Đại Lão Huyền Học Lại Đi Bày Quán Vỉa Hè

Chương 1158: Minh Hôn

.



Chương 1158: Minh Hôn

Chương 1158: Minh Hôn

Vệ Miên thở dài một tiếng: "Loại chuyện này cũng không thể phân rõ ràng đúng sai được, tình huống của các gia đình khác nhau, có vài người phối minh hôn là do đôi bên nam nữ đều tự nguyện, người có tình rồi cũng thành người nhà, mà có người là bị người nhà còn sống ép buộc vì tư lợi cá nhân, như vậy, làm ma quỷ rồi cũng không thể thoát khỏi sự khống chế của người nhà, sao có thể không phải là một loại bi ai được chứ."

Bạch đạo sĩ nghe xong cũng im lặng không nói, quả thật có lý lẽ này đấy, trước đây ông ta chưa từng cân đến vấn đề đôi bên có bằng lòng hay không.

Nhưng giống như Vệ Miên đã nói, phối minh hôn vẫn cần phải trả tiền cho bên nữ, cũng có khả năng một vài gia đình chỉ muốn bòn rút một chút giá trị cuối cùng từ trên người con gái mình.

Mấy người nhanh chóng đến tiểu khu của nhà Bạch đạo sĩ.

Lúc này, trong tiểu khu không biết là nhà ai sắp kết hôn, dọc theo đường đi toàn nhìn thấy nắp cống bị phủ kín bởi giấy đỏ, thẳng cho đến tận dưới tòa nhà của Bạch đạo sĩ.

Ông ta vẫn luôn sống ở tầng một có kèm mảnh sân nhỏ kia, mà gia đình của Bạch Thính Tuyết ở tầng hai.

Căn nhà này là Bạch đạo sĩ thuê, ông ta mở khóa cửa trong hành lang, thường đều là ra vào bằng cửa riêng từ mảnh sân nhỏ, có điều, nếu mấy người đã định đến nhà Bạch Thính Tuyết vậy chắc chắn phải đi từ cửa riêng của tầng rồi.

Đợi sau khi bọn họ vòng ra chỗ cửa tầng ở tầng sau mới phát hiện ra bên trên đó cũng dán chữ Hỉ, hóa ra người kết hôn lại ở cùng một tầng với Bạch đạo sĩ, bên dưới tầng còn có không ít người đang đứng nói chuyện, chắc hẳn đều là người tới tham gia hôn lễ.

Trong hành lang cũng có người, bấy giờ cũng đang túm năm tụm ba lại bàn tán, nhìn thấy có người định đi lên tầng cũng chỉ hơi nhích sang bên cạnh.

"... Mới chết được nửa tháng đã lấy vợ cho con trai, cũng không biết dời thời gian lại một chút, xui xẻo bao nhiêu!" Một người phụ nữ có nốt ruồi ở khóe miệng đảo trắng mắt và nói.

"Ai nói không phải chứ, có cần phải gấp như vậy không, tốt xấu gì cũng là con gái của mình cơ mà, đợi thêm một khoảng thời gian nữa thì có thể chết được à, cho dù đợi qua nửa năm nữa thì cũng có ai nói gì đâu, giờ mới chênh nhau có mấy ngày thôi mà vẫn có thể có tâm trạng cho con trai kết hôn được, rốt cuộc có phải mẹ ruột không đây?" Một người phụ nữ uốn tóc xoăn tít khác phụ họa, ánh mắt còn thi thoảng trợn ngược lên trên tầng, ý ám chỉ ai, chỉ cần không phải là người mù thì đều có thể nhìn ra được.

"Đâu chỉ táng tận lương tâm thôi đâu, bà chắc chắn không biết sau đấy còn có chuyện khác rồi, tôi kể bà nghe nhé, Bạch lão nhị này còn phối âm hôn cho Thính Tuyết nhà bọn họ để lấy sính lễ mười tám vạn tám nữa kìa." Người phụ nữ có nốt ruồi ở mép trợn trắng mắt đầy khinh thường, rõ ràng là rất coi thường chuyện của nhà họ Bạch.

Nhưng vì liên quan đến chút mê tín phong kiến nên vẫn cẩn thận đè thấp giọng nói, chỉ sợ bị người nghe được.

Người phụ nữ tóc xoăn tít vừa nghe được đã lập tức nổi lên hứng thú, bà ta ngạc nhiên hô: "Mười tám vạn tám á! Thế còn cao hơn cả giá trị của người sống rồi! Em chồng nhà tôi kết hôn, người ta mới cho mười vạn sính lễ thôi mà mẹ chồng tôi đã vui như vớ được vàng rồi!"

Người phụ nữ có nốt ruồi ở mép phì cười một tiếng: "Thế là bà không hiểu rồi, người sống kết hôn còn phải chuẩn bị nhà cửa, thậm chí còn phải trang trí, hôn lễ cũng tốn một khoản to bự rồi, nhưng kết hôn như kiểu bọn họ ấy ả, hợp tác chung một quan tài là được, vừa bớt việc vừa tiết kiệm tiền nên đương nhiên phải bù đắp vào phương diện khác nhiều hơn một chút rồi."

Vệ Miên vừa đi ngang qua đã nghe thấy rõ ràng toàn bộ cuộc đối thoại của mấy người này, trong lòng cô không khỏi thở dài, rất có khả năng Bạch Thính Tuyết không hề tự nguyện kết hôn, mà là xuất phát từ lợi ích bị người trong nhà cưỡng chế phối cho.

Ba người một đường băng qua đám đông, rất nhanh đã đến trước cửa nhà họ Bạch, lúc này cửa nhà mở rộng, cô dâu đã được đón về và đang sửa miệng gọi cha mẹ!

Bạch đạo sĩ không quan tâm mình có làm mất hứng thú của người ta hay không mà trực tiếp đứng trong phòng khách của nhà họ Bạch, nhìn cha Bạch tươi cười như hoa nở uống trà của con dâu, hoàn toàn không có một chút vẻ đau lòng nào khi con gái qua đời.

Bạn cần đăng nhập để bình luận