Đại Lão Huyền Học Lại Đi Bày Quán Vỉa Hè

Chương 709: Đoàn Làm Phim

.



Chương 709: Đoàn Làm Phim

Chương 709: Đoàn Làm Phim

Mấy bộ phim mà Khang Bình làm đạo diễn đều được nhắc tên trong các giải thưởng phim ảnh cao nhất, nhưng lần nào cũng trượt, chưa có một lần nào được giải hết.

Thậm chí còn có rất nhiều lúc khiến người cảm thấy phim được nhận giải còn không hay bằng phim của ông ta.

Người trong giới đều đồn nhau nói thực lực của ông ta thật sự có, nhưng chỉ thiếu mỗi một chút may mắn.

Khang Bình nghe nhiều rồi cũng không nhịn được mà nghĩ theo phương diện này, càng nghĩ lại càng cảm thấy có vài chuyện vừa vặn vô cùng tà môn, lẽ nào thật sự giống như bọn họ đã nói, ông ta trời sinh không may mắn hay sao?

Lần này sở dĩ mời người tới làm phép cũng là vì ông ta muốn nhắm vào giải Hoa Biểu năm sau. ...

Một người khác là người giám chế của bộ phim, Khang Bình giới thiệu đối phương họ Xa, mọi người đều gọi ông ta là giám chế Xa, còn tên cụ thể là gì thì không ai nhắc đến.

Sau đó, Vệ Miên mới nghe được từ miệng người khác rằng tên đầy đủ của giám chế Xa này là Xa Nguyên Bảo.

Có khả năng cảm thấy nó quá mức ấu trĩ và hoan hỉ nên thường thì mọi người đều gọi thẳng ông ta là giám chế Xa.

Đừng thấy giám chế Xa là người có quyền lợi to nhất trong đoàn làm phim nhưng cũng không biết có phải ông ta không thích quản việc không, hay là vô cùng tin tưởng đạo diễn Khang, tóm lại là rất ít can thiệp vào công việc của đoàn làm phim.

Khang Bình cho dù đã biết vị Vệ đại sư này rất trẻ tuổi nhưng khi thật sự nhìn thấy cô, ông ta vẫn rất ngạc nhiên.

Nhưng khí chất của Vệ Miên bất phàm, thậm chí khí thế còn lợi hại hơn cả mấy vị đại sư nổi tiếng trong giới mà ông ta đã từng gặp trước đây, trong lòng khó tránh khỏi càng tin phục hơn vài phần, trên gương mặt ông ta cũng hiện ra nụ cười khách sáo.

"Vệ đại sư."

"Đạo diễn Khang."

Hai người hàn huyên vài câu đơn giản rồi Vệ Miên vào thẳng chủ đề chính, cũng chính vào lúc này cô mới biết tên của bộ phim mà đoàn làm phim định quay là [Mùa xuân đợi người trở về].

Đây là một bộ phim truyện, kể về câu chuyện của một đôi tình nhân là thanh niên trí thức về nông thôn xây dựng tổ quốc vào những năm sáu mươi bảy mươi, vì trong bộ phim cần dùng đến rất nhiều phông cảnh đường phố cổ xưa cho nên bọn họ chọn quay phim ngay tại căn cứ điện ảnh và truyền hình ở Thanh tỉnh.

Thế nhưng, trên thực tế tiền thân của nơi được gọi là căn cứ điện ảnh và truyền hình này lại là một ngôi làng thật sự.

Nghe nói, chủ hộ gốc ở chỗ này cũng không nhiều, sau này sau khi cải cách mở rộng, người thì đi, người thì qua đời, cuối cùng chỉ còn lại chưa đến ba tới năm hộ gia đình, bọn họ sống ở bên này cái gì cũng không thuận lợi, cho nên dứt khoát để không căn nhà tại đây sau đó chuyển đến thôn xóm ở gần huyện thành.

Tiếp sau này, khu vực này lại được cho thuê để làm thành căn cứ điện ảnh và truyền hình, hơn nữa trên cơ bản lại xây thêm một vài căn nhà tranh ở đây, rất nhiều thứ đều được thế hệ trước để lại cho nên lúc quay phim trông vô cùng chân thực.

Các thôn dân ngày xưa vừa thấy chỗ này lại nổi lên là nháo nhào trở về làm ăn kinh doanh, có người dùng tiền mà bọn họ kiếm được ở bên ngoài để xây nhà, mở nhà nghỉ, sau đó lại cho đoàn làm phim thuê để quay phim.

Còn có người dứt khoát học nghề đầu bếp, mở một quán cơm ở bên này để cung cấp cơm hộp cho đoàn làm phim.

Vì bộ phim này ngoại trừ mấy ống kính trở về thành phố cuối cùng ra thì đại đa số đều được quay ở trong thôn, cho nên trước khi Vệ Miên làm phép mới lôi la bàn ra đi một vòng xung quanh thôn.

Thôn này nằm ở vùng núi hẻo lánh, trong một ngày có đến một nửa thời gian là không nhìn thấy mặt trời, nhìn từ tổng thế thì thôn này hơi nặng âm khí.

Cô ngẩng đầu nhìn mặt trời rồi lại nhìn la bàn trong tay, ngón tay hơi cử động.

"Tên của bộ phim không ổn, nếu như đặt cái tên này thì trong quá trình quay phim chỉ sợ sẽ không được bình yên lắm đâu, có tên dự phòng nào khác không?"

Khang Bình vừa nghe nói tên của bộ phim không hay là lập tức nhíu mày, ngược lại cũng có cả tên dự phòng đấy nhưng cái tên này đã được báo lên trên xét duyệt rồi, quảng cáo giai đoạn đầu cũng toàn dùng cái tên này.

Nếu bây giờ muốn đổi, chỉ sợ không phải chỉ có một chút phiền phức thôi đâu.

Thậm chí đột nhiên Khang Bình còn thấy hơi oán trách vì đã tìm một vị đại sư tới đây làm phép, bằng không, sao lại lắm chuyện như thế chứ.

Bạn cần đăng nhập để bình luận