Đại Lão Huyền Học Lại Đi Bày Quán Vỉa Hè

Chương 726: Đừng Hòng Người Nào Lấy Đi Được Một Xu

.



Chương 726: Đừng Hòng Người Nào Lấy Đi Được Một Xu

Chương 726: Đừng Hòng Người Nào Lấy Đi Được Một Xu

Lần này, bà Mã không thể ngồi yên được nữa bởi vì bà ta nôn nóng muốn bế cháu trai lắm rồi, cháu trai đáng yêu, trắng trẻo mềm mại sẽ chạy theo đằng sau bà ta gọi bà nội ơi.

Nhưng bà ta không thể bởi vì hiện tại vị trí con dâu vẫn đang có một người phụ nữ khác ngồi đó.

Lúc này, Vương Tử Văn vẫn đang chìm đắm trong bái thần phật mà không có cách nào tự rút ra được, cả ngày cằn nhằn càm ràm, đến ngay cả rời giường cũng phải theo phương vị, thường xuyên lôi lịch âm ra để so sánh.

Cô ta vẫn dựa theo ngày tháng đã tính ra trước đây, kéo Mã tam làm chuyện vợ chồng mà không ngừng nghỉ.

Nhìn thấy thằng con trai đã sắp bị đào rỗng cơ thể, cuối cùng bà Mã cũng hạ quyết tâm nhất định phải khiến hai người họ ly hôn, tốt nhất là càng nhanh càng tốt!

Nhưng không ngờ bên này bọn họ vừa mới chuyển khoản tiết kiệm xuống dưới tên của bà Mã, căn nhà còn chưa kịp sang tên thì Vương Tử Văn đã thông báo mình có thai.

Một người đã kết hôn được nhiều năm như thế mà vẫn chẳng có một động tĩnh gì, đến nay lại đột nhiên mang thai.

Lúc này, người phụ nữ bên ngoài kia của Mã tam đã sắp đẻ đến nơi rồi, cho nên thông tin Vương Tử Văn mang thai cũng chẳng khiến hai mẹ con nhà họ Mã có lấy một chút vui vẻ nào hết.

Vì vợ đã mang thai, chồng không thể đề cập đến chuyện ly hôn ngay lúc này được, cho dù là vì lý do gì đi chăng nữa, còn về phần khiến cô ta phải ra đi với hai bàn tay trắng... lại càng không có khả năng hơn.

Lúc này, Mã tam và hai bà già Mã – Vương sáp lại bàn bạc xem phải ứng phó thế nào.

Nếu không cân nhắc đến tình cảm cá nhân vậy đương nhiên Mã tam càng thích có con khi đã kết hôn hơn, nhưng bây giờ anh ta nhìn Vương Tử Văn cứ như nhìn bùn dính trên người mình vậy, ngoại trừ chán ghét ra thì vẫn là chán ghét, hoàn toàn không giống với người mới kia.

Mà hai bà già kia hiển nhiên lại càng bằng lòng nghe ý kiến của Mã tam hơn, huống chi mối quan hệ giữa bọn họ với Vương Tử Văn đã cứng ngắc như vậy rồi, sau này người phụ nữ kia có phụng dưỡng bà Mã hay không cũng chưa biết chừng.

Hoặc là có phụng dưỡng nhưng lại hà khắc với bà ta thì phải làm sao?

Cho nên ba người bàn bạc ra hai phương án.

Cách đầu tiên chính là phá bỏ đứa con trong bụng của Vương Tử Văn, tuyệt đối không thể để cô ta sinh ra, cùng lắm thì lúc ly hôn bồi thường kinh tế cho cô ta một chút.

Cách thứ hai chính là để cô ta sinh ra, sau đó ly hôn, đứa con thuộc về nhà họ Mã.

Nhưng nếu làm như thế có khả năng thời gian sẽ bị kéo dài rất lâu, dù sao thì quy định pháp luật vẫn là trong thời kỳ mang thai và cho con bú đều không được ly hôn.

Huống chi, đứa trẻ còn nhỏ tuổi, tòa án sẽ dễ dàng phán con theo mẹ ruột hơn.

Bây giờ nhà họ Mã chỉ có một người đàn ông là Mã tam, muốn đông con đông cháu vậy hiển nhiên phải đẻ nhiều hơn rồi, về phần mẹ của chúng là ai đều không quan trọng, chỉ cần cha của chúng là Mã tam là được.

Lúc ba người bàn bạc vừa vặn lại bị người phụ nữ mà Mã tam tìm đến sau này nghe thấy, cô ta đã nghe được cả hai biện pháp này, gương mặt lập tức xị xuống.

Theo quan điểm của cô ta thì cách thứ hai tuyệt đối không thể áp dụng.

Mang thai, cho con bú, thời gian của mấy thứ này cộng lại với nhau ít nhất cũng phải ba năm, lẽ nào lại kêu cô ta đợi ba năm sau, sau khi hai người này ly hôn rồi mới có thể kết hôn với Mã tam chắc?

Độ tuổi đẹp nhất của cô ta cũng chỉ có mấy năm như vậy mà thôi, tổng cộng mới có mấy cái ba năm, làm sao có khả năng ngồi đợi chỉ vì anh ta được?

Cô ta sờ bụng mình, ánh mắt càng ngày càng nặng nề u ám.

Người nhà họ Mã vẫn nhát gan, chỉ mỗi bỏ đứa trẻ có tính là gì đâu, theo quan điểm của cô ta thì chắc hẳn nên trực tiếp đòi mạng Vương Tử Văn mới đúng, lại còn bồi thường kinh tế cho cô ta, bồi thường con khỉ, sau này số tiền đó đều là của con trai cô ta hết!

Đừng hòng người nào lấy đi được một xu!

Người phụ nữ này tên là Ân Hồng, có cái tính biết lấy lòng và làm nũng, cô ta cũng vớt được Mã tam một cách dễ dàng như trở bàn tay, một người đàn ông trẻ tuổi có tài lại còn tuấn tú lịch sự biết đi đâu mà tìm, tốt hơn cái đám già dê chân đất mắt toét kia rất nhiều!

Bạn cần đăng nhập để bình luận