Đại Lão Huyền Học Lại Đi Bày Quán Vỉa Hè

Chương 944: Bị Bệnh

.



Chương 944: Bị Bệnh

Chương 944: Bị Bệnh

Đợi Trương Ba đưa sinh thần bát tự ra, Vệ Miên lập tức bấm ngón tay tính toán, cô nhanh chóng nâng mắt lên nhìn đối phương: "Khi nào thì không vội nói trước, nhưng ông đã có sự lựa chọn nào chưa? Có tiện cho tôi xem ảnh không?"

Sắc mặt của Trương Ba đỏ lên một cách hơi khả nghi nhưng ông ta vẫn lôi di động ra, lấy rài bức ảnh ra cho cô xem: "Tôi chỉ cho cô xem."

"Không cần."

Đều là ảnh chụp riêng, chắc hẳn ảnh chụp lúc đi chơi của tiểu đội bọn họ, mỗi một bức ảnh đều là ảnh chụp chung của năm đến sáu người, nhiều nhất cũng hơn mười người.

Nhưng Vệ Miên vẫn dựa vào tướng mặt để nhanh chóng tìm ra được người.

"Người này, người này, còn có cả người này, đúng chứ?"

Xét từ tướng mặt thì chỉ có ba người này hoặc là đã ly dị, hoặc là chồng mất.

Trương Ba không khỏi dựng ngón cái với Vệ Miên, nguyên nhân không có gì khác mà là cô nói trúng phóc.

"Đại sư, cô thấy người nào hợp với tôi hơn?"

Vệ Miên dùng hai ngón tay để phóng to màn hình, lần lượt quan sát thật kỹ gương mặt của bọn họ, cuối cùng đưa ra một kết luận: "Đều không phù hợp."

Trương Ba sững sờ, có hơi khó hiểu.

Vệ Miên thở dài một tiếng: "Tôi biết ông có hảo cảm với một người đã ly dị trong số họ nhất nhưng hai người các ông không hợp nhau, nguyên nhân không phải ở ông mà là ở bà ta."

Thấy Trương Ba vẫn không hiểu, Vệ Miên dứt khoát nói rõ ràng luôn.

"Người phụ nữ này không đơn giản như vẻ ngoài mà ông nhìn thấy đến vậy đâu."

Cô chỉnh bức ảnh của người phụ nữ đó ra, hai ngón tay mở ra, trực tiếp phóng to gương mặt của đối phương, bỏ qua mấy phần không quan trọng đến vậy, tầm nhìn của Vệ Miên trực tiếp rơi lên phần chân mũi và chóp mũi, các vị trí lần lượt được lướt qua, chọc trúng trọng điểm.

"Bà ta có bệnh lây qua đường sinh dục."

Chỉ một câu nói đã trực tiếp khiến Trương Ba kinh hãi chết lặng tại chỗ, một lúc lâu sau vẫn không thốt được thành lời.

"Sao... sao có thể chứ?"

Vệ Miên xùy nhẹ một tiếng: "Sao lại không thể, người phụ nữ này nói với ông là bà ta đã ly hôn nhưng lại không nói nguyên nhân ly hôn là vì bà ta đã ngoại tình, đúng không? Hơn nữa, còn không chỉ có một lần thôi đâu."

Cô lật xem mấy bức ảnh nữa, dưới khóe mắt của người phụ nữ này có hình chim nhạn, chứng minh con người bà ta tham dâm háo sắc, chắc chắn có tai tiếng tình dục, vợ chồng không hợp.

Hơn nữa, trong mắt bà ta có nốt ruồi lại càng chứng minh một điểm này hơn.

Trương Ba vẫn đang trong cơn kinh hãi, trong mấy người phụ nữ thì ông ta có hảo cảm với người này nhiều nhất bởi vì bà ta dịu dàng và hiểu ý, hơn nữa, nữ giới Đông Bắc đẹp kín đáo, ở phương diện bày tỏ tình cảm sẽ không to gan và thẳng thắn như mấy người khác, khiến cho ông ta cảm thấy vô cùng thoải mái.

"Không chỉ mỗi bà ta có bệnh lây qua đường sinh dục thôi đâu." Vệ Miên tìm được một bức ảnh chụp chung mười người rồi dùng ngón tay chỉ vào mấy người, có cả nam lẫn nữ: "Cả mấy người này đều có hết! Về phần đã lây truyền như thế nào, chắc hẳn không cần tôi phải nói nhiều đâu nhỉ?"

Nói xong, Vệ Miên cũng không nhịn được mà cảm thán trong lòng, đúng là không nhìn ra được người đã rất lớn tuổi rồi mà đời sống riêng tư vẫn còn loạn như thế.

Thấy gương mặt của Trương Ba tràn đầy vẻ kinh ngạc, cô cũng không để ý mà có lòng tốt nhắc nhở ông ta: "Mùa xuân năm sau ông sẽ gặp được người vợ sau của mình, đối phương là một y tá, nhỏ hơn ông mười tuổi, sau một năm tiếp xúc sẽ chính thức kết hôn."

Còn chưa đợi Trương Ba bắt đầu vui sướng, Vệ Miên đã nói tiếp: "Nữ y tá này là góa chồng, trong nhà còn có một đứa con trai vừa mới thi đỗ đại học, sau khi các ông kết hôn, con trai của ông sẽ cảm thấy bất mãn với việc ông bỏ tiền ra nuôi con của người khác, cảm thấy không phải con đẻ, nuôi cũng chỉ tổ uổng công."

"Sau này ông bị con trai nói nhiều rồi cũng sinh ra khúc mắc trong lòng, bắt đầu không còn quan tâm đến đứa trẻ kia nữa."

Trương Ba suy nghĩ thuận theo lời nói của Vệ Miên, mới đầu nghe nói tìm được một người phụ nữ nhỏ hơn mình mười tuổi mà còn cảm thấy rất vui sướng, nhưng đợi khi ông ta nghe được đối phương còn có một người con trai vừa mới vào đại học là tâm trạng không còn tốt đến vậy nữa.

Ai cũng biết sau khi đứa trẻ lên đại học sẽ bước vào giai đoạn chi tiêu lớn nhất, học phí, sinh hoạt phí đều cần tiền, một năm cũng phải tận mười vạn.

Bạn cần đăng nhập để bình luận