúc, tại sao người đứng sau kia lại phải làm như thế, có lợi ích gì đối với gã sao? Oán linh chào đời là thứ gì, có thể trở thành con người không? Lẽ nào còn có thể trưởng thành giống một người bình thường?"

Cuối cùng cũng có một người có IQ bình thường rồi, Vệ Miên liếc mắt nhìn anh ta với vẻ khen ngợi.

"Đây chính là điều mà tôi muốn nói với các anh, tôi nghi ngờ người đứng sau muốn nuôi dưỡng quỷ anh!"

"Quỷ anh?"

Hai người đồng thanh hô lên rồi nhìn nhau với vẻ kinh ngạc.

Cũng không phải bọn họ chưa từng nghe nói về quỷ anh nhưng cái thứ này đều chỉ xuất hiện trong một vài tư liệu mật, phần lớn ghi chép đều cho thấy đây là một tà vật rất hiếm gặp.

Ví dụ như Hạn Bạt, cương thi lông đỏ... mấy trăm năm đến nghìn năm cũng chưa chắc đã có thể gặp được một lần.

Sở dĩ mới đầu không nghĩ tới cũng là vì quỷ anh mà cô tiếp xúc được ở kiếp trước dùng phương thức khác với hiện tại để chào đời, nhưng giữa hai cách này cũng có điểm tương đồng.

Quỷ anh kia còn do một đệ tử danh môn chính phái nuôi dưỡng, bình thường người kia rất thích nghiên cứu một vài thuật pháp lung tung, hơn nữa tính cách của kỳ quặc và tàn bạo, rất nhiều thuật pháp đều được thí nghiệm lên người động vật vô tội, đối với đồng môn lại càng không có một chút tình nghĩa gì hết.

Nếu như ai đắc tội với gã thì kiểu gì gã cũng sẽ trả thù gấp đôi lại.

Đệ tử của tông môn kia ít dần theo từng năm, vất vả lắm mới điều tra phát hiện ra người hạ độc thủ chính là gã, vì thế người này bị đuổi khỏi sư môn.

Nhưng gã cũng không ngừng nghiên cứu, sau này lại càng câu hồn của một thai phụ đột tử về luyện chế, quá trình này chắc hẳn cực kỳ tàn bạo, Vệ Miên chỉ từng nghe sư thúc kể lại một ít, hình như là dùng máu tươi của thiếu nữ và độc vật, còn phối hợp với thuật pháp gì đó, rất nhiều năm sau mới bồi dưỡng ra được một trường hợp.

Sau đó, thai phụ kia sinh ra một quỷ anh dưới dạng hồn thể, trời sinh đã sở hữu sức mạnh và pháp lực cực kỳ to lớn, mà thiên sĩ đã nuôi dưỡng nó lại có thể khống chế nó.

Quỷ anh nhất định phải được chào đời trong máu, hơn nữa, vừa mới ra đời đã có thể bước đi, nó coi người sống thành lương thực, giống như ác ma đầu thai vậy.

Bạn cần đăng nhập để bình luận