Đại Lão Huyền Học Lại Đi Bày Quán Vỉa Hè

Chương 1044: Đánh Đổi

.



Chương 1044: Đánh Đổi

Chương 1044: Đánh Đổi

"Còn không à, chỉ riêng mấy người mà tôi nghe nói, trong mười tên ở rể thì có đến tám tên đều là người xấu rồi, chúng ta đụng phải một tên cũng không có gì mà phải ngạc nhiên cả, bà phải cố gắng nhanh chóng xốc lại tinh thần đi, lão già như thế chết rồi mới là sạch sẽ!"

Mới đầu Mạnh Vãn Vân vẫn còn hơi buồn bực nhưng sau đó cuối cùng cũng đỡ hơn một chút dưới sự an ủi của mọi người, bà ta biết hôm nay đã để người ta xem trò cười rồi.

Nhưng không còn cách nào khác, muốn có được thì phải đánh đổi, so với một nửa gia sản của nhà họ Mạnh rơi vào tay người khác thì bà ta thà để người khác xem chút trò cười còn hơn.

Đợi người đều đi hết rồi, Mạnh Vãn Vân chậm rãi đi đến trước quan tài và nhìn chằm chằm vào Diệp Lan Phong trên di ảnh với ánh mắt bình tĩnh.

Rất lâu sau bà ta mới quay người rời đi. ...

Một ngày nọ, đột nhiên thẻ ngân hàng của Vệ Miên nhận được hai trăm vạn tệ, cô nhìn ghi chú đằng sau mới chợt hiểu ra.

Xem ra tình hình của nhà bà Mạnh đã được giải quyết rồi.

Dưới lời nhắc nhở của Vệ Miên, bà Mạnh có thể bình an vô sự sống tiếp, nhà họ Mạnh cũng có thể bảo vệ được gia sản, đây chính là thu hoạch lớn nhất của bọn họ.

Đương nhiên bà gia đình kia sẽ không dễ dàng cam lòng chịu từ bỏ đến vậy nhưng lần này không có luật pháp ủng hộ, cho dù có làm ầm lên thì cũng vô ích cả thôi.

Chỉ là không còn gia sản kếch xù, ba gia đình kia lại là kiểu người muốn không làm mà hưởng, không biết rồi sẽ trải qua cuộc sống thế nào nữa?

Vệ Miên chỉ hơi nghĩ ngợi một chút đã nhanh chóng ném qua một bên, cái que gỗ trong tay cô đập "chát" một cái vào tay của Trịnh Hạo đang lơ mơ.

"Úi!"

Trịnh Hạo vốn hơi buồn ngủ lập tức tỉnh táo, không dám ngẩng đầu lên nhìn sắc mặt của sư thúc.

Anh ta vội vàng lắc đầu rồi tiếp tục học thuộc lòng các loại bí chú, mấy bí chú này có hơi khác với mấy thứ mà anh ta từng học ngày trước, cũng không phải khác hoàn toàn mà chỉ là khó đọc hơn của nhà mình một chút, nhưng đồng thời công hiệu cũng mạnh hơn.

Trịnh Hạo không biết nguyên nhân ở đây là gì, rõ ràng sư thúc nói hai gia đình xuất thân từ cùng một môn phái nhưng sao bí chú truyền xuống vẫn có điểm khác biệt chứ.

Về điểm này thì Vệ Miên cũng không hiểu rõ, nhưng cô cảm thấy có hơi không giống của Chính Dương Tông, đoán có khả năng là trong quá trình lưu truyền đã chịu sự ảnh hưởng từ mấy môn phái khác cũng không biết chừng, dù sao cũng đã qua mấy nghìn năm rồi, giữa chừng đã xảy ra chuyện gì thì chẳng ai biết được.

Nhưng thứ mà cô học chắc chắn là bí pháp Chính Dương Tông chính thống nhất, cho nên lúc này cũng dạy hai người họ như vậy.

Đọc thuộc lòng chú ngữ rất khô khan nhưng tuyệt đối không thể xảy ra sơ suất.

Từ sự thay đổi của âm thanh khi đọc chia thành tâm chú, vi chú và mật chú.

Tâm chú để chỉ đọc chú trong tâm thần, không phát ra tiếng.

Vi chú là chỉ nhỏ giọng đọc chú, sao cho mình là người duy nhất có thể nghe được.

Mật chú là chỉ miệng đọc cực nhanh, hoặc là âm vận bất thường khiến cho người khác nghe mà không hiểu gì cả.

Niệm chú không chỉ yêu cầu âm không được sai mà thường phải kết hợp với bấm quyết, cước bộ và vận khí, hơn nữa, nhất định phải mong rằng sẽ có chân thần giáng linh.

Trước đây tuy rằng Trịnh Hạo cũng đọc lướt qua phương diện này nhưng hoàn toàn không thể đạt đến được yêu cầu của Vệ Miên cho nên cô chẳng khác nào phải dạy lại hết toàn bộ.

Dưới tình huống cần phải uốn nắn những cơ sở sai lầm ban đầu, tiến độ học hành của Trịnh Hạo còn không bằng cả Lương Hạo Nhiên.

Nhưng Lương Hạo Nhiên cũng không nhanh hơn được đến đâu.

Vệ Miên liếc mắt nhìn hai người họ với vẻ mặt ghét bỏ, quyết định đi ăn một cây kem cho hạ hỏa.

Thế nhưng cô không biết tốc độ họ của hai người họ hiện giờ, chỉ cần cho bọn họ ra ngoài, cho dù bất cứ một người trong Đạo môn nào nhìn thấy cũng đều phải hô to một tiếng kỳ tài ngút trời.

Ghét bỏ vẫn hoàn ghét bỏ, sau khi Vệ Miên nguôi giận vẫn phải quay về dạy học tiếp, không còn cách nào khác, đồ đệ mà mình nhận vậy có quỳ bò cũng phải dạy cho xong.

Bạn cần đăng nhập để bình luận