Đại Lão Huyền Học Lại Đi Bày Quán Vỉa Hè

Chương 476: Đến Cửa

.



Chương 476: Đến Cửa

Chương 476: Đến Cửa

Buổi tối hôm đó, lúc Vệ Miên và Dương Hải Bình rời khỏi đồn cảnh sát đã là hơn mười hai giờ đêm, hai người cùng nhau đi ăn đêm.

Sau đó, Vệ Miên ở trong nhà khách và Dương Hải Bình sắp xếp, những chuyện khác phải đợi đến sáng mai mới nói sau.

Tám giờ sáng ngày hôm sau, đạo diễn Tang và nhà sản xuất cùng nhau đến tìm Vệ Miên.

Tang Khánh Sinh hất cằm về phía cửa, ra hiệu cho Dương Hải Bình: "Gõ cửa."

"Bây giờ cũng sớm quá rồi thì phải?"

Dương Hải Bình vuốt mặt, tối hôm qua anh ta về cái đã ngủ luôn nhưng trước khi ngủ đã nhìn thấy hình ảnh kích thích như thế, cho nên sau khi ngủ rồi còn không nhịn được mà mơ thấy ác mộng.

Đến bây giờ vẫn còn mơ hồ lắm, đầu óc chưa được tỉnh táo.

Tang Khánh Sinh nhìn đồng hồ: "Đã tám giờ rồi còn gì, không thể tính là sớm được chứ? Không phải các cậu về trước một giờ sáng hay sao?"

"Đúng là thế rồi, nhưng tốt xấu gì người ta cũng là một cô gái trẻ, vẫn đang tuổi ăn tuổi lớn cơ mà!"

Tang Khánh Sinh nghe thấy Dương Hải Bình nói như vậy cũng có hơi không chắc chắn: "Thật sao?"

Nhà sản xuất nghĩ đến thằng con cú đêm kia của nhà mình ngày nào cũng phải sau nửa đêm mới ngủ, đến tận chiều ngày hôm sau mới rời giường, khiến ông ta cũng cảm thấy hình như bây giờ hơi sớm.

"Đúng đó..."

Ba người đứng ở ngoài cửa rì rầm một lúc, vẫn là Vệ Miên không thể nghe tiếp được nữa bèn chủ động mở cửa phòng.

"Cho nên rốt cuộc các ông có định gõ cửa không?"

Trên gương mặt của mấy người lập tức treo nụ cười: "Thật ngại quá đại sư, sớm như vậy đã tới làm phiền cô rồi."

Vệ Miên nhún vai, biết bọn họ có chuyện nên nhường đường cho đối phương: "Vào đi!"

Ba người đưa mắt nhìn nhau rồi nối đuôi nhau đi vào trong phòng.

Thật ra căn phòng này được đoàn làm phim chuẩn bị cho Đường Uyển nhưng cô ta cảm thấy điều kiện ăn ở tại bên này không tốt nên đã ở một khách sạn khác đối diện với chỗ này cùng người quản lý.

Đoàn làm phim nghĩ thi thoảng cũng sẽ có người nào đó ở bên đầu tư tới đây nên dứt khoát giữ lại căn phòng này.

Vệ Miên kêu ba người bọn họ ngồi trong phòng khách nhỏ.

"Con người tôi thích đi thẳng vào vấn đề, có chuyện gì thì cứ trực tiếp nói ra, hôm nay mấy vị qua đây là muốn..." Vệ Miên nhìn về phía Tang Khánh Sinh và nhà sản xuất lạ mặt kia.

Tang Khánh Sinh hơi trầm ngâm: "Nếu đại sư đã thích nói chuyện thẳng thắn vậy tôi cũng sẽ không nói lời khách sáo với cô nữa. Hôm nay chúng tôi tới đây chủ yếu là muốn cảm ơn đại sư hôm qua đã ra tay cứu giúp, bằng không, toàn bộ đoàn làm phim đều sống trong sợ hãi, nói không chừng sẽ phải kéo dài rất lâu!"

Vệ Miên nở nụ cười: "Chuyện nhỏ mà thôi."

"Ôi, không thể nói như vậy được." Nhà sản xuất vội vàng tiếp lời: "Đối với cô mà nói chỉ là chuyện nhỏ, còn đối với chúng tôi đó lại là chuyện lớn bằng trời ấy chứ, vẫn chưa kịp giới thiệu, tôi là nhà sản xuất của [Tiên Hiệp Tình Duyên], họ Bạch, Bạch Hàn."

Trước đó nhà sản xuất Bạch đã nghe nói có một vài đại sư lợi hại biết bắt quỷ, chỉ là chưa thật sự trông thấy một lần nào thôi.

Mỗi lần trước khi quay phim điện ảnh và truyền hình đều sẽ lập đàn làm phép một phen, còn đây là lần đầu tiên ông ta được chứng kiến trên thế giới thật sự có mấy thứ như thế tồn tại.

"Nhà sản xuất Bạch." Vệ Miên liếc mắt nhìn qua tướng mặt của ông ta rồi nói: "Cung phụ mẫu của ông tối tăm, nguyệt giác trái có đường vân tối, có thể thấy gần đây sức khỏe của cha ông có vấn đề."

Câu này vừa thốt ra đã khiến nhà sản xuất Bạch lập tức kinh ngạc nhìn về phía cô. Một khoảng thời gian trước cha của ông ta mới kiểm tra ra được bị ung thư phổi xong, cũng may mà phát hiện sớm, cắt bỏ một phần lá phổi là coi như mạng được bảo vệ.

"Đại sư quả nhiên lợi hại! Cha tôi kiểm tra ra bị ung thư phổi, hôm trước vừa mới làm phẫu thuật xong. Bác sĩ nói đã hồi phục được một chút, vẫn cần phải hóa trị và xạ trị, nhưng dù sao ông cụ cũng đã gần bảy mươi tuổi rồi, tôi sợ cụ không chống đỡ được."

Vệ Miên liếc mắt nhìn ông ta với vẻ đồng cảm: "Ông đừng cảm thấy tôi nói chuyện thẳng thắn quá, nhưng chỉ sợ bệnh này của cha ông sẽ không chữa khỏi được đâu."

Nhà sản xuất Bạch nhìn về phía cô với vẻ kinh ngạc: "Nhưng... nhưng bác sĩ đã nói... nói phát hiện ra sớm, có xác suất rất lớn có thể chữa khỏi được cơ mà..."

Bạn cần đăng nhập để bình luận