Đại Lão Huyền Học Lại Đi Bày Quán Vỉa Hè

Chương 751: Sau Này Giải Trừ Hôn Ước Luôn Đi

.



Chương 751: Sau Này Giải Trừ Hôn Ước Luôn Đi

Chương 751: Sau Này Giải Trừ Hôn Ước Luôn Đi

Đây là lần đầu tiên, nhưng một người đàn ông ai đến cũng không từ chối như vậy, sao có thể đảm bảo được sau này anh ta không có lần thứ hai chứ?

Nữ quỷ lần này ngủ với anh ta còn thấu tình đạt lý nhưng lỡ như lần sau đụng phải một tên thích cá chết lưới rách vậy cái mạng của cô ta có còn cần nữa không đây?

Cha mẹ của cô ta nuôi cô ra khôn lớn như vậy cũng không phải để cho nữ quỷ bóp cổ nhé?

"Sau này giải trừ hôn ước luôn đi!" Thẩm Thiến ném lại một câu này rồi bỏ đi mà chẳng buồn quay đầu lại.

"Thiến Thiến, em nghe anh giải thích, nghe anh giải thích đã, Thiến Thiến!"

Cảnh Thiên Hách vội vàng đuổi theo, chỉ sợ vợ chưa cưới sẽ bỏ đi như thế.

Anh ta đã thông báo cho bạn bè và người thân biết mình sắp kết hôn rồi, nếu đột nhiên không kết hôn nữa vậy cũng không biết phải giải thích với bọn họ như thế nào nữa.

Huống chi, Thẩm Thiến phù hợp với anh ta ở mọi phương diện, thật sự là một ứng cử viên làm vợ hiếm có, anh ta cũng không muốn phải bỏ lỡ đâu.

Trịnh Hạo nhìn bóng lưng của anh ta mà không khỏi chậc chậc vài tiếng. Tiểu tử này kết hôn với người ta mà chẳng thấy chân thành tí nào, anh ta sáp đến bên cạnh Vệ Miên, hỏi: "Sư thúc, cô nói xem hai người này có thể thành đôi không?"

Vệ Miên khẽ cười rồi lắc đầu, cô gái kia là một người có tính cách trong mắt không chứa nổi một hạt bụi nào, sự việc phát sinh sau khi hai người họ đã xác định quan hệ, theo quan điểm của cô ta thì làm thế chính là ngoại tình, không có khả năng cứu vãn được nữa.

Hơn nữa, đào hoa chính của Thẩm Thiến cũng không phải Cảnh Thiên Hách, nếu hai người này vẫn kiên quyết kết hôn, không qua hai năm, chắc chắn tình cảm sẽ rạn nứt mà ly hôn.

"Hai vị đại sư, thật sự cảm ơn hai vị nhiều lắm, thằng bé đó không hiểu chuyện, cô tuyệt đối đừng để trong lòng nhé, trở về tôi sẽ dạy dỗ nó tử tế lại!"

Vương Tinh Hà thấy Cảnh Thiên Hách và Thẩm Thiến đã chạy mất hút, trước mắt chỉ có mỗi bà ta được tính là người có quan hệ gần gũi nhất với bọn họ bèn vội vàng đứng ra hòa giải.

"Cô xem, đã muộn như vậy rồi, vừa rồi tôi đã kêu Tiểu Thiết đặt sẵn hai phòng ở khách sạn bên cạnh, chúng ta qua bên đó nghỉ ngơi một đêm trước, ngày mai lại về Thanh Bình có được không?"

"Cũng được, vậy làm phiền hai vị."

"Không phiền, không phiền." Gương mặt của Vương Tinh Hà đã sắp cười thành hoa cúc luôn rồi: "Làm phiền hai vị phải vượt đường xá xa xôi tới đây, chúng tôi còn thấy áy náy lắm đây, thật sự không dám để đại sư nghỉ ngơi tạm bợ."

Hai người vừa nói chuyện vừa đi ra ngoài, rất nhanh đã vào thang máy đi xuống dưới.

Lưu Thiết lén lút rớt lại đằng sau, anh ta kéo cánh tay của Trịnh Hạo rồi nói với vẻ mặt hoang mang: "Hóa ra mấy chuyện trước đây ông kể đều là thật cả à!"

"Vậy mà tôi lại có một người anh em lợi hại như thế?"

"Đậu má, trên đời này có quỷ thật ư, cảm giác có thể lôi ra làm màu một phen ấy chứ, tôi có thể kể mấy chuyện này nguyên một năm cũng không thấy chán!"

Cái miệng của Lưu Thiết thật sự không thể nhàn rỗi nổi, vừa rồi anh ta đã nghe được một tiếng "rắc" rất rõ ràng, đó là tiếng thế giới quan của anh ta vỡ nát!

Trịnh Hạo liếc mắt nhìn anh ta với vẻ ghét bỏ, thật sự không nhìn nổi bộ dáng chưa trải sự đời này của đối phương.

Tối hôm ấy, Vệ Miên với Trịnh Hạo ở lại khách sạn, hai vợ chồng nhà họ Lưu ở phòng đối diện, Lưu Thiết mặt dày mày dạn đòi phải ngủ chung phòng với Trịnh Hạo, đột nhiên anh ta cảm thấy vô cùng có hứng thú đối với chuyện bắt quỷ trừ tà, một lòng bám lấy Trịnh Hạo đòi kể thêm một ít.

Vì trước đó đã nói chuyến đi này Trịnh Hạo xuất phát từ tình anh em và tình bạn giúp đỡ anh họ của Lưu Thiết một phen cho nên không thu phí.

Nhưng trên thực tế, hai vợ chồng nhà họ Lưu trông thấy hai người thật sự có bản lĩnh, làm sao có thể để bọn họ đi một chuyến miễn phí được. Hai người hỏi thăm giá, biết được trước đây Vệ Miên xem mấy việc như vậy đều lấy giá năm mươi vạn, cũng không quan tâm đồ đệ thu phí liệu có rẻ hơn một chút hay không, bọn họ vẫn không hề chần chừ mà chuyển tiền qua dựa theo cái giá này.

"Ồ, nể mặt anh hôm nay có biểu hiện cũng tạm được, tặng anh thanh kiếm này đấy."

Bạn cần đăng nhập để bình luận