Đại Lão Huyền Học Lại Đi Bày Quán Vỉa Hè

Chương 485: Tứ bạch nhãn

.



Chương 485: Tứ bạch nhãn

Chương 485: Tứ bạch nhãn

Đầu óc là một thứ rất tốt, chỉ đáng tiếc Lỗ Thiên Thiên yêu đương lại không có.

Vệ Miên và Phùng Tĩnh tìm một chỗ ngồi ở hàng sau và nghĩ về những nội dung vừa mới nghe được.

"Lá bùa mà tớ đưa cho cậu nhất định phải cất kỹ bên người đấy, nếu thật sự là loại yêu mất não đó, chấp niệm chắc chắn sẽ rất sâu, không dễ dàng đi đầu thai đâu."

Cả người Phùng Tĩnh run lên, suốt kỳ nghỉ đông này cô ấy đã xem liền vài bộ phim bắt quỷ, lúc này mấy cảnh tượng kinh dị nhất trong phim đang hiện lên trong đầu cô ấy.

Nghe nói có vài con quỷ thích nhập vào người sau đó làm một vài chuyện mà mình chưa thể làm lúc còn sống.

Nếu như một ngày nào đó Lỗ Thiên Thiên nhập vào người cô ấy, rồi lại dùng cơ thể của cô ấy đi tìm bạn trai cũ, lỡ như củi khô bốc lửa lại làm ra một vài chuyện không thể miêu tả nào đấy vậy người bị hại cũng chính là mình rồi còn gì!

Nghĩ như thế, Phùng Tĩnh cảm thấy lá bùa giấy treo trên cổ mình vẫn chưa đủ an toàn, nhất định phải nắm trong tay mọi lúc mọi nơi mới được!

Giọng của cô ấy hơi run lên: "Vậy không có cách gì giải quyết triệt để sao?"

"Ngược lại cũng có đấy, có thể tiễn cô ta đi đầu thai nhưng trước mắt cô ta vẫn chưa làm ra chuyện ác nào cả, chỉ là nán lại nhân thế, mà đây không phải lý do để cưỡng chế đưa cô ta đi đầu thai."

Vệ Miên nghĩ ngợi một lúc, khóe miệng chợt vẽ ra một độ cung nhỏ, cô lén ghé sát vào tai Phùng Tĩnh và nói: "Cậu xem có thể nghe ngóng được bạn trai của cô ta là ai không, kiếm được bức ảnh hay gì đó đại loại thế ấy."

Phùng Tĩnh nghe thấy Vệ Miên định hỏi thăm về bạn trai cũ của Lỗ Thiên Thiên là lập tức không còn run nữa, cô ấy liếc xéo nhìn Vệ Miên, thấy khóe miệng của cô nhếch lên cười mà cứ cảm thấy không phải là chuyện tốt gì cả.

"Cậu định làm gì? Không nói thì tớ không tìm đâu đấy."

Vệ Miên nhún vai: "Chẳng làm gì cả, không phải cô ta muốn tìm bạn trai của mình hay sao, tớ cũng chỉ hoàn thành tâm nguyện giúp cô ta mà thôi!"

"Cậu sẽ tốt bụng như vậy sao?" Phùng Tĩnh lại càng khó tin hơn.

Thế nhưng lúc này, người hướng dẫn Kim Chí Linh đã đi vào, cô ấy không thể không ngậm miệng, tiếng ồn ào trong phòng học cũng dần dần biến mất.

Phùng Tĩnh nhìn người hướng dẫn trên bục giảng há miệng khép miệng nhưng đầu óc lại vẫn đang nghĩ xem câu nói ban nãy của Vệ Miên là có ý gì.

Đột nhiên cô ấy chợt nhớ đến gì đó, hai con mắt lập tức trợn trừng, sau đó lén lút liếc nhìn Vệ Miên một cái, không khỏi dựng ngón cái với cô.

Tìm được bạn trai của Lỗ Thiên Thiên vậy làm sao Lỗ Thiên Thiên còn có thể tiếp tục nán lại trong ký túc xá nữa chứ, chắc chắn ngày nào cô ta cũng sẽ bám theo bên cạnh bạn trai mình.

Dù sao đối phương cũng là một tên cặn bã, lại càng là đầu sỏ gián tiếp hại chết Lỗ Thiên Thiên, bị quỷ ám hình như cũng không có gì mà không được?...

Hôm nay Vệ Miên đang ở nhà vẽ bùa thì đột nhiên bác gái Lưu thường hay dẫn chó đi dạo ở gần đây dẫn một người phụ nữ trung niên tới đây tìm cô, muốn nhờ cô xem giúp cho.

Người phụ nữ trung niên là em họ của bác Lưu, tên là Lưu Phụng Linh, nhỏ hơn bà ta đúng một giáp, cho nên lúc còn nhỏ bọn họ đều rất thương yêu đứa em họ này.

Hơn nữa, hồi nhỏ Lưu Phụng Linh còn có đôi mắt to hai mí, vẻ ngoài trông như búp bê sứ, chỉ là càng lớn lại càng phá nét, đến bây giờ chỉ có thể tính là một người bình thường có mắt hai mí mà thôi.

Chỉ là mắt hai mí này cũng đã trở nên không còn dễ thấy đến thế vì nếp nhăn trên gương mặt của bà ta.

Trong khoảng thời gian này Lưu Phụng Linh luôn cảm thấy cả người không thoải mái, lúc nào trên người cũng đau ê ẩm cứ như bị một thứ gì đó cắn xé vậy.

Nhưng bà ta đã tự xem rồi, trên người không có rận hoặc là ký sinh trùng gì khác, ngày nào bà ta cũng tắm rửa, về phương diện vệ sinh tuyệt đối không có vấn đề.

Cho nên bà ta mới đoán có lẽ đã bị bệnh gì đó nhưng đến mấy bệnh viện liền để khám, kiểm tra trong ngoài một lượt rất nhiều lần mà vẫn không khám ra được bất cứ một bệnh nào cả.

Cuối cùng, bác sĩ kết luận là do tác dụng tâm lý của bà ta, kêu bà ta nghĩ thoáng một chút.

Lại qua một khoảng thời gian, ngày nào bà ta cũng bị dày vò đến mức thật sự không thể nào chịu nổi được nữa, gần đây cũng không tìm việc nữa mà ở nhà nghỉ ngơi, tình hình trên người cũng không có dấu hiệu chuyển biến tốt lên một tí nào cả.

Bạn cần đăng nhập để bình luận