Đại Lão Huyền Học Lại Đi Bày Quán Vỉa Hè

Chương 450: Lại Đón Tết

.



Chương 450: Lại Đón Tết

Chương 450: Lại Đón Tết

Tuy rằng vẫn ôm hy vọng đối với phẫu thuật thẩm mỹ nhưng sẽ không còn cố chấp đến vậy nữa.

Sau này cô ta sẽ chọn tự làm truyền thông, tuy rằng không đến mức nổi như cồn nhưng muốn nuôi sống bản thân và tiết kiệm một chút ít tiền thì đều không thành vấn đề.

Cô ta cũng sẽ gặp được một người có điều kiện phù hợp và cùng nhau xây dựng một mái ấm riêng.

Thế nhưng, hai vợ chồng nhà kia lại không thèm nghe theo kiến nghị của Vệ Miên, liều lĩnh quyết định dẫn Vu Nam Nam đến bệnh viện lớn ở thủ đô để phẫu thuật thẩm mỹ.

Kết quả vị bác sĩ làm phẫu thuật cho cô ta ngày hôm đó đột ngột lên cơn đau tim, mà lúc đó lại còn đang ở thời khắc mấu chốt.

Người trong phòng phẫu thuật phát hiện ra tiếng ngã xuống đất của đồng nghiệp mà khó tránh khỏi phân tâm, cuối cùng dẫn đến kết cục máu của Vu Nam Nam chảy ngược, tắt thở mà chết trong lúc phẫu thuật thẩm mỹ.

Ngay khi tin tức này được đưa ra bên ngoài phòng phẫu thuật là mẹ Vu suýt chút nữa thì phát điên.

Bà ta không tài nào hiểu được mình đã dẫn con gái đi phẫu thuật thẩm mỹ rồi mà sao vẫn có thể nói chết là chết ngay được!

Không phải nói chỗ này là bệnh viện cấp ba hay sao? Sao vẫn còn xuất hiện sự cỗ phẫu thuật như vậy chứ?

Mẹ Vu hối hận vì mình đã không nghe lời của Vệ Miên, bà ta ân hận vả bôm bốp vào mồm mình ngay trước cửa phòng phẫu thuật.

Mà vị bác sĩ đã làm phẫu thuật cho Vu Nam Nam kia cũng vì cấp cứu không có hiệu quả mà qua đời ngay ngày hôm ấy. ...

Mùng sáu tháng giêng sau tết, trường dạy lái xe lại khai giảng, Vệ Miên cũng khôi phục cuộc sống đến trường dạy lái vào mỗi buổi chiều như trước đây.

Hôm nay trời vô cùng lạnh.

Gió thổi bông tuyết to như lông ngỗng bay vòng trong không trung, đứng ở bên ngoài chưa đến bao lâu sẽ biến thành người tuyết.

Trước đây bọn họ còn có thể thi thoảng đứng ở bên bệnh đợi, nhưng lúc này hoàn toàn không chịu nổi.

Hạng mục hôm nay là lùi xe vào bãi, trên xe có mở điều hòa, bốn người bọn họ rúc ở trong xe nói chuyện phiếm, thi thoảng sẽ đổi một người lên ghế lái.

Huấn luyện viên đã giảng nội dung chính của đỗ xe cho bọn họ rồi, cứ chăm chỉ luyện tập là được.

Gần đây Tiêu Tiêu đều xin nghỉ không tới lớp, nói với huấn luyện viên là ở nhà có một vài việc cần phải xử lý xong rồi mới có thể tới sau, cho nên trong suốt khoảng thời gian này, chiều nào cũng chỉ có bốn người bọn họ đến tập lái xe. ...

"Ôi chao, dự báo thời tiết cũng không nói hôm nay có tuyết mà nhỉ, sao đột nhiên lại có tuyết rơi, tối nay tôi còn đang định cùng bạn trai đi xem phim đây, giờ mà mặc váy không phải sẽ bị đông chết cóng hay sao?" Triệu Ngạn Quân nhìn tuyết càng ngày càng lớn bên ngoài cửa sổ, chu môi than thở với vẻ bất mãn.

Nghe thấy cô ta phàn nàn rằng không thể ra ngoài chơi cùng bạn trai, Hứa Quang Tông không nhịn được mà liếc mắt nhìn sang, biểu cảm trên gương mặt hơi cứng ngắc.

Vệ Miên vừa vặn quay đầu ngay lập tức trông thấy vẻ buồn bã trong mắt đối phương, cô không khỏi cười thầm trong lòng.

Ngay từ lần đầu tiên nhìn thấy Triệu Ngạn Quân là Hứa Quang Tông đã rất có hảo cảm với cô ta rồi, nhưng tính cách của anh ta hơi bị động, vẫn luôn ngại lảng vảng trước mặt cô ta và cũng ngại hỏi cô ta đã có bạn trai chưa nốt, cuối cùng chỉ có thể lén suy đoán từ trong lời nói thường ngày của cô ta.

Hơn nữa, Triệu Ngạn Quân vẫn luôn đi chung với Vệ Miên, anh ta muốn tiếp cận gần như là không có tí cơ hội gì cả, một nam sinh như anh ta cũng không tiện ở cạnh các nữ sinh mãi cho nên mãi đến bây giờ vẫn chưa biết chuyện Triệu Ngạn Quân đã có bạn trai.

Ngược lại, Vệ Miên đã sớm nhìn ra được nhưng đáng tiếc, Tương vương có mộng, thần nữ vô tình, còn nữa, bạn trai của Triệu Ngạn Quân chính là đào hoa chính của cô ta, sau này hai người họ sẽ kết hôn là bên nhau đến già.

Hứa Quang Tông không có một chút cơ hội nào đâu.

Triệu Ngạn Quân vẫn còn đang lầm bầm, Vệ Miên liếc mắt nhìn gương mặt của cô ta, thấy lúc này, ấn đường và mũi là chủ tiền bạc đều có một sợi khí đen nhạt lượn lờ khiến cô không khỏi nhíu mày.

"Hôm nay cô ra ngoài sẽ hao tài thấy máu, tuyết rơi lớn như vậy, vừa vặn đừng đi nữa."

Triệu Ngạn Quân nghe thấy vậy chỉ cảm thấy Vệ Miên đang nói đùa.

Bạn cần đăng nhập để bình luận