Đại Lão Huyền Học Lại Đi Bày Quán Vỉa Hè

Chương 78: Cô Không Đi Đầu Thai Mà Lảng Vảng Ở Đâu Làm Gì

.



Chương 78: Cô Không Đi Đầu Thai Mà Lảng Vảng Ở Đâu Làm Gì

Chương 78: Cô Không Đi Đầu Thai Mà Lảng Vảng Ở Đâu Làm Gì

Nuôi thêm một đứa trẻ mới tốn bao nhiêu tiền thôi?

Đối với nhà họ Giả lớn như thế mà nói chẳng qua chỉ là một cọng lông trâu.

Nhưng đứa trẻ này sẽ mang tới lợi ích cho nhà họ Giả, không phải là thứ dùng tiền bạc có thể đong đếm ra được.

"Bà cũng không cần cảm thấy đáng thương, dù sao thì từ trước đến nay, mấy người đàn bà kia cũng chỉ nhìn trúng tiền của nhà họ Giả, bọn chúng cần tiền còn chúng ta cần con, cũng coi như đôi bên đều đạt được mục đích."

Bà cụ chỉ cảm thấy lòng mình lạnh như hầm băng, dường như đây là lần đầu tiên bà ta quen biết người bên gối đã mấy chục năm này.

Ông ta đã không còn mang bộ dáng ôn hòa và điềm tĩnh kia nữa mà đã trở nên đáng sợ như một con ác quỷ. ...

Gần đây Vệ Miên rất mê thịt xiên nướng, sau khi một lần nữa ăn đến no căng bụng, cô không thể không chạy đến công viên Bắc Sơn vào buổi tối để đi dạo cho tiêu cơm.

Buổi tối chỗ này cũng có đèn đường, người nhảy múa trong quảng trường vẫn khá đông như xưa.

Cô thuận theo con đường bao quanh bên ngoài công viên đi mấy vòng.

Đột nhiên cô dừng bước chân, quay đầu liếc mắt nhìn sang một bên: "Cô có thôi đi không hả, cứ bám riết theo tôi làm gì?"

Nữ quỷ sững sờ, sau đó mừng rỡ như điên: "Cô đang nói chuyện với tôi sao? Cô có thể nhìn thấy tôi?"

Vệ Miên lườm cô ta một cái: "Tôi đâu có mù."

Nhưng không ngờ cô vừa mới dứt lời thì nữ quỷ kia đột nhiên ôm mặt khóc hu hu.

"Hu hu hu, cuối cùng cũng có người có thể nhìn thấy tôi rồi..."

Vệ Miên bất đắc dĩ, vừa nhìn nữ quỷ này là biết mới chết chưa được bao lâu, vừa vặn lúc này cô cũng đang nhàn rỗi nên không ngại nói chuyện với nữ quỷ.

Đây là chuyện mà cô đã làm rất nhiều lần sau khi tới đây, có thể nhanh chóng thích ứng với thế giới này đến vậy cũng là nhờ có sự giúp đỡ của mấy ma quỷ này.

Hơn nữa, hồn phách của quỷ này thuần khiết, còn tản ra ánh sáng màu vàng nhạt, có thể thấy lúc sinh thời cô ta là người tốt bụng, chưa từng làm chuyện xấu gì cả.

"Cô tên là gì? Bao nhiêu tuổi?" Vệ Miên tìm một đình nghỉ mát rồi ngồi xuống, chỗ này còn có thể hóng gió một chút.

Lúc này, nữ quỷ cũng đã khóc đủ rồi, cô ta lau nước mắt.

"Tôi tên là Lâm Thiến Thiến, năm nay hai mươi tư tuổi."

Lâm Thiến Thiến mới chết được một tháng, chỉ là cô ta cũng không biết tại làm sao mà mãi vẫn không thấy quỷ sai tới đây dẫn hồn, không có cách nào khác chỉ đành lảng vảng ở khu này.

Khi ấy, cô ta chết ở tiểu khu gần đây, cũng không biết lý do là gì khiến hồn phách của cô ta không thể rời khỏi khu vực này, cứ như trúng cấm chế gì đó ấy.

Lâm Thiến Thiến muốn về thăm nhà nhưng lại không có cách nào làm được, trải qua giai đoạn khó chấp nhận lúc đầu, ngày nào cô ta cũng lang thang trong công viên như vậy.

Dù sao thì cũng không có người nào có thể nhìn thấy cô ta cho nên cô ta thường xuyên trêu đùa người trẻ tuổi tới đây chơi để tự tìm chút niềm vui cho mình.

Tính cách của Lâm Thiến Thiến thiện lương, biết mình đã thành ma quỷ rồi, quá lại gần người chắc chắn sẽ tạo thành ảnh hưởng không tốt cho cơ thể của đối phương.

Vì thế cô ta không tiếp cận người già và trẻ nhỏ mà chỉ chọn những người trẻ tuổi hơn một chút để trêu.

Cho dù trêu thì cũng chỉ là đi theo người ta, hoặc là thổi hơi vào cổ đối phương, còn quá đáng hơn thế thì cô ta cũng không dám.

Kiểu quỷ như thế, xưa nay Vệ Miên cũng đã thấy nhiều rồi.

Có rất nhiều tiểu quỷ không có pháp lực cũng không có rắp tâm hại người gì cả.

Chỉ là, họ cũng phải đăng ký hộ tịch dưới địa phủ giống như người dương gian cần hộ khẩu và chứng minh thư.

Ở dương gian có trẻ con không kịp đăng ký hộ khẩu thì ở âm gian cũng có tiểu quỷ không kịp tới đăng ký.

Bọn họ không đăng ký thì không thể lấy được số thẻ đầu thai, cho nên suốt một khoảng thời gian rất dài sẽ phải ở lại nhân gian.

Hoặc cũng có thể bọn họ vẫn còn lưu luyến cuộc sống ở kiếp trước, không muốn đầu thai cho nên mới ở lại nhân gian lang thang.

Quỷ như thế nhiều lắm, thiên sư cũng sẽ không quản.

Nếu nhìn thấy một quỷ, không phân rõ tình hình thế nào đã bắt người ta lại vậy sợ rằng các thiên sư sẽ làm không hết việc mất.

Hơn nữa, còn có rất nhiều môn phái thiên sư không thu tiền thì không bắt quỷ.

Chỉ cần không làm điều ác thì mọi người đều coi như không có chuyện gì.

"Cô không đi đầu thai mà lang thang ở đây làm gì?"

Bạn cần đăng nhập để bình luận