Đại Lão Huyền Học Lại Đi Bày Quán Vỉa Hè

Chương 366: Cảm Ơn Chị Nhiều Lắm

.



Chương 366: Cảm Ơn Chị Nhiều Lắm

Chương 366: Cảm Ơn Chị Nhiều Lắm

Có địa chỉ mà Vệ Miên cung cấp, anh ta nhanh chóng tìm được người nhà của Đại Ni, cha mẹ của cô bé chỉ liếc mắt nhìn một cái đã nhận ra Đại Ni ngay.

Chỉ vì Đại Ni lớn lên thật sự vô cùng giống cha của cô bé, có điều, Trịnh Hạo vẫn dẫn hai người đến cơ quan có uy tín ở bản địa để làm giám định quan hệ cha con, hoàn toàn chặt đứt nghi ngờ của tất cả mọi người.

"Sư thúc, Đại Ni nói muốn đích thân cảm ơn cô."

Thấy Vệ Miên gật đầu, Trịnh Hạo mới cúp máy, không bao lâu sau đã mở một cuộc trò chuyện video.

Vệ Miên nhận máy, phía đối diện đã đổi thành gương mặt của Đại Ni.

Cô gái trẻ vốn nặng nề tử khí dường như đã thay da đổi thịt, khóe mắt chân mày đều mang theo ý cười hạnh phúc, đó chính lợi ích khi được người nhà yêu thương.

"Chị ơi, cảm ơn chị nhiều lắm."

Đại Ni cảm thấy mình có nghìn vạn lời muốn nói nhưng đến cổ họng lại chỉ gói gọn thành mấy chữ này, trong lúc nhất thời cô bé còn hơi nghẹn ngào.

Tầm nhìn của Vệ Miên đảo một lượt qua gương mặt của cô bé, tướng mặt của Đại Ni đã hoàn toàn xuất hiện sự thay đổi. Một kiếp này, cô bé sẽ không còn vì bị giam cầm trong thôn xóm nhỏ bé kia mà trở thành đồ chơi của rất nhiều người nữa, càng không phải tự sát vào năm vừa tròn mười tám tuổi vì thân xác đã quá ô nhục.

Cô bé sẽ sở hữu một cuộc đời hạnh phúc của mình, còn có cả hạnh phúc thuộc về riêng mình nữa.

"Đại Ni, đừng nhắc đến chuyện trước đây với bất kỳ ai. Từ nay về sau em đã có một cuộc đời hoàn toàn mới rồi, em sẽ hoàn thành nghiệp học giống như bất cứ một đứa trẻ bình thường nào khác, em cũng sẽ có những người bạn thân và thậm chí là chân mệnh thiên tử, nhưng, em không được nhắc đến chuyện trước đây với một ai cả! Nhớ kỹ lời chị, là bất cứ một ai!"

Giọng điệu của Vệ Miên vô cùng nghiêm túc, là vẻ nghiêm túc mà Đại Ni chưa từng nghe thấy trong suốt hơn một tháng sống trong căn nhà lầu, khiến cho trong lòng cô bé không khỏi run lên.

Cô bé vốn còn dự định tối hôm nay sẽ kể hết những chuyện trước đây cho cha mẹ biết, nhưng ý trong câu nói này của chị gái...

Nghĩ đến mỗi một chuyện mà chị gái đã nói từ rất lâu trước đây đều đã xảy ra, đột nhiên Đại Ni kinh hoàng trong lòng, nhưng khi nhìn thấy ánh mắt kiên định của Vệ Miên bên trong màn hình là cô bé lại chẳng hiểu sao chợt thấy bình tĩnh hơn.

"Vâng ạ!"

Lúc này, Vệ Miên mới nở nụ cười hài lòng.

"Chị ơi, cha mẹ em cũng muốn đích thân cảm ơn chị, chị có thể gặp họ được không?"

"Được."

Rất nhanh, một đôi nam nữ trung niên đã xuất hiện trước màn hình, tầm nhìn của Vệ Miên lướt qua gương mặt của hai người họ, trước đó cô đã từng trông thấy hai người này thông qua thiên nhãn rồi cho nên bây giờ cũng không hề ngạc nhiên một chút nào hết.

Người đàn ông trong số đó vừa trông thấy cô gái trẻ tuổi trước màn hình đối diện lại chẳng nói chẳng rằng, trực tiếp quỳ "phịch" một tiếng xuống đất, sau đó dập đầu "bốp bốp bốp" ba cái.

Đừng nói là Trịnh Hạo chưa kịp phản ứng mà ngay đến cả mẹ của Đại Ni ở bên cạnh ông ta còn chưa phản ứng lại được thì thôi.

Đợi khi bà ta phản ứng lại được thì cha của Đại Ni đã dập đầu xong, bà ta đứng ở nơi đó với vẻ mặt lúng túng, không biết có nên dập đầu theo không, hay là cứ để như vậy.

Cũng may mà lời nói của Vệ Miên đã kịp thời chấm dứt sự bối rối của bà ta.

"Ông đang làm gì thế, tôi vẫn còn trẻ tuổi, ông làm như vậy cẩn thận lại khiến tôi tổn thọ."

Cha của Đại Ni lau nước mắt: "Cô đã giúp tôi tìm được con gái về rồi, đừng nói là dập đầu với cô mà cho dù có làm trâu làm ngựa thì tôi cũng vui lòng!"

"Đây chỉ là chuyện thuận tay mà thôi, ông đừng quá để ý trong lòng làm gì, nếu con đã về đến bên cạnh ông bà vậy sau này hãy đối xử tốt với cô bé một chút, bù đắp lại mấy năm mất tích kia."

"Vâng vâng!"

Cha của Đại Ni vội vàng đồng ý, trong lòng ông ta vốn cũng có dự định sẽ bù đắp thật tốt mấy năm đó.

Trước đó, ông ta có hỏi Đại Ni mấy năm nay sống ở bên đó như thế nào, con gái nói từ lúc lên mười ba tuổi đã phải thôi học, mỗi ngày đều phải ở nhà làm việc nhà và hầu hạ một nhà từ già đến trẻ, khiến cho ông ta nghe được mà đau lòng muốn chết.

Bạn cần đăng nhập để bình luận