Đại Lão Huyền Học Lại Đi Bày Quán Vỉa Hè

Chương 92: Hung Trạch

.



Chương 92: Hung Trạch

Chương 92: Hung Trạch

Vệ Miên chớp mắt, không tài nào kiềm chế được khóe miệng đang nhếch lên: "Căn hung trạch đó ở đâu? Giá cả thế nào?"

Tống lão đại nói liến thoắng một hơi tình hình mà mình biết cho cô nghe.

Căn nhà được gọi là hung trạch này thật ra lại có vị trí rất tốt, cũng nằm trong khu có trường đại học Thanh Bình.

Có điều, nó lại sát nội thành hơn một chút.

Căn nhà này đã xây được nhiều năm rồi, nghe nói đó là một căn nhà lầu nhỏ kiểu Tây được xây dựng vào thời kỳ Dân Quốc.

Lúc chiến loạn, toàn bộ gia đình chủ nhà đều đi di dân, sau này cũng không còn trở về nữa.

Vì ngày trước lúc di dời không ngừng xảy ra vấn đề nên bên khai phá đã tìm người tới xem thử, nói là tình hình của căn nhà này vô cùng nghiêm trọng.

Hồi đó đã đổi mấy vị đại sư tới nhưng đều không thể giải quyết triệt để, thậm chí còn có một vị đại sư bỏ mạng vì nó.

Sau này bên khai phá không còn cách nào khác, lúc ấy mới nhường cái khu đất đó đi, tiểu khu đành chuyển sang xây ở bên cạnh.

Nhưng các hộ dân cư xung quanh đều biết chuyện này cho nên chẳng một ai dám xây nhà ở khu vực sát gần căn nhà lầu đó trong tiểu khu.

Bên khai phá chỉ sợ xây xong không bán được, ngược lại còn lỗ chết.

Vì thế bọn họ đành xanh hóa một khu vực lớn ở gần đấy, ngược lại cảnh vật cũng được làm rất không tồi.

Căn nhà kia vô cùng tà môn, nghe nói năm ấy lúc bị dỡ bỏ, mấy công nhân động tay còn bị một mảng tường sập đè chết ngay tại trận.

Theo lý mà nói thì bức tường sẽ bị đẩy vào trong, mấy công nhân đứng bên ngoài dùng sức có làm thế nào cũng sẽ không bị tường đổ vào người.

Nhưng chuyện ly kỳ lại xảy ra ngay trước mặt rất nhiều người, sau đó cũng không còn người nào dám động vào bức tường đó nữa.

Bên khai phá trả một cái giá cao hơn cũng không có ai dám động tay.

Điều này khiến cho căn nhà đó trở thành một căn độc lập riêng biệt nằm ngay sát tiểu khu dân cư.

Không biết có phải vì nguyên nhân cây cối xung quanh um tùm quá hay không mà căn nhà trông vô cùng u ám.

Có điều, quyền tài sản sở hữu căn nhà này vẫn thuộc về bên khai phá.

Đại khái là năm năm trước, đột nhiên tường vây của căn nhà này tự sụp đổ cho nên mới có người tò mò đi vào đây xem.

Bên khai phá từng tìm người đi vào xem thử rồi, căn nhà này còn đẹp hơn toàn bộ những căn nhà lầu kiểu Tây mà người này từng thấy, thiết kế của nó cho dù có là ở thời đại này cũng vẫn thuộc hàng đầu.

Hơn nữa, hồi đó mấy người bọn họ đi vào cũng không xảy ra chuyện gì cả, ông chủ bên khai phá chắc mẩm cái thứ bên trong chắc hẳn đã rời đi rồi.

Chỉ là, bọn họ vẫn không có cách nào phá đổ chỉnh thể căn nhà.

Dù sao thì khu đất này cũng không lớn, tổng diện tích chiếm giữ còn chưa đến ba trăm mét vuông, muốn xây thêm một tòa nhà chắc chắn là chuyện không khả thi rồi, cho nên bên khai phá chỉ muốn dứt khoát coi chỗ này thành một tòa biệt thự phục cổ rồi đem rao bán.

Vì vậy, họ còn đặc biệt phái đội thi công rồi mua loại gạch kiểu cổ về xây lại tường vây, một lần nữa bao quanh khu đó lại.

Vì trước đây từng xảy ra chuyện nên mới đầu treo giá cũng không tính là cao cho lắm, giá chỉ bằng gấp đôi loại nhà thương mại có cùng diện tích.

Ảnh chụp căn nhà cũng được công bố, sau đó nó nhanh chóng được bán cho một phú thương từ bên ngoài tới với cái giá gần nghìn vạn đồng.

Nghe nói vợ của phú thương rất thích phong cách trang trí của căn nhà này, bà ta còn đặc biệt đặt mua cả đồ gia dụng nguyên bộ từ nước ngoài về.

Nhưng còn chưa đến một tuần mà phú thương và vợ đã liên tiếp chết bất đắc kỳ tử.

Căn nhà đó rơi vào tay của con trai phú thương, anh ta bèn tìm người đi hỏi thăm chuyện liên quan đến căn nhà.

Sau khi biết được sự hung hiểm của căn nhà, cho dù có nói thế nào thì anh ta cũng không dám ở nữa, nhưng tiền đã tiêu rồi nên chỉ có thể rao bán căn nhà thêm lần nữa.

Mà kẻ không sợ chết cũng rất nhiều.

Không mất bao lâu là con trai của phú thương đã bán đứt căn nhà với cái giá thấp chỉ bằng ba phần của giá thu mua lúc đầu.

Tình hình sau đó cũng tương tự với chủ nhà đầu tiên, người vào ở còn chưa được mấy hôm đã chết bất đắc kỳ tử.

Căn nhà này lại tiếp tục qua tay năm, sáu người nữa, đến cái hồi người bạn thuở nhỏ của Tống lão đại mua căn nhà đó mà chỉ tốn có hơn hai trăm vạn đồng.

Còn kèm theo nguyên bộ đồ gia dụng tinh tế bên trong nữa chứ.

Bạn cần đăng nhập để bình luận