Đại Lão Huyền Học Lại Đi Bày Quán Vỉa Hè

Chương 956: Đón Người

.



Chương 956: Đón Người

Chương 956: Đón Người

Đợi toàn bộ mọi chuyện đều đã làm xong, đột nhiên trên đất bằng lại nổi gió.

Cơn gió ấy giống thổi ra từ trong cửa tiệm, cuốn đi vài cái lá rụng dưới mặt đất xoay vài vòng trước cửa quán, sau đó bay sang bên phải của con đường, rất nhanh đã biến mất dạng.

Vẻ mặt của chủ quán và vợ lập tức thay đổi, hai người không biết có phải mình gặp ảo giác hay không mà cứ cảm thấy khi nhìn lại cửa quán này đã không còn loại cảm giác áp lực của trước kia nữa.

Hô hấp cũng nhẹ hơn vài phần.

Lúc cơn gió vừa rồi nổi lên, những người đứng xem náo nhiệt ở bên cạnh cũng đã nhìn thấy, bọn họ không nhịn được mà trừng to mắt, chỉ cảm thấy ngạc nhiên vô cùng.

Chỗ này là một góc chết, mà cũng chưa từng thấy đất bằng nổi gió bao giờ, hơn nữa còn xoay vòng rồi rời đi một cách tà môn như thế nữa chứ, cứ như thể toàn bộ những thứ không tốt ở trong cửa hàng kia đã bị dẫn đi vậy.

Lúc này, ánh mắt của bọn họ nhìn về phía Vệ Miên đã hoàn toàn khác hẳn, trong lòng cũng dâng lên vài phần kính sợ.

Không nhìn ra được một cô gái còn trẻ tuổi như thế lại thật sự có bản lĩnh như vậy.

Chủ quán chuyển khoản cho Vệ Miên mười vạn tệ ngay tại trận, cái giá đã bàn trước ban đầu là tám vạn, nhưng ông ta cứ cảm thấy một đại sư có bản lĩnh như thế vẫn nên được nhận nhiều hơn.

Vệ Miên cũng nghe được thông báo nhận tiền mà di động truyền tới, cô nhướng mày nhưng cũng không nói gì cả, sau khi tạm biệt lập tức rời đi ngay.

Đợi người rời đi rồi, đám đông xem náo nhiệt lập tức đổ xô tới: "Lão Uông, ông mời được vị tiểu đại sư này từ đâu tới vậy, cảm giác có vẻ rất lợi hại?"

Trên gương mặt lão Uông không nhịn được mà kiêu ngạo hơn vài phần: "Đây chính là đại sư đã từng xem phong thủy cho rất nhiều ông chủ lớn, do bà chị vợ của tôi giới thiệu cho đấy, có thể mời được cô ấy cũng không dễ dàng gì đâu."

Những người khác vừa nghe vậy đã bắt đầu nháo nhào hỏi thăm, lão Uông muốn giới thiệu ít việc làm ăn cho đại sư nên nói lại địa chỉ Đoán Mệnh Quán cho bọn họ.

Cuối cùng vẫn phải nhắc nhở một câu: "Đại sư bận lắm, các người không có chuyện lớn thì đừng tới làm phiền người ta."

Mấy người đều ngỏ ý lưu lại địa chỉ để đề phòng vạn nhất, dù sao đến lúc không biết phải quyết định thế nào hoặc là gặp phải chuyện gì thì còn có thể có một chỗ để hỏi, không phải sao?

Buổi chiều, Vệ Miên lại đi xử lý một đơn hẹn nữa, là một ông cụ tới xem bát tự cho con trai và con dâu, không mất bao lâu đã xử lý xong.

Bốn đơn hẹn trước đều đã được hoàn thành, giờ chỉ còn lại mỗi một người gần đây đang bận.

Lại qua một ngày nữa là đến ngày hẹn của Vệ Miên và Đồng Lỗi.

Buổi sáng, cô đến Đoán Mệnh Quán một chuyến, buổi chiều thì về thẳng nhà, đợi đến bốn giờ mới gọi điện thoại cho Đồng Lỗi.

Hôm nay Đồng Lỗi vốn định về nhà nhưng không ngờ lại ngủ quên mất, lúc này anh ta vừa mới ăn xong bữa cơm đầu tiên của ngày hôm nay, giờ đang ngồi trên sô pha của phòng khách lướt video.

Lướt rồi lại lướt, đột nhiên có điện thoại gọi tới, sau khi nhìn thấy tên hiển thị cuộc gọi tới trên màn hình, anh ta vội vàng luống cuống nhận máy ngay.

"Đại sư?"

Vệ Miên ở đầu dây bên kia nói gì đó, tuy rằng Đồng Lỗi không hiểu nhưng vẫn đồng ý với cách làm như vậy.

Sau khi cúp máy, anh ta trực tiếp mặc áo khoác và đi đến nhà mẹ vợ.

Gia đình mẹ vợ của Đồng Lỗi nói là ở nông thôn nhưng trên thực tế cũng ở chung quanh Thanh Bình thôi, cộng thêm khu vực mà vợ chồng Đồng Lỗi sinh sống cũng sát gần vùng ngoại ô, muốn đón người đi thì cả đi lẫn về cũng chưa quá hai tiếng đồng hồ.

"Đại Lỗi, con nói đứa trẻ nhà con đi, còn khăng khăng muốn tạo bất ngờ cho Tiểu Tuyết nữa chứ, con nhỏ đó tìm được một chàng trai tốt như con đúng là quá có phúc rồi!"

Mẹ Tôn hơi say xe nhưng nhìn thấy con rể đối xử với con gái tốt như vậy, trong lòng khỏi phải nói mừng rỡ bao nhiêu, cộng thêm gia đình con rể lại có điều kiện, nếu có thể có thêm một công việc ổn định nữa thì lại càng tốt.

Mẹ Tôn lén lút an ủi bản thân, cá và tay gấu không thể đồng thời có được, điều kiện đã rất tốt rồi vậy cũng đừng quá cưỡng cầu những cái khác.

Cha Tôn nhìn thấy con rể quan tâm đến con gái mình như vậy, tuy ngoài miệng không nói nhưng trong lòng cũng hài lòng.

Bạn cần đăng nhập để bình luận