Đại Lão Huyền Học Lại Đi Bày Quán Vỉa Hè

Chương 742: Tự Tin

.



Chương 742: Tự Tin

Chương 742: Tự Tin

Mẹ Thẩm cảm thấy chắc chắn trong căn nhà có thứ gì đó không sạch sẽ, sau này phải tìm một người hiểu về phương diện này từ từ thu phục một phen rồi mới vào ở được, tạm thời kêu hai người bọn họ cứ ở nhà.

Vì thế, Cảnh Thiên Hách và Thẩm Thiến cùng về nhà bà ta, hai người chỉ có thể ở tạm trong căn phòng ngày xưa của Thẩm Thiến.

Lúc hai người rửa mặt vẫn còn đang thảo luận, một căn nhà đã tốn nhiều tiền như thế để mua, lại tốn công tốn sức trang trí, kết quả lại đụng phải cái thứ như vậy, sau này biết phải làm thế nào đây, trong lòng hai vợ chồng lo lắng không thôi.

Nhưng có lo đến mấy cũng vô dụng, chuyển nhà thật sự quá tốn sức mà cũng chưa chắc đã có thể gặp được một căn phù hợp hơn, cho nên chỉ có thể cố gắng hết sức xử lý trước đã.

Cảnh Thiên Hách đau đầu, đau lưng, vừa rồi ngã một phát còn đập trúng đầu gối, trên người có thể nói là không còn bao nhiêu chỗ lành lặn, đến đây rồi, anh ta chỉ muốn nhanh chóng ngủ nghỉ, chứ chẳng còn một chút hơi sức dư thừa nào nữa.

Thảm Thiến cũng kinh hồn bạt vía, hai người nằm trên cùng một chiếc giường, vừa mới tắt đèn còn chưa được năm phút thì đột nhiên Cảnh Thiên Hách phát ra tiếng "ớ ớ" giống như bị thứ gì đó bóp cổ, không phát ra được âm thanh và cũng không thể thở được.

Loại cảm giác này tới cũng nhanh mà đi cũng nhanh nhưng xúc cảm lạnh lẽo như cái thứ đó bóp cổ anh ta vẫn khiến cả người anh ta lạnh toát.

Lần này, anh ta vô cùng tin chắc mình đã đụng phải thứ gì đó không sạch sẽ rồi!

Nhưng dựa theo suy nghĩ của bọn họ, cái thứ đó không phải chỉ nên xuất hiện trong căn nhà mới thôi sao, sao lại đột nhiên tới đây chứ?

Lần này, hai người họ cũng không dám ngủ nữa, hai vợ chồng nhà họ Thẩm cũng dậy nốt, bốn người cùng nhau ngồi trong phòng khách rồi luân phiên nghỉ ngơi, cuối cùng cũng bình an trải qua một đêm.

Cách ngày, mẹ Thẩm dẫn Cảnh Thiên Hách đến con phố bày bán vật dụng phong thủy ở bản địa và tìm một thầy trừ quỷ nào đó tới xem giúp, lại mua thêm một đống đồ trừ tà như gương đồng, kiếm gỗ đào... Dưới mà lừa lọc của mấy người kia, bọn họ tốn tận hai nghìn tệ để mua hai lá bùa giấy, sau đó dán ở đầu giường của Thẩm Thiến.

Nhưng trải nghiệm tối hôm đó đã nói cho bọn họ biết mấy thứ này chẳng có lấy một chút tác dụng gì cả.

Bốn người bị dày vò khủng khiếp, có bọn họ ở đây, cha mẹ nhà họ Thẩm cũng khôn ngủ ngon nổi.

Bất đắc dĩ lắm, Cảnh Thiên Hách mới phải dứt khoát xin nghỉ rồi dẫn Thẩm Thiến tới nhà dì mình tại Thanh Bình, xem đổi một thành phố rồi, cái thứ đó có còn bám theo nữa không, thuận tiện cầu cứu dì luôn.

Trải qua sự dày vò trong khoảng thời gian này, trong lòng anh ta đã có một suy đoán, đó chính là hình như cái thứ đó nhắm vào anh ta, cho nên nếu không ở chung với anh ta thì chắc hẳn Thẩm Thiến sẽ không gặp chuyện gì cả.

Nghĩ như thế, tối hôm qua anh ta để Thẩm Thiến ở lại nhà dì một mình, còn anh ta thì tới căn nhà mái bằng bên lán.

Bây giờ, kết quả đã giống như anh ta suy đoán, nguyên một buổi tối, Thẩm Thiến đều rất bình an, chẳng có lấy một chuyện gì xảy ra hết, mà phía bên anh ta vẫn giống như trước đó, vẫn gặp phải chuyện quỷ dị.

Anh ta không biết rốt cuộc cái thứ kia có mục đích gì, muốn hại chết anh ta chăng, nhưng mãi mà nó vẫn chưa ra tay. Mà nếu nó không muốn hại chết anh ta vậy tại sao ngày nào cũng phải tới hù dọa anh ta như thế.

Có đôi khi, loại cảm giác này lại không giống hù dọa cho lắm, bởi vì sức bóp cổ anh ta vô cùng mạnh, đợi đến khi anh ta trợn trắng mắt, sắp tắt thở đến nơi thì nó mới đột nhiên buông tay, nhưng loại tình huống như thế thường sẽ xảy ra mỗi khi anh ta ngủ chung với Thẩm Thiến.

Nếu chỉ có một mình anh ta thì tình hình sẽ nhẹ hơn rất nhiều, cùng lắm cũng chỉ là đánh anh ta vài cái, chứ không đến mức muốn đòi mạng của anh ta.

Hơn nửa tháng nay, anh ta bị dày vò đến mức hoàn toàn không ngủ nổi, vốn là một chàng trai rất khỏe mạnh và chắc chắn nhưng đến bây giờ đã gầy đi rất nhiều, gò má hóp cả lại, bất đắc dĩ lắm anh ta mới phải đến đây, muốn nhờ dì giúp giới thiệu cho vài vị đại sư có bản lĩnh.

Cả gia đình ăn cơm xong, cuối cùng Cảnh Thiên Hách cũng nói ra trải nghiệm trong khoảng thời gian này của mình.

Bạn cần đăng nhập để bình luận