Đại Lão Huyền Học Lại Đi Bày Quán Vỉa Hè

Chương 83: Là Đại Sư Mà Cô Ta Đang Nghĩ Đó Sao?

.



Chương 83: Là Đại Sư Mà Cô Ta Đang Nghĩ Đó Sao?

Chương 83: Là Đại Sư Mà Cô Ta Đang Nghĩ Đó Sao?

Chỗ mà hai người hẹn nhau khi ấy là lối vào công viên Bắc Sơn, lúc Điền Phong gọi điện cho cô ta thì Lộ Điềm Điềm đã sắp đến nơi rồi.

Nhưng cô ta sợ Điền Phong khó xử nên mới nói dối là mình vẫn đang trang điểm, chưa ra khỏi nhà.

Đợi cúp máy rồi thì taxi cũng thả Lộ Điềm Điểm tại trước cổng công viên Bắc Sơn.

Bạn cùng phòng biết cô ta ra ngoài hẹn hò, nếu bây giờ quay về sẽ rất mất mặt cho nên cô ta quyết định sẽ một mình đi dạo một lúc rồi mới về sau.

Điền Phong là bạn học của bạn trai một người bạn phòng của cô ta, trước đây họ có ăn cơm chung một lần, hồi ấy Lộ Điềm Điềm chỉ liếc mắt nhìn một cái đã thích anh ta rồi.

Điền Phong lớn lên đẹp trai, dáng người gầy lại còn cao, đúng kiểu anh đẹp trai nhẹ nhàng sạch sẽ mà Lộ Điềm Điềm thích.

Hơn nữa, tính cách của anh ta khá yên tĩnh, thoạt nhìn cũng rất chín chắn khiến cho cô ta mê như điếu đổ.

Sau đó, cô ta nhờ bạn trai của bạn cùng giúp giới thiệu, Lộ Điềm Điềm theo đuổi tận hai tháng, cuối cùng Điền Phong mới gật đầu.

Tuy rằng hai người vừa mới xác nhận quan hệ nhưng Điền Phong đã dẫn Lộ Điềm Điềm đi gặp cha mẹ rồi.

Trong lòng cô ta rất thích thú.

Cô ta cảm thấy Điền Phong là người ngoài lạnh trong nóng, thật ra cũng không hề lạnh nhạt giống như vẻ bề ngoài, chỉ là không biết thể hiện mà thôi.

Bằng không, làm sao có chuyện vừa mới xác định quan hệ xong mà anh ta đã dẫn mình đi gặp cha mẹ được chứ, trong ngoài lời nói còn có ý muốn nhanh chóng kết hôn.

Hôm qua, Lộ Điềm Điềm còn muốn tiến thêm bước nữa với Điền Phong nhưng lại bị anh ta từ chối.

Anh ta nói muốn giữ lại lần đầu tiên đến đêm tân hôn của bọn họ, như vậy mới có thể thể hiện rõ sự quý trọng của mình đối với cô ta.

Còn nữa, hành động ăn cơm trước kẻng đó là biểu hiện không tôn trọng cô ta.

Lộ Điềm Điềm nghe được mà vô cùng cảm động, cảm thấy quả nhiên vẫn là bản thân đã quá mức hạn hẹp rồi.

Mới đầu, cô ta nhìn trúng Điền Phong hoàn toàn là vì thấy sắc sinh tình, nhưng dần dần trong quá trình quen biết, cô ta thật lòng cảm thấy đối phương là một người rất tốt, cũng rất mong chờ được xây dựng một gia đình với anh ta.

Lộ Điềm Điềm đứng dưới chân núi một lúc lâu, cân nhắc xem có nên leo núi hay không, nhưng đột nhiên cô ta lại nghe thấy mấy ông mấy bà bày sạp đang chào hỏi một cô gái trẻ có độ tuổi không hề lớn.

Vốn cô ta cũng không tò mò gì đâu nhưng cách gọi của bọn họ lại khiến cô ta không nhịn được mà quay đầu lại.

Vậy mà bọn họ lại gọi cô gái trẻ kia là đại sư?

Là đại sư mà cô ta đang nghĩ đó sao?

Lộ Điềm Điềm nhìn cô gái bày ghế ở một chỗ có thể tắm được ánh nắng mặt trời, rồi lại trải một tờ giấy xuống đất.

Cô ta đi lại gần, nhìn thấy trên tờ giấy đó viết hai chữ "xem quẻ."

Lộ Điềm Điềm nghĩ đến thái độ của mấy người vừa rồi kia cũng đoán ra được vị đại sư trẻ tuổi này chắc hẳn có chút thực lực nào đó, bằng không, cái giá sẽ không thể đắt như thế được.

Vừa hay gần đây cô ta đang cân nhắc đến chuyện kết hôn với Điền Phong, tìm một đại sư tính ngày cho cũng rất tốt.

Vì thế, cô ta nhấc chân đi đến trước sạp hàng của Vệ Miên.

Vệ Miên nói chuyện phiếm với ông Trương còn chưa được vài câu đã nhìn thấy có người bước qua.

Người tới là một cô gái trẻ tuổi, kiểu mặt tròn xoe, làn da trắng bóc, trông khoảng hai mươi tư, hai mươi lăm tuổi, cô ta mặc một chiếc áo len mỏng màu gạo trắng, thoạt nhìn rất dịu dàng và nhẹ nhàng.

"Chào cô, tôi muốn bói nhân duyên, thuận tiện nhờ cô giúp tôi xem ngày kết hôn luôn." Giọng nói của Lộ Điềm Điềm cũng giống với vẻ ngoài của cô ta, nhẹ nhàng và dịu dàng khiến người nghe cảm thấy vô cùng thoải mái.

Vệ Miên liếc mắt nhìn cô ta rồi gật đầu: "Sinh thần bát tự."

Lộ Điềm Điềm báo sinh thần bát tự của mình ra.

Thật ra hoàn toàn không cần thiết, Vệ Miên chỉ cần nhìn mặt của đối phương cũng có thể đoán ra được đoạn tình cảm này không phải là đào hoa chính của cô ta.

Cô còn chưa kịp nói gì thì đột nhiên mi tâm đau nhức, thiên nhãn lại mở ra.

Đợi khi cô xem xong mấy hình ảnh kia cũng không nhịn được mà thở dài một tiếng.

Lộ Điềm Điềm thấy vị đại sư trẻ tuổi này vẫn luôn nhìn mình chằm chằm mà không nói chuyện, cô ta không khỏi thấy thấp thỏm trong lòng. Đây là lần đầu tiên cô ta đi xem bói đấy.

Bạn cần đăng nhập để bình luận