Đại Lão Huyền Học Lại Đi Bày Quán Vỉa Hè

Chương 58: Bây Giờ Sao Phải Xác Nhận Nữa?

.



Chương 58: Bây Giờ Sao Phải Xác Nhận Nữa?

Chương 58: Bây Giờ Sao Phải Xác Nhận Nữa?

Chỉ là hồi đó, sức khỏe của cô ta đã bị thuốc kích thích tố làm cho béo phì vô cùng, hiển nhiên người đàn ông mà cô ta tìm được cũng chẳng ra làm sao.

Vệ Miên và Hàn Hân Tuệ chia tay nhau ở cửa quán cà phê, cô vừa mới ngồi lên xe đạp điện, còn chưa kịp khởi động thì điện thoại đã vang lên.

Cuộc gọi tới là một dãy số lạ, khu vực còn hiển thị là Thâm Quyến.

"Alo?"

"... Đại sư, mong cô hãy giúp tôi."

Cuộc gọi này do Hồ Tiểu Phân gọi tới, cô ta vừa nói chưa được mấy câu là Vệ Miên đã nhớ ra người này là ai rồi.

Hồi đầu cô bày sạp ở công viên, mẹ của người này chính là người đầu tiên tới xem bói.

Lúc ấy, Vệ Miên đã nói với bà ta là Hồ Tiểu Phân đang hẹn hò với một người đàn ông nhỏ hơn mình chín tuổi, vì có nguy cơ bị lừa tiền nên cô còn khuyên vài câu.

Hôm ấy, Hồ Tiểu Phân thêm Wechat của cô, chuyển một nghìn đồng cho cô sau đó xóa cô luôn.

Đó cũng là lần đầu tiên Vệ Miên biết Wechat còn có thể xóa nhau.

Nhìn thái độ của Hồ Tiểu Phân lúc đó là cô đã biết người này không hề tin tưởng mình, có nói nhiều thêm cũng vô ích.

Bây giờ đối phương lại gọi điện tới.

Vệ Miên nghĩ ngợi một lúc rồi báo ra một dãy sinh thần bát tự, sau đó hỏi: "Là của cô phải không?"

Cô nói rồi còn thuận tiện bấm tay một lúc, nhìn thấy kết quả bấm tay của mình mà không khỏi thở dài.

Hồ Tiểu Phân ở đầu dây bên kia sững sờ, rõ ràng không ngờ đã hơn một tháng rồi mà Vệ Miên vẫn có thể nhớ được sinh thần bát tự của cô ta.

"Lúc đó tôi đã nói với cô là sẽ bị lừa tiền nhưng rõ ràng cô không nghe lọt tai."

Hồ Tiểu Phân ngẩng đầu lên, nước mắt chảy dọc theo gò má.

Vệ Miên cũng không nói ra lời chế nhạo gì cả, buổi chiều cô vẫn còn một tiết học nữa, phải đi nhanh không lại không kịp.

"Cô gửi ảnh và sinh thần bát tử của người đàn ông kia cho tôi, có thời gian tôi sẽ xem giúp cô."

Nói rồi, cô cúp máy luôn, sau đó vặn cổ tay, lái con xe đạp điện rời đi.

Hồ Tiểu Phân không ngờ dưới tình huống như vậy mà đại sư vẫn còn bằng lòng giúp mình, đang định nói mấy lời cảm ơn nhưng lại thấy cuộc gọi đã bị ngắt.

Từ sau khi cô ta thăng chức đến cấp quản lý, ngoại trừ ông chủ ra thì cũng không có người nào dám cúp máy trước cô ta một bước.

Có điều, biết Vệ Miên là một người có bản lĩnh nên cô ta cũng không dám nói nhiều.

Hồ Tiểu Phân chấp nhận số phận cầm điện thoại lên kết bạn với Wechat của đại sư, rồi lại phát hiện ra đối phương đã mở yêu cầu xác nhận.

Hồ Tiểu Phân: "?"

Cô nhớ trước đó muốn kết bạn với Wechat của đại sư là có thể ngay lập tức kết bạn, còn bây giờ sao phải xác nhận nữa?

Hồ Tiểu Phân chỉ cảm thấy lòng mình càng thêm bức bối.

Vệ Miên ở trong lớp cũng không làm biếng, cô biết thành tích học hành của mình không tốt cho nên mỗi tiết học đều nghe giảng vô cùng nghiêm túc.

Thẳng cho đến hai tiếng sau, xác nhận Wechat của Hồ Tiểu Phân mới được thông qua.

Cô ta gắn tin nhắn của đại sư thành nhắc nhở đặc biệt, ngay khi Vệ Miên thông qua xác nhận là cô ta có thể biết ngay lập tức.

Cô ta gửi sinh thần bát tự đã sớm biên soạn xong từ lâu và một đoạn video.

Hồ Tiểu Phân biết đại sư xem bói mấy thứ này cần tiền xem quẻ, nghĩ đến lần trước mình đã đắc tội với Vệ Miên, cô ta hạ quyết tâm trực tiếp chuyển năm nghìn tệ qua.

Vệ Miên nhìn thấy con số chuyển khoản mới cười coi như hài lòng, cô lướt qua chuyển khoản, ấn mở video kia trước.

Video cũng không bật filter, nửa người trên của tên ăn bám xuất hiện trước ống kính.

Đây chắc hẳn là video mà người đàn ông tự quay sau đó gửi cho Hồ Tiểu Phân, nói mình ở trường học, sắp bắt đầu phải lên lớp rồi.

Vệ Miên ấn dừng video ngay mặt người đàn ông.

Từ vẻ ngoài cho thấy tên đàn ông này xán lạn và đẹp trai, lúc cười lên lộ ra hàm răng trắng bóc, trông cũng rất sáng sủa.

Nhưng Vệ Miên lại nhìn thấy trên mũi anh ta có đường vân nằm ngang, duyên giữa chính chủ và cha mẹ mỏng, thời gian gặp nhau ngắn.

Lúc còn nhỏ, điều kiện gia đình của người đàn ông này cũng không tồi nhưng năm mười bốn tuổi cha qua đời, cuộc sống về sau trượt dốc không phanh.

Anh ta bỏ học từ thời niên thiếu, sau này vẫn luôn lăn lộn trong xã hội.

Làm gì cũng không được dài lâu, hơn nữa còn không thể chịu khổ, luôn muốn nằm không ăn sẵn.

Bạn cần đăng nhập để bình luận