Đại Lão Huyền Học Lại Đi Bày Quán Vỉa Hè

Chương 818: Không Hổ Là Mình Đồng Da Sắt

.



Chương 818: Không Hổ Là Mình Đồng Da Sắt

Chương 818: Không Hổ Là Mình Đồng Da Sắt

Khí đen lẫn mới mùi tanh dội xuống như mây đen, bao phủ về phía Vệ Miên.

Sau khi tiến hóa thành cương thi bay, cái thứ này sở hữu trí tuệ cao hơn và khả năng bay nhảy, ngay cả trong tiếng gào cũng hàm chứa lực chấn động.

Vệ Miên mím chặt môi, không dám chậm trễ chút nào mà xông lên, cô biết sức lực của mình không đủ nên dứt khoát dán một lá bùa kim cang vào lòng bàn tay, dường như mang theo một luồng sức mạnh to lớn giống chuông lớn, cô nhảy lên dốc toàn lực đánh một đòn về phía cương thi bay.

"Ầm!"

Một tiếng vang lớn nổ tung trong không trung, trong nháy mắt đôi bên va chạm, Vệ Miên bị luồng lớn kia tác động khiến cánh tay tê rần, nhưng cô cũng không định xông tới cửa cho cương thi đánh, mà cùng lúc đó, một cánh tay khác đã điều khiển Ngọc Cốt Phiến đâm thẳng vào tim của cương thi.

"Grào..."

"Grào..."

Có thế nào thì con cương thi bay cũng không ngờ được nhân loại trước mặt vốn đang tấn công đầu nó, nó đã vung cánh tay lên đỡ rồi nhưng sao vẫn bị đâm vào tim nữa vậy?

Có điều, một chiêu này của Vệ Miên cũng không đâm thủng được người cương thi giống như cô tưởng tượng mà chỉ để lại một vết thương rất nông, ngược lại, còn khiến cương thi bay cảnh giác, nó thuận tay vung một cái, một lực đạo to lớn lập tức đánh bay cả người Vệ Miên lẫn chiếc quạt ra đằng sau.

Vệ Miên lộn một vòng trên không trung, sau khi thành công tiếp đất, cô lau vết máu chảy ra bên khóe miệng, không nhịn được mà lẩm bẩm: "Không hổ là mình đồng da sắt, đúng là khó đâm thật."

Ngay từ đầu cô đã biết đây là một khúc xương khó gặm rồi.

Vệ Miên khống chế Ngọc Cốt Phiến không ngừng xoay xung quanh cương thi bay và tấn công nó.

Ngọc Cốt Phiến không ngừng chuyển động, nó được bao phủ bởi linh lực, không ngừng đánh lên cơ thể của cương thi, hòng muốn tìm bộ phận phòng thủ yếu nhất trên người đối phương.

Vệ Miên nhớ ra mình còn mang theo hoàng ngọc hồ lô nên dứt khoát ném ra nốt.

Vì kích cỡ của cái thứ này hơi lớn, không thích hợp để mang ra ngoài nên vẫn luôn bị ném ở Bích Thủy Viên Lâm để trấn trạch, nhưng trước mắt đối phó với cương thi hoàn toàn không rảnh để ý đến mấy chuyện này, còn nữa, ở nhà còn có tụ linh trận cho nên cũng không phải không có thứ này thì không được.

Vì thế, Ngọc Cốt Phiến và hoàng ngọc hồ lô một trái một phải, không ngừng tiến hành công kích cương thi.

Mà bản thân cô thì lại trốn ra đằng sau quan tài, thi thoảng lại ném bùa chú cao cấp ra, không đến mức đả thương được thứ kia nhưng tuyệt đối có thể khiến nó khó chịu.

Cuối cùng, dưới sự cố gắng không ngừng của Vệ Miên, trên cơ thể của cương thi đã xuất hiện vết thương đầu biết. Nó đau đớn, lập tức bay tới đá một cước lên quan tài – chỗ mà Vệ Miên đang trốn.

Vệ Miên lăn một vòng dưới đất, kịp thời trốn trước một giây trước khi quan tài bị đá bay.

Không quan tâm mặt mũi toàn bụi bặm, Vệ Miên nhanh chóng tránh khỏi khu vực này, quả nhiên, đợi khi bóng người của cô vừa mới rời đi thì quan tài đã đâm thẳng vào vách tường, phát ra tiếng vang đinh tai nhức óc.

Cỗ quan tài này cũng không biết dùng loại gỗ gì mà làm thành, cho dù chịu lực tác động ở mức độ như thế nhưng nó cũng chỉ hơi nghiêng một chút thôi, chứ cũng không thấy có dấu hiệu nứt vỡ một tí nào cả.

Nhân lúc cương thi bay bị Ngọc Cốt Phiến tấn công bị thương, Vệ Miên lôi một lá bùa trừ quỷ cao cấp từ trong túi ra, trực tiếp đập lên đùi của con cương thi bay.

Bùa trừ quỷ cao cấp lập tức nổ tung, cương thi bay bị đau bèn đá một cước về phía Vệ Miên nhưng lại bị cô nhanh nhẹn, nghiêng người lăn một cái trốn mất.

Nhưng lần này hình như đã chọc giận cương thi bay rồi, nó quay người nhảy lên, tung một quyền vào đầu của Vệ Miên.

Vệ Miên cảm giác được nguy hiểm lập tức cong khuỷu chân, cưỡng ép bản thân phải thay đổi hướng lao tới, may mắn tránh được một quyển của cương thi bay.

Nhưng cương thi bay cũng không định bỏ qua cho như thế, dường như nó đã bị Vệ Miên chọc tức điên rồi, thậm chí còn không thèm quan tâm đến Ngọc Cốt Phiến và hoàng ngọc hồ lô ở hai bên nữa mà vừa rít gào vừa lao tới chỗ Vệ Miên.

Theo sát ngay đằng sau.

Mộ thất chật hẹp, hơn nữa còn có một chiếc quan tài to như vậy dựng thẳng đứng, không gian chừa lại cho Vệ Miên tránh né cũng có hạn, cũng may mà vóc dáng của cô nhỏ nhắn, cơ thể lại linh hoạt cho nên cho dù chỗ này là địa bàn của cương thi bay nhưng trong lúc nhất thời, nó cũng không có cách nào làm được gì Vệ Miên.

Bạn cần đăng nhập để bình luận