Đại Lão Huyền Học Lại Đi Bày Quán Vỉa Hè

Chương 357: Đứa Con Trai Mà Anh Ta Thèm Khát

.



Chương 357: Đứa Con Trai Mà Anh Ta Thèm Khát

Chương 357: Đứa Con Trai Mà Anh Ta Thèm Khát

Mình có thể đẻ được thì ai còn muốn mạo hiểm đi trộm trẻ nữa chứ, còn nữa, con nuôi làm sao có thể so được với con ruột, nhưng Triệu Phương hết lòng chăm sóc suốt chín tháng, cuối cùng Hầu Văn Đình lại đẻ ra một đứa con gái.

Lần này trái tim của Triệu Phương đã hoàn toàn chết lặng.

Hầu Văn Đình phát hiện ra sắc mặt của Triệu Phương càng ngày càng khó coi cũng biết mấy năm nay đều là mình đuối lý, vì thế cô ta mềm mỏng nói: "Cho dù là một đứa con gái nhưng hai năm nay chúng ta cũng đã kiếm được không ít tiền từ trên người nó rồi, nghe nói có chỗ ở miền Nam còn tuyển mấy đứa con gái trẻ tuổi xinh xắn, ở thôn nhà mẹ đẻ của tôi cũng có vài người đã kiếm được không ít tiền. Nếu không được thì chúng ta đưa người qua bên đó, dù sao người trong thôn cũng không biết con nhỏ đó đi làm gái!"

Triệu Phương cũng kiềm chế cơn giận lại, anh ta thật sự không thể tùy tiện ly hôn với Hầu Văn Đình, nếu con đàn bà điên này nổi điên lên, nói không chừng sẽ khai chuyện anh ta trộm con ra mất.

Đến lúc ấy, đừng nói là đẻ thêm một đứa con trai mà chỉ sợ cho dù là chính bản thân anh ta cũng phải ăn cơm tù ấy chứ.

Nhưng mắt thấy anh ta mới bốn mươi lăm tuổi thôi, mà Hầu Văn Đình đã năm mươi mốt rồi, không còn khả năng đẻ con thêm nữa, đứa con trai mà anh ta thèm khát đã hoàn toàn không còn hy vọng gì. ...

Đại Ni ở ngoài cửa nghe trộm hai người này nói chuyện mà ánh mắt dại ra, cứ như thể vừa phải chịu một đả kích to lớn nào đó.

Hóa ra cô bé thật sự không phải con gái ruột của cha mẹ, hóa ra cô bé bị hai con người này bắt đi, hóa ra bọn họ còn dự định đẩy cô bé đi làm gái kiếm tiền.

Đại Ni nghĩ đến những người đàn ông khác nhau thường tới vào mỗi tối, đột nhiên cô bé chợt hiểu ra làm gái nghĩ là gì, mà nó cũng vừa ứng với tình cảnh của mình luôn.

Hóa ra mấy năm nay, sự lạnh nhạt của cha, sự coi khinh của mẹ, thậm chí là ông bà nội chưa bao giờ từng quan tâm đều là có nguyên nhân cả.

Bước chân của Đại Ni lảo đảo, không biết đã về phòng mình kiểu gì nữa, cô bé dựa lưng lên ván cửa, thật lâu sau mới nhúc nhích người.

Cách ngày, lúc Vệ Miên đang nghe giảng thì đột nhiên điện thoại rung lên, cô lôi ra nhìn lại thấy đó là một dãy số lạ.

Vệ Miên đè thấp giọng nghe điện thoại.

"Đại Ni?"

"Chị ơi, xin chị giúp em với, em muốn tìm được người nhà của mình."

"Được."

Chiều hôm nay có tiết của giáo sư Châu, Vệ Miên không hề khách sáo một tí nào mà xin nghỉ để ra ngoài.

Cô bắt taxi ra khỏi thành phố, sau đó tìm một chỗ không người để thi triển súc địa thành thốn, rất nhanh đã đến bên ngoài căn nhà hai tầng của nhà họ Triệu. ...

Hồ Trường Sinh là một người thọt.

Năm nay ông ta đã năm mươi ba tuổi, lúc còn nhỏ có một lần bị bệnh phát sốt phải đến phòng y tế ở huyện tiêm, tay y tá kia là người vừa mới tới, tiêm một phát vào mông của người ta lại cắm thẳng vào thần kinh.

Đợi lúc ông ta đỡ hơn một chút thì người nhà mới phát hiện ra, Hồ Trường Sinh cũng vì thế mà thọt một chân.

Nhưng hồi đó sự việc đã phát sinh rồi, gia đình cũng không có điều kiện chữa trị, bà cụ Hồ chạy đến phòng y tế làm ầm lên một trận nhưng tay y tá kia lại chẳng bồi thường một xu nào hết.

Đã lâu như thế rồi, ai biết ông bị thọt như thế nào lại đổ vạ lên đầu cô ta, nói không chừng là trời sinh đã bị thọt rồi.

Bà cụ Hồ cũng chẳng thèm quan tâm, cứ dăm ba hôm lại chạy tới làm ầm một phen, sau này người trong nhà của tay y tá kia giúp đỡ điều chuyển cô ta khỏi nơi đó, còn đến đâu thì cũng chẳng có ai nói cho bà cụ Hồ biết.

Khắp mười dặm tám thôn đều biết Hồ Trường Sinh đã bị thọt như thế nào, cộng thêm bà mẹ đó của ông ta cũng không phải là đèn cạn dầu gì, mà nhà họ Hồ lại nghèo nữa.

Chuyện hôn nhân của Hồ Trường Sinh cũng vì thế mà chẳng có hy vọng gì, bất cứ một gia đình nào có con gái mới lớn đều sẽ không cân nhắc đến nhà ông ta, mà người có thể cưới ông ta cũng chẳng có danh tiếng tốt lành gì.

Nhưng bà cụ Hồ còn cực kỳ kén cá chọn canh, chọn tới chọn lui, Hồ Trường Sinh cũng đã bốn mươi tuổi rồi, lần này người có thể gả cho anh ta cũng chỉ còn mấy quả phụ kia mà thôi.

Bạn cần đăng nhập để bình luận