Đại Lão Huyền Học Lại Đi Bày Quán Vỉa Hè

Chương 552: Đúng là thần kỳ thật

.



Chương 552: Đúng là thần kỳ thật

Chương 552: Đúng là thần kỳ thật

Mà lúc này, cách lúc trần nhà sụp xuống còn chưa đầy hai phút nữa.

Phùng Tĩnh và Vương Hiểu Kỳ đi ngay bên cạnh Vệ Miên.

Phùng Tĩnh tin tưởng Vệ Miên bất chấp, cô ấy biết rất rõ cô gái trẻ này đang làm gì, cho nên nói trần nhà sập thì chắc chắn nó sẽ sập thật.

Chuyện này với chuyện không cho cô ấy hẹn hò yêu đương là hai việc hoàn toàn khác nhau.

Vệ Miên không cho cô ấy hẹn hò nhưng cô ấy cứ cố tình hẹn hò, đó là vì cô ấy quá say mê nhan sắc của đối phương, cho dù hai người tương khắc nhưng nhìn thấy vẻ ngoài đẹp trai của người ta, cô ấy vẫn muốn thử một chút.

Chỉ là thử thôi mà, còn kết hôn chắc chắn phải được Vệ Miên gật đầu mới được.

Nhưng bây giờ thì lại khác, bây giờ chỉ cần hơi bất cẩn một cái là sẽ mất mạng ngay, vậy còn không mau theo kịp bước chân của Vệ đại sư đi?

Nhìn thấy Vệ Miên và thầy giáo Trương đều đã ra ngoài, những người đằng sau không nhịn được mà đẩy nhanh bước chân.

Người ra ngoài trước vẫn chưa rời đi mà vây xung quanh bên ngoài sân bóng rổ, muốn xem lát nữa rốt cuộc trần nhà có sập xuống hay không, để xem mình có thật sự mắc lừa thật không?

Ai ngờ, một người cuối cùng còn chưa kịp bước ra thì bên trong sân bóng rổ đột ngột phát ra một tiếng "rầm" đinh tai nhức óc.

Âm thanh đó kèm theo một cơn chấn động khủng khiếp giống như có thứ gì đó đột nhiên sụp xuống vậy.

Hiện trường phát ra những tiếng chói tai ghê người, cho dù đã đứng bên ngoài sân bóng rổ rồi nhưng mọi người vẫn theo bản năng lùi lại một bước.

Cũng may mà bọn họ đã rút lui từ trước dưới sự chỉ huy của Vệ Miên nên không có người nào bị đập trúng.

Mọi người đều kinh hãi, đợi khi sân bóng rổ không còn động tĩnh nữa, có vài người tò mò lập tức đi đến cửa nhìn.

Trần nhà thật sự sụp xuống rồi!

Hơn nữa, nhìn diện tích sụp có thể thấy hầu hết nóc nhà đều rơi xuống, nếu không phải bọn họ rút ra ngoài từ sớm thì bây giờ chắc chắn đã bị đè bẹp ở bên dưới rồi.

Đợi đến lúc bọn họ quay đầu tìm Vệ Miên thì lại phát hiện người ta đã rời đi từ khi nào.

"Thật sự thần kỳ quá!"

"Nữ sinh cầm loa nói chuyện ban nãy là ai thế? Cô ta lợi hại quá đi mất, nếu không nhờ có cô ta thì có phải chúng ta đều đã bị đập chết rồi không?"

"Trời ơi, chúng ta vừa mới tìm được đường sống trong chỗ chết xong! Là nữ sinh đó đã cứu mạng chúng ta, trước đó cô ta kêu chúng ta rời đi mà tôi còn nói chuyện khó nghe như vậy nữa chứ, tôi đúng là đáng chết mà!"

"Bây giờ tôi chỉ muốn quỳ xuống gọi cha luôn thôi, đúng là lợi hại quá đi mất!"

"Nữ sinh đó đã cứu chúng ta rồi, liệu bản thân cô ấy có bị ảnh hưởng gì không. Tớ thấy trên mấy quyển tiểu thuyết kia nói nếu người chắc chắn phải chết được thay đổi số phận vậy cô ấy sẽ phải một mình gánh vác nhân quả cứu chúng ta, chuyện này có gây tổn hại gì đến cho cô ấy không?" Một người trong số đó khá hiểu biết đột nhiên hỏi.

"Không biết nữa, để tớ hỏi cậu của tớ cho, cậu tớ khá hiểu về phương diện này."

Mọi người nghe thế bèn vội vàng gật đầu.

Nữ sinh nhanh chóng gọi điện thoại xong và quay lại: "Cậu của tớ nói người được cứu phải làm nhiều việc thiện một chút mới có thể giảm bớt nhân quả trên người nữ sinh kia. Tớ không hiểu nó có ý nghĩa cho lắm, dù sao cũng chính là chúng ta làm nhiều việc tốt mới có lợi cho cô ấy!"

"Được, vậy ngày mai tớ sẽ đến viện phúc lợi làm tình nguyện!"

"Tớ cũng đi!"

"Tớ cũng đi nữa!"...

Rất nhanh, lãnh đạo trường học và cảnh sát đã xuất hiện, sau khi biết được trong sân bóng rổ không có người nào bị thương, cuối cùng phó hiệu trưởng cũng thở phào một hơi nhõm.

Ông ta nhìn đám đông chen chúc ở cửa mà hơi nhức đầu.

"Mau trở về hết cả đi, về đi về đi, đứng vây quanh đó làm gì, nên làm gì thì đi làm cái đó đi."

Náo nhiệt đã xem xong rồi, mấy sinh viên này ngoại trừ sợ hãi ra thì cảm giác lớn nhất chính là hưng phấn.

Hóa ra trong trường học của bọn họ còn có một nhân vật lợi hại như thế ẩn nấp, trước đây người ta không để lộ bản lĩnh nên mọi người thật sự không nhìn ra được.

Phó hiệu trưởng cảm thấy mệt lòng, cái sân bóng rổ này vừa mới được xây dựng vào hai năm trước, rốt cuộc đây là cái thứ công trình đậu phụ gì mới có thể khiến trần nhà đột nhiên rơi xuống như vậy chứ.

Bạn cần đăng nhập để bình luận