Đại Lão Huyền Học Lại Đi Bày Quán Vỉa Hè

Chương 417: Quỷ Ám

.



Chương 417: Quỷ Ám

Chương 417: Quỷ Ám

Vệ Miên gật đầu: "Anh nói cho tôi biết cậu bé bắt đầu bị như thế từ khi nào, trước lúc đó đã làm gì trước đi."

Khưu Tâm Chí cũng không biết đã xảy ra chuyện gì nhưng vẫn thành thật đáp.

"Phụ huynh bạn học của thằng nhỏ mở một sơn trang, đứa trẻ kia mời một nhóm bạn học qua bên đó chơi nhưng mấy phụ huynh như chúng tôi đều không đi theo, có điều, tối hôm ấy về nhà là thằng bé bắt đầu phát sốt và nói sảng..."

"Mới đầu tôi còn tưởng chỉ là cảm lạnh thôi, nhưng sau khi uống thuốc và hạ sốt rồi lại bắt đầu không đúng, thằng nhỏ trông rất thần bí, được một lúc lại biến giọng nói chuyện, ánh mắt với vẻ mặt cũng thay đổi theo.

Có đôi khi còn liều mạng đòi ăn thứ gì đó, mà ăn toàn nhét miếng to vào mồm, không ăn được nữa vẫn phải tiếp tục ăn. Chúng tôi nói chuyện thì thằng bé cũng không để ý đến, tôi cứ cảm thấy không đúng nên mới dẫn con đến bệnh viện."

"Nhưng bác sĩ lại nói đứa trẻ này bị tâm thần phân biệt, kêu tôi làm thủ tục nhập viện cho nó, sau đó mẹ vợ tôi cảm thấy không đúng nên tôi mới tìm bạn học của nó để hỏi chuyện ngày hôm đó."

"Kết quả phát hiện ra trong đám bạn đi chơi chung với con tôi ngày hôm ấy có đến năm đứa đều xuất hiện tình huống tương tự, bây giờ có hai đứa trẻ đã bị đưa đến bệnh viện tâm thần rồi, ba đứa nhỏ còn lại cũng giống nhà tôi, đều đang ở nhà chăm sóc!"

"Mấy bạn học khác chỉ biết năm đứa tụi nó cùng nhau đi ra sau núi, nhưng cụ thể đã xảy ra chuyện gì thì chỉ có đợi con tỉnh táo lại rồi mới biết được."

Mà lúc này, đột nhiên Khưu Cương đứng bật dậy từ mép giường sau đó lao thẳng vào nhà vệ sinh, mở hộp trang điểm của mẹ mình ra, cậu bé lấy rất nhiều đồ trang điểm từ bên trong ra, cầm cái cọ vừa soi gương vừa vẽ lông mày.

Động tác và vẻ mặt đó hoàn toàn không phải thứ mà một đứa trẻ còn chưa đến mười tuổi có thể làm ra được, ngược lại giống một người phụ nữ phong tình lả lơi hơn.

Khưu Tâm Chí: "..."

Cho dù đã nhìn thấy rất nhiều lần rồi nhưng anh ta vẫn không thể nào chấp nhận được.

Ngược lại, Vệ Miên đang xem rất hăng say, thậm chí cô còn đứng bên cạnh chỉ dẫn vài câu, nói gì mà chỗ này em vẽ không đẹp rồi.

Động tác của "Khưu Cương" dừng lại rồi từ từ quay đầu sang nhìn chằm chằm vào Vệ Miên, con ngươi bất động giống như người chết.

Vệ Miên cũng nhìn lại với vẻ điềm nhiên như không.

Khưu Tâm Chí và lão đạo sĩ chỉ cho rằng hai người đang đối diện tầm mắt nhưng trên thực tế bọn họ đã dùng ánh mắt để giao tranh tám trăm hiệp rồi.

Cuối cùng kết thúc bằng "Khưu Cương" thất bại ê chề.

"Tao khuyên mày tốt nhất đừng lo chuyện bao đồng!"

Đột nhiên "Khưu Cương" hét chói tai, âm thanh đó rất khác với những tiếng mà cậu bé từng phát ra trước đây, nghe như tiếng bị người bóp cổ, the thé vô cùng chói tai.

Vệ Miên nhún vai: "Nhưng người ta đã tới tìm ta rồi, ta không có cách nào không quan tâm, còn nữa, mi đã là quỷ rất lớn tuổi rồi, sao còn bắt nạt một đứa trẻ nữa chứ? Bộ không thất mất mặt hả?"

"Khưu Cương" làm như không nghe thấy gì mà tự nhiên vuốt ve gương mặt vẫn còn hơi phúng phính, hoàn toàn làm lơ Vệ Miên.

Vệ Miên: "..."

Cô vốn cũng không phải một người dễ tính đến đâu, tôi đang nói chuyện bàn bạc với bạn tử tế nhưng bạn lại thích chảnh chó!

Cô trực tiếp ra tay bóp cổ "Khưu Cương" rồi lôi người tới trước mặt.

"Hỏi mi thì mi phải nhanh chóng trả lời, đừng có nể mặt lại không biết điều, bằng không, ta có cách trực tiếp đuổi tụi mi ra ngoài!"

Vệ Miên nói "tụi mi" chứ không phải chỉ "mi" không thôi, điều này chứng minh cô biết quỷ hồn trong cơ thể của đứa trẻ này không chỉ có một.

"Mày mày mày! Mày bắt nạt quỷ, cũng không phải tụi tao trêu chọc gì nó nhé, mày hỏi nó đã làm gì trước đi, bây giờ nó thành ra như vậy hoàn toàn là do tự làm tự chịu cả, tụi tao không ra tay đòi mạng nó đã là nương tình lắm rồi đấy!" Nữ quỷ nói với giọng the thé.

Câu này là nữ quỷ dùng cơ thể của Khưu Cương để nói, Khưu Tâm Chí cũng có thể nghe được, anh ta lập tức cảm thấy kinh sợ vô cùng.

Biết đứa con trai bị quỷ ám là một chuyện nhưng chính tay nghe thấy lại là một chuyện khác.

"Cậu bé có cơ hội nói chuyện hay không, lẽ nào mi không biết hay sao? Hỏi mi thì mi mau nói ngay đi!"

Nữ quỷ: Hu hu hu.

Bạn cần đăng nhập để bình luận