Đại Lão Huyền Học Lại Đi Bày Quán Vỉa Hè

Chương 257: Trung Cấp

.



Chương 257: Trung Cấp

Chương 257: Trung Cấp

Vệ Miên vừa chạy còn vừa có thể phân tâm cân nhắc đến lai lịch của cái thứ đó, nhìn sương mù đen dày đặc trông rất giống một lệ quỷ có đạo hạnh cao thâm, nhưng từ khi nào lệ quỷ lại dám câu hồn của thiên sư?

Đám khí đen đó cũng không cho Vệ Miên cơ hội suy nghĩ, nó nhìn thấy sinh hồn mục tiêu là tốc độ lại càng nhanh hơn vài phần, thậm chí còn vượt qua cả Vệ Miên để bắt Trịnh Hằng.

Vệ Miên thấy thế vội vàng ném một lá bùa trừ quỷ trung cấp tới.

"Bốp" một tiếng.

Bùa trừ quỷ đâm vào đám khí đen lập tức bùng cháy, động tác của nó cũng bị ngăn lại.

Lúc này, cái thứ đó mới để ý thấy bên cạnh Trịnh Hằng vẫn còn bốn người khác nữa, nó giống như con người mà quan sát mấy người bọn họ một phen, cuối cùng dừng lại trước mặt Vệ Miên – người mà nó cho rằng có thực lực yếu nhất.

Tầm nhìn của Vệ Miên vẫn luôn dán chặt vào người nó nhưng lại phát hiện ra mình không thể nhìn ra được đối phương là cái thứ gì, nhưng nếu đôi bên đã đối đầu vậy hiển nhiên sẽ không để đối phương được sống tốt rồi.

Thấy cái thứ đó đã dừng bước chân, Vệ Miên cũng không quan tâm đối phương có suy nghĩ gì mà lấy một lá bùa phòng ngự cao cấp đập lên người mình, sau đó ném mấy lá bùa còn lại cho Trịnh Hào: "Cầm chắc vào!"

Trịnh Hạo còn chưa kịp nhìn rõ đó là thứ gì đã cầm trong tay, đợi sau khi nhìn rõ rồi anh ta lập tức kích động, nếu không phải đang đối chiến thì chắc chắn anh ta sẽ cúng lá bùa này luôn.

Cũng không phải anh ta chưa từng nhìn thấy là bùa phòng ngự cao cấp có linh khí dồi dào như thế, chỉ là ông cụ vô cùng quý trọng thứ này, bình thường tuyệt đối không nỡ lôi ra dùng.

Nhưng đại lão lại ném cho anh ta như thế, còn ném hẳn mấy cái nữa chứ!

Nhìn thái độ tùy tiện của đại lão cứ như thể cái thứ này trải đầy đất như cải thảo với củ cải vậy.

Hoặc là nói, ba người không phải người một nhà sẽ không vào cùng một cửa nhà, hai ông chú nhà họ Trịnh vừa nhìn thấy bùa phòng ngự của Vệ Miên là hai mắt lập tức sáng ngời, nếu không phải bây giờ tình hình không cho phép thì hai người đều muốn giấu vào trong túi làm của riêng.

Thật ra, bùa phòng ngự cao cấp cũng khá hiếm có đối với Vệ Miên, có tụ linh trận trong căn nhà lầu ở đây, cộng thêm một khoảng thời gian này cô cũng đã nhận được không ít sức mạnh công đức, khiến cho thực lực của bản thân cuối cùng cũng đã khôi phục được khoảng hai đến ba phần của trước đây.

Mức độ như vậy đã đủ để vẽ bùa rồi, bùa chú trung cấp không thành vấn đề nhưng hàng cao cấp vẫn phải thử vận may.

Hôm đó, Vệ Miên cảm thấy đặc biệt thoải mái vì thế mới vẽ mấy chục một trăm lá bùa, trong đó chỉ có sáu lá bùa chú cao cấp, còn đại đa số cái khác đều là trung cấp, tỷ lệ này thật sự không thể tính là cao.

Đó là bản thân cô cảm thấy không tính là cao, ở phương diện vẽ bùa này, Vệ Miên vẫn luôn được gọi là nhân vật yêu nghiệt tại Chính Dương Tông.

Có điều, lúc này tình huống khẩn cấp, còn nữa, đây đều là hậu bối của nhà tứ sư huynh cả, cô nghĩ, bản thân mình đối với bọn họ mà nói có thế nào cũng được tính là sư thúc tổ đi, chăm sóc tiểu bối cũng là chuyện nên làm.

Cái thứ đó vẫn luôn bị khí đen bao phủ đột nhiên lại tách ra thành từng luồng khí đen tấn công cả mấy người, tập trung linh lực giơ tay ngăn chặn, lập tức bị khí đen đó đánh bay ra ngoài.

Người ngoài chỉ có thể nhìn thấy một nhóm bốn người đột nhiên chạy từ trong tòa nhà lớn ra đến bãi đỗ xe, sau đó một cô gái trẻ trong số đó khoa tay múa chân một lúc rồi lại bất chợt bay ngược ra đằng sau.

Người xung quanh còn chưa kịp kinh ngạc hô lên đã chỉ thấy cô gái trẻ kia được ba người đằng sau đỡ.

Nhân cơ hội này, đám khí đen bay nhanh về phía Trịnh Hằng, há cái miệng to như bồn máu bao phủ lấy linh hồn của anh ta.

Đột nhiên, một luồng kim quang lóe lên, lập tức đánh bay đám sương mù đen.

Vệ Miên nhân lúc này tiến lên vài bước kéo Trịnh Hằng ra đằng sau, ném lại cho chú hai Trịnh và chú ba Trịnh: "Trông chừng anh ta!"

Hai người không dám đắc ý mà vội vàng đi lên bảo vệ người.

Bạn cần đăng nhập để bình luận