Đại Lão Huyền Học Lại Đi Bày Quán Vỉa Hè

Chương 267: Theo Sát

.



Chương 267: Theo Sát

Chương 267: Theo Sát

"Theo sát bước chân của tôi, tôi đi thế nào thì anh đi theo như thế."

Cô đi đằng trước, Trịnh Hằng đi theo sau, mỗi một bước chân đều không sai, rất nhanh đã đi đến tâm trận của diệt hồn trận, cũng chính là một sinh môn duy nhất của trận pháp này.

Sau khi dẫn Trịnh Hằng vào trong trận pháp, Vệ Miên lại thuận theo đường cũ để lui ra ngoài, tiếp đó, cô móc một lá bùa chú màu vàng từ trong túi ra, không ai nhìn thấy rõ cô bắn lá bùa về chỗ nào mà chỉ biết loại cảm giác nguy hiểm ban đầu kia đột nhiên biến mất tăm.

Gần đây không có một chút dấu vết đã bày trận pháp nào cả khiến người không thể nhìn ra được gì, mà Trịnh Hằng đang ngồi thiền ở tâm trận cận chuyển công pháp mà Vệ Miên đưa cho, khiến cho khí tức thuộc về anh ta bao phủ khắp trận pháp với tốc độ cực kỳ nhanh.

Chưa đến nửa tiếng đồng hồ là mấy người đã đồng thời cảm giác được khí tức xung quanh đột ngột thay đổi, cứ như thể có thứ gì đó đang bay nhanh tới gần đây.

Sắc mặt của Vệ Miên lạnh lùng, cô lôi Ngọc Cốt Phiến ra, dùng chu sa vẽ phù văn phức tạp lên trên đó.

Rất nhanh, phù văn đã được vẽ xong, Vệ Miên trở tay đập một lá bùa phòng ngự cao cấp lên người mình, đợi sau khi màn sương mù đen kia lại gần, cô lập tức nhảy ra ngoài.

Lúc này, Ngọc Cốt Phiếu lại trở thành một thanh cự kiếm màu vàng bay ra khỏi tay của Vệ Miên, chém thẳng về phía cái thứ kia.

Mà chú hai Trịnh ở bên cạnh đã không phải là lần đầu tiên nhìn thấy cái thứ này và thiên sư đánh nhau, nhưng lúc này ông ta vẫn nhìn chằm chằm vào động tác của Vệ Miên mà chẳng buồn chớp mắt lấy một cái.

Quách Trĩ và Từ Chính Phong thì lại khác, hai người thật sự chỉ mới là lần đầu tiên nhìn thấy thứ kia, sát khí màu đen kịt như sắp biến thành thực chất đó, chẳng trách mà nó lại khiến Trịnh Khai Nguyên trọng thương, cho dù có là bản thân bọn họ thì cũng chưa chắc đã là đối thủ của thứ đó.

Tầm nhìn của hai người đều tập trung lên người Vệ Miên, từ ban nãy bọn họ đã cảm thấy cái quạt trong tay cô kia hình như là một pháp khí rất ghê gớm, bây giờ cái quạt còn tản ra kim quang, đánh đến ngang sức ngang tài với tà vật kia.

Trong lúc nhất thời rơi vào thế giằng co, không ai làm gì được ai.

Hai người đưa mắt nhìn nhau và đều nhìn ra được vẻ kinh ngạc trong mắt đối phương.

Rốt cuộc cô gái trẻ này tới từ đâu, tại sao thực lực lại ghê gớm như thế.

Tà vật kia nhìn thấy Trịnh Hằng ở cách đó không xa đang giả bộ sợ hãi, trong mắt lóe lên tia sáng nôn nóng kinh khủng, nói thế nào thì đêm nay gã cũng phải bắt được người này, bằng không, toàn bộ những sự chuẩn bị trước đó đều đổ sông đổ bể hết.

Đột nhiên, một luồng khói đen ở cách đó không xa đánh úp sau lưng Vệ Miên.

Lại tới!

Chiêu này giống y với ngày hôm đó nhưng Vệ Miên sẽ không dễ dàng mắc bẫy nữa đâu, cô lăn một cái dưới đất tránh đi.

Một cú lăn này của cô vô cùng có kỹ thuật, trực tiếp lăn đến gần diệt hồn trận, cách Trịnh Hằng càng ngày càng gần.

Nếu tà vật kia đã muốn bứt Trịnh Hằng đi vậy hiển nhiên phải cách anh ta càng gần càng tốt rồi.

Từ Chính Phong vừa nhìn thấy Vệ Miên ngã đã vội vàng định đi lên giúp nhưng lại bị khí đen mà tà vật kia đánh ra chặn đường đi.

Vệ Miên nhân cơ hội này đột nhiên móc một cái đỉnh nhỏ bằng thanh đồng từ trong túi rồi ném qua, trên thân đỉnh nhỏ này vẽ phù văn kỳ lạ, sau khi bị ném đi, nó dừng lại giữa không trung như vậy, toàn thân tỏa văn kim quang chói mắt.

Kim quang này chiếu lên cơ thể người sẽ không thể cảm nhận được gì, nhưng chiếu lên thân tà vật lại như làn da bị người hắt H2SO4, đau đớn khó nhịn vô cùng.

Vệ Miên nhân cơ hội này ném một lá bùa ngũ lôi qua, tà vật kia theo bản năng nhảy tới chỗ không có đỉnh thanh đồng mà cũng không có bùa ngũ lôi, hướng đó lại vừa vặn là hướng mà Trịnh Hằng đang ở.

Vừa rồi Trịnh Hạo không nhìn thấy Vệ Miên bày trận nên lúc này trông thấy cái thứ kia bay về phía Trịnh Hằng, anh ta sợ hãi lao vọt tới, vừa chạy vừa hô: "Anh!"

Đúng lúc này, đột nhiên Vệ Miên quát nhẹ một tiếng: "Khởi!"

Cùng với giọng của cô vang lên trong đêm tối, chỉ thấy mảnh đất trông thoạt nhìn không hề có một chút điểm khác thường nào kia đột nhiên nổi lên những luồng kim quang, kim quang tập trung thành một trận pháp có hình thù kỳ quái với tốc độ cực nhanh.

Bạn cần đăng nhập để bình luận