Đại Lão Huyền Học Lại Đi Bày Quán Vỉa Hè

Chương 434: Không Tin

.



Chương 434: Không Tin

Chương 434: Không Tin

Thi công chức cũng không thể chậm trễ, chú đã báo danh vào lớp học bổ túc cho con rồi, tới lúc đó chúng ta sẽ thi ở Thanh Bình luôn. Chú Trương của con cũng có thể nói chuyện được, vào tòa án gần như đã là chuyện chắc chắn đến chín mươi phần trăm rồi."

Cảnh Tú Vinh lải nhải không ngừng, về một điểm này thì bà ta vô cùng biết ơn Trương Hiểm Phương, ông ta không chỉ giải quyết vấn đề của mình mà còn nghĩ cho con gái, ra ngoài có ai lại không nói bà ta tốt số cơ chứ.

Nếu là mấy hôm trước thì Tiêu Tiêu còn cảm thấy một cuộc sống như vậy cũng rất tốt, nhưng bây giờ cô ta lại không nghĩ như vậy.

Nếu thi vào tòa án ở thành phố Thanh Bình và làm việc vậy khó tránh khỏi Trương Hiểm Phong sẽ yêu cầu cô ta phải sống ở nhà, huống chi còn dùng thủ đoạn của người ta. Nếu công việc của cô ta thật sự được Trương Hiểm Phong sắp xếp cho vậy chẳng phải sau này mỗi một hành động của cô ta ở đơn vị đều sẽ bị ông ta nắm rõ trong lòng bàn tay hay sao?

Ông ta không chỉ tham gia vào cuộc sống của mình mà còn tham gia cả vào trong công việc của mình, chỉ nghĩ thôi đã khiến Tiêu Tiêu cảm thấy nghẹt thở rồi.

Cô ta cắn môi, cúi đầu rồi đột nhiên mở miệng nói: "Mẹ ơi, tối hôm qua lúc xem phim, chú Trương có khoác vai con, mẹ có nhìn thấy không?"

Cảnh Tú Vinh kinh ngạc nhưng ngay sau đó lại tức giận.

Có điều, cơn giận này lại không nhắm vào Trương Hiểm Phong mà nhắm vào chính đứa con gái của mình.

Tiêu Tiêu cũng không quan tâm đến mấy điểm này, nếu đã mở đầu rồi vậy cô ta dứt nói luôn một lần cho hết đi.

"Hôm trước lúc xem phim, đùi của chú ấy còn đụng vào đùi con..."

Nhưng không ngờ còn chưa đợi cô ta nói xong đột nhiên đã bị Cảnh Tú Vinh lạnh lùng ngắt lời.

"Được rồi Tiêu Tiêu, mấy chuyện không có bằng chứng đó đừng có ăn nói lung tung, giữa cha và con gái bình thường thì mấy hành động tiếp xúc đó có tính là cái gì đâu. Vai trò của người cha trong cuộc sống của con đã thiếu vắng quá lâu rồi cho nên con sớm đã không còn nhớ phải ở chung với cha như thế nào."

"Huống chi, mẹ biết rõ chú Trương của con, chú chỉ muốn có con gái quá mà thôi, chú thường xuyên nói con gái chính là tình nhân của cha ở kiếp trước, là áo bông nhỏ thân thiết của mẹ vì vậy mới vô cùng mong chờ vào sự xuất hiện của con."

"Điều này cũng dẫn đến việc có khả năng chú sẽ quá mức nhiệt tình, mẹ nói với chú rằng tính cách của con khá mắc cỡ, chú cũng đã rất kiềm chế rồi. Mấy thế hệ nhà họ Trương đều là dòng độc đinh, hơn nữa còn không có con gái, con không biết sự tồn tại của mình đã khiến chú vui vẻ biết bao đâu."

"Nếu con có thành kiến với việc mẹ và chú ở bên nhau thì con có thể nói thẳng với mẹ, chứ không cần thiết phải tìm mấy lý do chưa chắc đã có đó để sỉ nhục chú, chú Trương của con tốt xấu gì cũng là một cảnh sát, có vài chuyện, chú không có khả năng đã biết rõ rồi còn cố tình làm."

"Còn nếu con không muốn coi chú thành cha mình thì cứ coi thành một trưởng bối thân thiết đi, chứ con không thể dùng lời lẽ như vậy để bôi nhọ một trưởng bối muốn đối xử tốt với con được! Chú Trương của con đã đủ tình đủ nghĩa với chúng ta rồi, hơn nửa năm nay mẹ đã tiêu gần mười vạn tiền thuốc men nhưng chú vẫn không nói hai lời mà chịu bỏ tiền. Tiêu Tiêu, làm người không thể không có lương tâm, nhất định phải biết ơn!"

Lời nói của Cảnh Tú Vinh không tính là nặng nhưng lại khiến Tiêu Tiêu cảm thấy mặt mình nóng rát.

Đã rất lâu rồi mẹ chưa nói chuyện với cô ta như thế khiến cho Tiêu Tiêu suýt chút nữa đã quên mất bà ta vẫn luôn là một người nghiêm khắc.

Nghe những lời mà Cảnh Tú Vinh nói kia, Tiêu Tiêu nghĩ lẽ nào mình thật sự giống như mẹ đã nói, từ trong tiềm thức không muốn mẹ tái giá chăng? Cho nên mới có thành kiến lớn đối với Trương Hiểm Phong đến vậy?

Nghĩ đến đôi bàn tay đã vuốt ve bả vai mình kia là Tiêu Tiêu không khỏi nghi ngờ, thật sự chỉ là thành kiến thôi sao?

Nhưng rõ ràng không thể thuyết phục được mẹ tin mình rồi, cô ta cũng không có bằng chứng xác thực nào chứng minh Trương Hiểm Phong định làm gì mình, chuyện này chỉ có thể quy chụp thành ảo giác của mình mà thôi.

Buổi tối hôm đó, lúc cùng ăn cơm với cấp dưới của Trương Hiểm Phong, ngay trên bàn cơm ông ta còn đặc biệt khen ngợi Tiêu Tiêu, trong ngoài lời nói đều vô cùng hài lòng vì đã có một đứa con gái.

Bạn cần đăng nhập để bình luận