Đại Lão Huyền Học Lại Đi Bày Quán Vỉa Hè

Chương 1045: Tốt Nghiệp Rồi

.



Chương 1045: Tốt Nghiệp Rồi

Chương 1045: Tốt Nghiệp Rồi

Thế nhưng, Trịnh Hạo cũng không phải đèn cạn dầu, anh ta luôn có thể nghĩ ra được đủ trăm ngàn lý do để tránh bị phạt, mỗi lần khi Vệ Miên dạy dỗ anh ta vì bài tập không đạt tiêu chuẩn là tiểu tử này luôn có thể tìm được cái cớ.

Có đôi khi, không biết anh ta nghĩ thế nào lại cho rằng mình cao và chân dài, có thể tránh được roi mây trong tay sư thúc, thế nhưng mỗi lần sau khi chạy quanh sân một lượt vẫn bị sư thúc nhanh chóng ấn xuống, cuối cùng bị đánh một trận đòn no.

Thời gian cứ thế trôi qua từng ngày, Vệ Miên cũng bớt thời gian ra để chỉnh sửa cho xong luận văn tốt nghiệp của mình, dù sao cô cũng không có dự định tiếp tục học nghiên cứu sinh, chấp niệm của cô gái trẻ nguyên chủ chỉ là lên đại học, cô có thể cầm được bằng tốt nghiệp đã là hoàn toàn không phụ lòng đối phương rồi.

Giữa tháng sáu, Vệ Miên thoải mái thông qua bảo vệ luận văn, nhưng vẫn phải đợi đến ba tháng sau mới có thể tốt nghiệp, cuối cùng thì cuộc sống đại học của cô cũng hoàn toàn kết thúc.

Các bạn học trong lớp đều luyến tiếc nhau, người mà trước đây trông rất phiền phức nhưng bây giờ nhìn lại, cũng cảm thấy có một chút xíu đáng yêu như vậy.

Nghĩ đến sau này mọi người đều đi theo con đường riêng, cũng chưa chắc đã còn cơ hội gặp lại nên rất nhiều người còn rưng rưng nước mắt.

Liên tiếp ba ngày, Vệ Miên đều tới tham gia các bữa tiệc chia tay của mấy đoàn thể nhỏ hoặc là đoàn thể lớn, một vài người trong lớp chọn về quê nhà phát triển, gia đình đã trải đường sẵn cho bọn họ ở đó, trở về có thể đi làm theo quy trình là được.

Còn có một vài người chọn ra ngoài xông xáo, ví dụ như đến Bắc Kinh, Thượng Hải và một vài thành phố tuyến một, nhân lúc còn trẻ, còn có thời gian có thể lãng phí, cho dù thất bại thì cùng lắm là đi lại từ đầu.

Bằng không, đợi khi người đến tuổi trung niên rồi, sợ rằng bản thân sẽ hối hận.

Cũng có một vài đồng nghiệp dự định sẽ ở lại Thanh Bình, bọn họ đã tìm được công việc ở bên này, hơn nữa tương lai phát triển cũng không tồi, có ý tưởng thì thử một phen, nếu được vậy sau này định cư luôn ở Thanh Bình cũng không có gì không tốt.

Ví dụ như Vương Hiểu Kỳ và Phùng Tĩnh, còn có mấy bạn học nữa ở trong lớp đều có định hướng này.

Hơn nữa, đơn vị làm việc của bọn họ cách nhau cũng không xa, có thể hợp làm vài ba nhóm, cũng coi như giúp đỡ và quan tâm đến nhau.

Vương Hiểu Kỳ và Phùng Tĩnh chọn thuê nhà chung, hai người nhìn trúng một căn hai phòng ngủ, khoảng hơn bảy mươi mét vuông, tiền thuê hàng tháng là hai nghìn rưỡi, cộng thêm tiền điện tiền nước chia đôi, mỗi người một tháng khoảng một nghìn rưỡi.

Vệ Miên cũng qua đó xem thử, trị an ở tiểu khu của căn hộ này rất không tồi, môi trường cũng được, hai nữ sinh sống ở đây cũng rất an toàn.

Sau khi mùa tốt nghiệp bận rộn trôi qua, cho dù trong lòng mọi người có luyến tiếc bao nhiêu thì vẫn phải hướng đến cuộc sống mới.

Tất cả mọi người đều lo lắng thấp thỏm trong lòng nhưng cũng tràn đầy hy vọng, còn Vệ Miên lại không có một chút cảm giác gì hết, mỗi ngày đều chạy qua chạy lại giữa Bích Thủy Viên Lâm và Đoán Mệnh Quán.

Thi thoảng còn phải đi xem phong thủy cho khách hàng, công tác lại càng thường xuyên như cơm bữa, chỉ là suy cho cùng, cô cũng không có cảm giác áp lực nhất định phải kiếm tiền, có đôi khi ra ngoài xem phong thủy mà tâm trạng tốt sẽ thuận tiện ở lại địa phương mấy hôm.

Thời gian cứ trôi qua như vậy từng ngày, rất nhanh đã đến tháng chín, cuộc thi thầy phong thủy ở Hồng Kông đã sắp bắt đầu.

Cái hôm Vệ Miên tới Hồng Kông đã được người mà Lý Bá Uyên phái tới đón đến nhà họ Lý.

Về phần chuyện báo danh cuộc thi thầy phong thủy cũng đã giao lại hết cho người nhà họ Lý, chỉ là đưa mấy phần tài liệu báo danh qua bên đó, chuyện như như thế cũng không cần người nhà họ Lý phải đích thân ra mặt, cứ phái trợ lý qua đó là đủ rồi.

Lý Bá Uyên vốn đang định giới thiệu Vệ Miên với người nhà họ Lý nhưng Vệ Miên hiểu rõ mục đích để ông ta làm như vậy, cho nên cô vẫn từ chối.

Lý Bá Uyên muốn mời cô trở thành thầy phong thủy cung phụng cho nhà họ Lý, thế nhưng Vệ Miên lại không có một chút hứng thú gì đối với điểm này.

Cô không phải kiểu người thích chuyển "hang ổ" tùy tiện, sau này đại đa số thời gian vẫn sẽ ở nội địa, đối với nhà họ Lý ở Hồng Kông cũng chỉ là ngoài tầm tay với.

Bạn cần đăng nhập để bình luận