Đại Lão Huyền Học Lại Đi Bày Quán Vỉa Hè

Chương 706: Cháu Gái Cả Đáng Tin

.



Chương 706: Cháu Gái Cả Đáng Tin

Chương 706: Cháu Gái Cả Đáng Tin

Vệ Miên lại dặn dò mấy chuyện cần chú ý khi đốt tiền vàng, sau đó mấy người mới rời khỏi nhà ăn.

Lúc này, Miêu Thi Lan đã đứng ngồi không yên rồi, cô ta vừa ra khỏi nhà ăn đã nhanh chóng gọi điện thoại cho mẹ và kể lại quá trình của sự việc.

Mẹ Miêu nghe xong lập tức bật cười: "Làm sao có khả năng đòi điện thoại được chứ, cái hồi bà ngoại con còn sống còn không biết dùng thì thôi, làm sao có thể qua đời rồi mới học cách dùng được chứ. Con không chăm chỉ học hành mà toàn nghĩ mấy chuyện vớ vẩn này làm gì, còn nữa, một đứa con gái như mẹ đây còn không mơ thấy bà ngoại con, con còn nằm mơ cái gì?"

Miêu Thi Lan còn định nói thêm nhưng phía bên mẹ Miêu lại vang lên tiếng "hoan nghênh đã ghé thăm."

"Được rồi Lan Lan, lát nói sau nhé, chỗ mẹ có khách rồi."

Nói xong, cũng không đợi Miêu Thi Lan trả lời mà đã vội cúp máy.

Miêu Thi Lan tức đến mức vung tay cài cái trong không khí, thiệt tình, vậy mà lại không tin cô ta, thật sự quá tức mà!

Cô ta quyết định đợi đến buổi tối sẽ tiếp tục gọi điện thoại cho mẹ sau, cũng phải nói bà ta làm luôn việc này ngay trong hôm nay.

Nói ra cũng trùng hợp thật, người tới chính là một khách hàng cũ, vừa vặn trong tay ông ta xách một túi tiền vàng, chọn ít thịt vịt sau đó kêu đựng vào túi.

"Anh tính đi đâu vậy?"

Mẹ Lan vừa chặt vịt vừa nói chuyện với người ta.

Khách hàng cũ này xách tiền vàng trong tay: "Ngày mai là ngày giỗ của mẹ tôi, tôi định qua bên đó thăm bà cụ."

Nghe nói là đi đốt tiền vàng, mẹ Miêu cũng không biết tại làm sao lại nghĩ đến lời mà con gái đã nói ban nãy, vì thế bà ta bèn kể lại chuyện này cho vị khách cũ nghe.

Người kia vừa nghe xong cũng vội vàng bảo: "Vậy cô còn không mau làm theo ý của bà cụ đi, phải đốt cho bà cụ mấy cái điện thoại mẫu mới nhất vào."

Mẹ Miêu lắp bắp: "Nhưng... nhưng lúc mẹ tôi còn sống có biết chơi điện thoại đâu."

"Đến bên kia người ta học hết rồi, đã là thời đại nào rồi chứ, chắc chắn người người đều có điện thoại trong tay, dù sao cũng không tốn mấy đồng tiền, cô cứ đốt thêm vài cái cho bà cụ đi, xem có hữu dụng hay không là biết ngay."

Mẹ Miêu hốt hoảng, sau khi cảm ơn vị khách cũ, bà ta càng nghĩ lại càng cảm thấy chuyện này rất đáng để tâm, cho nên mới dứt khoát gọi điện lại cho Miêu Thi Lan, kết quả bên kia cũng không hề chần chừ một chút nào cả, kêu bà ta mau chóng làm theo.

Lúc này, mẹ Miêu mới tin thật, kêu người giúp mình trông quán rồi một mình chạy đến cửa hàng vàng mã để mua đồ.

Bà ta nghĩ đừng chỉ mua mỗi một chiếc điện thoại, cuối cùng dứt khoát mua hết những món đồ điện gia dụng mà mình có thể nghĩ đến, ngay buổi tối hôm đó bà ta đốt hết cho bà cụ nhà mình, còn thuận tiện đốt thêm không ít tiền vàng.

Sau khi về nhà, mẹ Miêu tắm rửa rồi đi ngủ, cả một buổi tối sóng yên biển lặng, chẳng mơ lấy một giấc nào hết.

Mà Miêu Thi Lan ở Thanh Bình xa xôi thì lại khác, cô ta vốn định buổi chiều sẽ gọi điện thoại cho mẹ để khuyên giải một chút, nhưng sau khi chạy đến thư viện đọc sách lại quên béng mất, đợi đến trước khi đi ngủ cuối cùng mới nhớ ra.

Cô ta gọi về nhà thì cha Miêu nói mẹ Miêu đã đi ngủ từ sớm rồi, chỉ đành đợi đến mai rồi lại nói sau.

Còn chưa đến mười giờ mà Miêu Thi Lan đã buồn ngủ díp hết cả mắt, cô ta ngáp liên tiếp mấy cái liền, dứt khoát không rửa mặt nữa mà trực tiếp bò lên giường ngủ luôn.

Cảm giác như chỉ vừa mới ngủ mà cũng như đã ngủ rất lâu rồi, Miêu Thi Lan lại bất tri bất giác tới nhà bà ngoại mà mình đã từng sống hồi còn nhỏ.

Bà ngoại Miêu vẫn giống như y lúc đó, đầu tóc bạc phơ, nụ cười hiền từ, đứng ở của nhà đợi đón cô ta.

Đợi khi Miêu thi Lan lại gần mới phát hiện ra bà cụ không phải đang đón mình mà là đang chơi điện thoại...

Thấy cô ta đã tới, bà cụ lập tức cười hì hì vẫy tay gọi cô ta.

"Lan Lan mau qua đây, chỗ này phải bấm vào đâu, tầng này bà đã chơi mấy lần rồi nhưng có làm thế nào cũng không qua được, cháu mau xem giúp bà ngoại đi."

Miêu Thi Lan hoảng hốt, cô ta có hơi nghi ngờ bản thân có phải ban ngày nghĩ sao thì ban đêm mơ vậy hay không, bằng không làm sao có thể mơ được bà ngoại đang chơi điện thoại cơ chứ?

Bạn cần đăng nhập để bình luận