Đại Lão Huyền Học Lại Đi Bày Quán Vỉa Hè

Chương 784: Làm Sao Cậu Biết Anh Ta Có Tám Múi Bụng

.



Chương 784: Làm Sao Cậu Biết Anh Ta Có Tám Múi Bụng

Chương 784: Làm Sao Cậu Biết Anh Ta Có Tám Múi Bụng

Mỗi lần đều dẫn người đến Bích Thủy Viên Lâm thật sự quá không thuận tiện, bảo vệ ở bên này cũng không tiện phá lệ vì cô mãi được.

Có điều, nửa năm cuối mới mở, bây giờ có thể bắt đầu công tác chuẩn bị.

Vệ Miên đỗ xe lại, một đường đi này còn gặp được vài học đệ và học muội có quen biết, mọi người nhìn thấy cô đều chào hỏi rất nhiệt tình.

"Học tỷ, chúc tết chị muộn nha, chúc chị năm mới vui vẻ!"

Vệ Miên cũng mỉm cười: "Năm mới vui vẻ!"

Tầm này vẫn chưa hết tháng giêng, nói năm mới vui vẻ cũng không tính là quá muộn.

Vệ Miên không nhìn thấy Phùng Tĩnh ở trong lớp học mới thuận miệng hỏi một bạn học nam ngồi hàng ghế trước.

Bạn học nam này họ Tạ, là một trong mấy bạn học trở về trường trước khai giảng năm nay rất sớm, nghe Kim Chí Linh nói mấy người kia đều muốn ở lại trường làm hành chính, sau khi tốt nghiệp có thể trực tiếp ở lại trường nhậm chức.

Cho nên trở về trường sớm một mặt là để biểu hiện, một mặt khác cũng là vì muốn làm quen với quy trình công tác ở trường học.

Bạn học Tạ liếc mắt nhìn nhưng cũng không thấy Phùng Tĩnh đâu: "Hình như vừa ra ngoài gọi điện thoại rồi, chắc là chưa đi xa đâu."

Vệ Miên vừa mới đi từ bên ngoài vào nhưng cũng không nhìn thấy người trên hành lang ngoài cửa, nghĩ có khả năng Phùng Tĩnh đã vào nhà vệ sinh nên cô cũng không để tâm cho lắm.

Cô tùy tiện tìm một vị trí ở hàng sau rồi ngồi xuống, quả nhiên chưa đến mười phút sau Phùng Tĩnh đã quay trở lại.

"Miên Miên!"

Phùng Tĩnh vừa liếc mắt nhìn một cái đã trông thấy Vệ Miên ngồi ở hàng sau của lớp học, cô ấy lập tức nhào qua đó một cách nhiệt tình.

"Tớ nhớ cậu chết đi được!"

Vệ Miên lại đẩy cô ấy ra trước khi người kịp sồ tới.

"Nhớ tớ cũng không thấy cậu nói một tiếng nào, nguyên kỳ nghỉ này sao không gửi tin nhắn cho tớ, cậu về trường lúc nào mà tớ cũng không biết luôn..."

Còn chưa nói hết câu, đột nhiên tầm nhìn của Vệ Miên dính chặt lên gương mặt của cô ấy.

"Cậu đang hẹn hò!"

Phùng Tĩnh: "!"

Cô ấy kinh ngạc trước nhưng đến sau đó chính là chột dạ, cứ như một tên đàn ông ngoại tình bị bắt gian vậy.

Đã nói trước sẽ cùng nhau độc thân đến già nhưng cậu lại lén lút tìm đàn ông sau lưng tớ, đại khái chính là loại chột dạ và áy náy này đấy!

Vì quá mức chột dạ nên cô ấy buột miệng thốt lên: "Sao cậu biết?"

Nói xong mới kịp phản ứng lại, Phùng Tĩnh vội vàng vả "bốp" một phát vào miệng mình.

"Tớ quên mất thân phận của Vệ đại sư!"

Vệ Miên hừ nhẹ một tiếng: "Thành thật khai ra ngay, cậu biết tớ có thể nhìn ra được hết mà!"

Phùng Tĩnh: "..."

Tự dưng thấy chột dạ hơn là sao thế nhỉ?"

"Thì... thì... cậu cũng biết kỳ nghỉ ở trường chúng ta rất dài rồi đó, tớ cũng rất thích lên mạng sau đó tớ cũng không có việc gì làm..."

"Nói trọng điểm."

"Trọng điểm chính là tớ không có việc làm mà chỉ có thể lên mạng, cái thứ dữ liệu lớn toàn năng đó lập tức đẩy một video cho tớ..."

Vệ Miên nghe đến đây chỉ muốn đảo trắng mắt: "Tớ không có hứng thú với quá trình làm quen của hai người, cậu nói ngắn gọn lại là được."

Phùng Tĩnh ấp úng, lúc này mới thành thật kể lại quá trình quen biết, nói trắng ra chính là người đàn ông đó đăng một video thay đổi phục trang trên nền tảng video rồi bị Phùng Tĩnh xem được. Cô ấy mới thả tim và bình luận, sau đó người đàn ông kia trả lời cô ấy, thế rồi hai người họ quen biết nhau như vậy.

Người đàn ông kia vừa mới lập tài khoản, nguyên một tài khoản cũng chỉ mới đăng có đúng một video, lượt xem còn rất thấp.

Hai người anh một câu em một câu trả lời qua lại khiến cho lượng bình luận của video này gắng gượng lên đến bốn mươi hai.

Sau đó bọn họ chuyển sang nói chuyện riêng, hơn nữa vừa nhắn tin là không thể dừng lại được nữa.

Từ nền tảng video nhảy sang Wechat, nói chuyện hơn một tháng sau đó cũng xác nhận mối quan hệ.

Hai người chưa từng gặp mặt nhau lần nào lại đột nhiên xác nhận mối quan hệ yêu đương, đây không phải là yêu đương qua mạng một trăm phần trăm hay sao?

"Cậu nhìn trúng anh ta ở điểm gì?"

Người đàn ông này không phải đào hoa chính của Phùng Tĩnh nhưng thân là một đoạn trải nghiệm vậy cũng không có gì mà không được.

"Thì anh ấy đẹp trai này! Miên Miên, đàn ông không thể chỉ nhìn mỗi tướng mạo không thôi mà cũng phải nhìn cả dáng người nữa! Tớ nói cậu nghe nhé, vóc dáng của bạn trai tớ siêu đẹp luôn, vậy mà ảnh có tận tám múi bụng liền! Ở một nơi đến đâu cũng chỉ toàn là gà luộc này thật sự quá hiếm có luôn!"

"Làm sao cậu biết anh ta có tám múi bụng?"

Bạn cần đăng nhập để bình luận