Đại Lão Huyền Học Lại Đi Bày Quán Vỉa Hè

Chương 899: Ẩn Náu

.



Chương 899: Ẩn Náu

Chương 899: Ẩn Náu

Vệ Miên ghi nhớ lại mấy địa điểm quan trọng sau đó kêu A Vượng lái xe trở về.

Hôm nay bên ngoài vẫn luôn có mưa nhỏ, tiết trời âm u, lúc này còn tối tăm ảm đạm hơn cả trước đó nhiều, chỉ sợ thế mưa sẽ trở nên lớn hơn.

Dưới tình huống như vậy đứng trên nóc nhà cũng không an toàn, Vệ Miên cũng không vội trong hôm nay, cô dự định sẽ trở về nghiên cứu trước.

Đợi về đến khách sạn, cô tắm nước nóng một phen, sau đó lau tóc, sấy đến khi hơi ẩm rồi lại ngồi trước bàn viết vẽ vào mấy chỗ đã nhìn thấy trên bản đồ Hồng Kong.

Không ai biết cô đang làm gì, nếu như Trịnh Hạo có ở đây thì chỉ sợ sẽ rất kinh ngạc, chuyện có thể khiến sư thúc phải dùng đến cả la bàn thì chỉ sợ không nhỏ gì đâu.

Sau đó, Vệ Miên vẫn ăn uống và đi ngủ như thường.

Một giờ sáng, người vốn đang nằm trên giường đột nhiên mở mắt ra, cô nhanh tay nhanh chân rời khỏi giường, lục tìm một bộ đồ đậm màu trong chiếc vali vải rồi thay vào.

Lúc này, cơn mưa bên ngoài đã dừng, Vệ Miên cầm bùa ẩn náu dán lên người mình sau đó nhanh chóng xuống lầu.

Khoảng hai tiếng đồng hồ sau, cô lại im hơi lặng tiếng trở về sau đó hoàn thiện mấy vị trí trên bản đồ của mình, tiếp đấy mới yên tâm lên giường ngủ tiếp.

Ngày hôm sau, Vệ Miên giống như một cô gái bình thường tới đây du lịch, cô đi dạo rất nhiều nơi ở Du Tiêm Vượng, đợi đến buổi tối lại dán bùa ẩn náu và ra ngoài.

Chỉ là ngoại trừ hai buổi tối đầu tiên ra thì những hôm sau lúc cô ra ngoài đều mang theo một đống bùa chú, sau đó trở về với sắc mặt mệt mỏi, vừa ngã người lên giường đã nhanh chóng ngủ mất.

Vệ Miên sắp xếp xong xuôi hết toàn bộ đã là chuyện của bốn ngày sau, mà lúc này, Vương Tịnh Bạch cũng đã bị cưỡng chế làm rất nhiều bài kiểm tra sức khỏe.

Sau khi xác nhận nhóm máu của cô ta tương thích thành công với mình, hơn nữa độ phù hợp còn vô cùng cao, một người xưa nay vẫn luôn nói năng thận trọng như Châu Trường Sinh cũng không nhịn được mà lớn tiếng cười.

Thật ra người bị chọn cung cấp cơ quan nội tạng cũng không chỉ có một mình Vương Tịnh Bạch, nhưng Jons nói nếu cấy ghép từ một cơ thể khác thì ông ta chỉ có thể đảm bảo xác suất thành công là sáu mươi phần trăm.

Nhưng nếu là của Vương Tịnh Bạch thì xác suất thành công sẽ cao hơn mười phần trăm, chỉ đơn giản vì hai người giống như về mặt di truyền hơn.

Hơn nữa, Dương tiên sinh cũng đã nói bát tự của người cung cấp nội tạng số hai rất hợp với ông ta.

Có hàng tốt thì ai lại đi chọn hàng xấu, Châu Trường Sinh hoàn toàn không cần cân nhắc, nhất định phải dùng cơ quan nội tạng của số hai.

Đối với ông ta mà nói, ngay cả cái tên "Vương Tịnh Bạch" này cũng không cần thiết phải biết đến, chỉ biết cô ta là nguồn cung cấp nội tạng số hai của mình là được.

Châu Trường Sinh đã nôn nóng lắm rồi, gần một năm nay, tối hôm nào không ta cũng ngạt đến tỉnh vì hít thở không thông, lại càng váng đầu hoa mắt đến không có cách nào làm việc được, rất nhiều quyết sách đều cần đến mấy thằng con trai của ông ta thương lượng.

Nhưng cũng không biết có phải ông ta đặt đám con trai của mình trong nhà kính để nuôi quá lâu hay không, mà năng lực thực sự không đủ, kêu bọn họ quyết định vài chuyện nhỏ còn được, chứ chuyện lớn lại luôn do dự không dám quyết, điều này khiến cho tập đoàn Châu thị trong nửa năm ngắn ngủi đã lỡ mất mấy cơ hội kinh doanh, sản nghiệp trực tiếp rút xuống gần ba trăm triệu.

Châu Trường Sinh cảm thấy mình không thể nào đợi thêm được nữa, càng gần đến lúc phẫu thuật thì tinh thần của ông ta càng hưng phấn, chỉ hận không thể lập tức thay ngay một quả tim khỏe mạnh vào, sau đó trở về vị trí của mình để thực hiện dã tâm.

Tập đoàn Châu thị do một tay ông ta gây dựng lên, giao cho ai cũng không yên tâm được, chỉ có ông ta mới có thể khiến bản đồ thương nghiệp của tập đoàn tiến thêm một bước mà thôi.

Lúc này, Châu Trường Sinh đang nghe Dương tiên sinh nói chuyện.

Không biết Dương tiên sinh nói gì mà sắc mặt của Châu Trường Sinh trở nên trịnh trọng, giống như thể đã nghe được tin gì đó không được tốt cho lắm vậy.

Hai người đang thì thầm thảo luận gì đó thì đột nhiên, cửa phòng bệnh bị người gõ vang, tiếng gõ không nhanh không chậm, chỉ gõ ba tiếng sau đó dừng lại hẳn.

Đợi một lúc, thấy bên trong không có động tĩnh gì, đối phương lại gõ thêm ba tiếng nữa.

Bạn cần đăng nhập để bình luận