Đại Lão Huyền Học Lại Đi Bày Quán Vỉa Hè

Chương 86: Đây Là Phạm Vi Nghiệp Vụ Của Tôi

.



Chương 86: Đây Là Phạm Vi Nghiệp Vụ Của Tôi

Chương 86: Đây Là Phạm Vi Nghiệp Vụ Của Tôi

Hôm nay cô còn thuận tiện bán được hai lá bùa bình an.

Đợi buổi tối cô về nhà, tiền trong Alipay và tiền mặt trong tay cộng lại đã được một vạn hai.

Vệ Miên theo lệ thường quyên góp một nửa và giữ lại số còn lại.

Chín rưỡi tối hôm ấy, Lâm Thiến Thiến thuận theo dấu vết mà Vệ Miên để lại để tìm tới, đi cùng cô ta còn có người nhà họ Lâm.

Vệ Miên mở cửa cho mấy người này đi vào.

Mà lúc này, ánh mắt ba người nhà họ Lâm nhìn cô đã khác hẳn với hôm trước. Trong mắt họ tràn đầy vẻ cung kính.

Người ta chính là đại sư có bản lĩnh thật đấy!

Lúc này, sắc mặt của mẹ Lâm đã tốt hơn không biết, biết con gái không thật sự oán hận mình nên trong lòng đã thoải mái hơn rất nhiều.

Về phần thằng nhãi họ Thường kia, hiển nhiên nhà họ Lâm sẽ không bỏ qua cho anh ta dễ dàng như thế.

Sau khi bà ta nghe Lâm Thiến Thiến kể rằng vị đại sư này lợi hại bao nhiêu bèn bạc bạc với chồng mình một phen. Phải cho đại sư này thêm ít tiền mới được, xem có thể giúp con gái kiếp sau đầu thai được tốt hơn, bớt chịu khổ hơn hay không.

"Đại sư, thật sự không biết phải cảm ơn cô thế nào nữa, nếu không nhờ có cô đưa Thiến Thiến về thì cũng không biết chúng tôi sẽ còn hiểu lẩm bao lâu nữa." Mẹ Lâm nắm lấy tay Vệ Miên và nói với vẻ mặt biết ơn.

Vệ Miên nhếch khóe môi cười: "Đây là phạm vi nghiệp vụ của tôi mà."

Ý ngoài lời nói, cứ trả tiền là được, những cái khác chỉ là thứ yếu.

Lâm Tử Hàng nghe ra được ý của cô mà không khỏi buồn cười, cô gái này thật sự rất thẳng thắn đấy.

Mẹ Lâm cắn môi: "Vậy... có thể cho Thiến Thiến ở với chúng tôi thêm một khoảng thời gian được không? Một ngày ngắn quá."

Chỉ sợ Vệ Miên không đồng ý, bà ta vội vàng bảo: "Chúng tôi sẽ trả tiền!"

Nhưng Vệ Miên lại lắc đầu: "Đây không phải vấn đề tiền nong, quỷ hồn ở lại nhân gian quá lâu cũng không phải là chuyện tốt đối với cô ta, tuổi nhỏ làm việc nhỏ, tùy theo sức của mình, quỷ cũng thế, nên đi đầu thai thì phải đi đầu thai."

Mẹ Lâm cũng biết đại sư nói có lý nhưng bà ta thật sự rất luyến tiếc.

Ngược lại, cha Lâm lý trí hơn bà ta nhiều, trước đó ông ta cũng đã nghĩ đến khả năng này rồi cho nên không cảm thấy bất ngờ gì cả.

"Vậy có thể làm phiền đại sư, liệu có cách gì có thể giúp con gái tôi kiếp sau đầu thai đến một gia đình tốt, bớt chịu khổ một chút được không. Đương nhiên, chi phí cho chuyện này chắc chắn sẽ do người làm cha như tôi trả rồi!"

Cha Lâm xoa đầu Lâm Thiến Thiến với vẻ thương yêu, cho dù bàn tay chỉ xuyên qua đầu cô ta chứ không thể chạm vào được gì cả.

Lâm Thiến Thiến cũng vô cùng phối hợp mà nghiêng đầu về phía cha Lâm, giống như đang cọ vào lòng bàn tay của ông ta vậy.

Có thể nhìn ra được tình cảm giữa cha và con gái rất tốt.

Vệ Miên gật đầu: "Được."

Dù sao cũng chỉ là làm pháp sự mà thôi, không tốn sức gì cả.

Người nhà họ Lâm rất vui mừng, hỏi xin số tài khoản của Vệ Miên rồi lập tức chuyển hai trăm vạn qua đó cho cô.

Vệ Miên nhìn tin nhắn tiền vào tài khoản mà trong lòng không khỏi sung sướng.

Quả nhiên là người giàu có, chỉ tùy tiện ra tay một lần thôi đã được hai trăm vạn rồi, lần này cuối cùng cô cũng gom đủ tiền trả khoản đầu tiên mua nhà rồi.

Sau đó, cô làm pháp sự cho Lâm Thiến Thiến, mở quỷ môn quan tiễn người đi đầu thai ngay trước mặt người nhà họ Lâm.

Với thực lực hiện giờ của Vệ Miên muốn mở quỷ môn quan cũng không dễ gì, nhưng cô nghĩ đến việc mình đã nhận được nhiều tiền của người nhà họ Lâm như thế, tốn sức một chút cũng là chuyện nên làm thôi.

Ừm, cô đúng là một thương nhân tốt kính già yêu trẻ.

Lúc người nhà họ Lâm rời đi còn đặc biệt lưu số điện thoại của Vệ Miên, một đại sư có bản lĩnh như thế, bình thường muốn gặp cũng không thể gặp được, vẫn phải tranh thủ kết giao mới được.

Cách ngày, Vệ Miên vốn dự định không đến công viên nữa, tối hôm qua mở quỷ môn đã tốn rất nhiều sức lực của cô rồi, lúc này cô chỉ muốn nghỉ ngơi trong tụ linh trận thôi.

Nhưng không ngờ lại có người tìm tới tận cửa nhà cầu giúp đỡ.

Vệ Miên mở cửa ra, chỉ thấy có hai bà cụ đang đứng trước cửa nhà mình.

Thật ra chỗ ở của cô cũng không phải bí mật gì cả, phần lớn các ông các bà ở công viên Bắc Sơn đều sinh sống ở gần đây, cũng có người sống cùng tiểu khu với Vệ Miên, gặp được cô cũng sẽ chào hỏi một tiếng.

Bạn cần đăng nhập để bình luận