Đại Lão Huyền Học Lại Đi Bày Quán Vỉa Hè

Chương 981: Cung Kính

.



Chương 981: Cung Kính

Chương 981: Cung Kính

Nhà họ Tôn có hai anh em, anh cả ở lại bên cạnh cha mẹ để tận hiếu, còn anh ta là đứa thứ hai, từ hồi còn trẻ đã ra ngoài xông xáo, bây giờ cũng coi như đã có thành tựu nhất định.

Vì thế anh ta nghĩ căn nhà mà cha mẹ đang ở đã cũ cả rồi, muốn dứt khoát chi tiền chọn lại một móng nhà khác, xây một căn biệt thự ở nông thôn, khoảng ba tầng, không hề kém hơn biệt thự ở Bích Thủy Viên Lâm một tí nào hết.

Gia đình anh cả và cả cha mẹ đều có chỗ ở tốt hơn.

Hơn nữa, bên cạnh căn biệt thự tại quê nhà còn có một vườn rau rất rộng, bình thường hai ông bà cụ làm vườn ở đó cũng vừa hay.

Nhưng vấn đề cũng xuất hiện trong căn biệt thự này.

Bình thường lão nhị khá là mê tín nhưng đối tượng mê tín này lại là một vị tiên sinh ở nông thôn, người bản địa đều gọi ông ta như vậy cả.

Nhà ai có tang sự hay hỷ sự đều muốn hỏi ý của tiên sinh, ông ta nói làm thế nào thì làm như vậy.

Nhưng một năm trước đột nhiên vị tiên sinh này qua đời, khi ấy nhà họ Tôn vẫn chưa quyết định sẽ xây nhà nên không có được cơ hội đi tìm ông ta xem sao.

Nhưng thôn bên cạnh có một một căn biệt thự của hộ gia đình giàu có, hồi đó được vị tiên sinh này chỉ điểm cho, ông cụ Tôn nghĩ mình cũng biết một chút ít về bên trong căn nhà đó, còn về phần bên ngoài sân cứ trang trí theo người ta chắc hẳn không thành vấn đề đâu.

Sau khi đi quan sát mấy lần liền và hơi điều chỉnh một chút mới biến thành bộ dáng như bây giờ.

Căn nhà xây dựng xong được một tháng, trong một tháng này những người khác trong gia đình đều không gặp vấn đề gì lớn, chỉ có hai ông bà cụ bọn họ là đã đổ máu mấy lần rồi.

Không phải bị liềm cứa trúng thì là dao cứa phải, đến cả đi đường cũng vấp ngã, lần nào cũng nhất định phải đổ máu.

Nguyên một tháng trời, gần như không có một lúc nào là hai người họ lành lặn, trên người luôn là vết thương cũ chưa lành thì có thêm vết thương mới.

Sau đó vẫn là chị dâu cả của Tôn Chính Dương thi thoảng than thở một câu, sau đó hai người mới nghĩ đến có khả năng là vấn đề phong thủy, nhưng phía bên quê nhà cũng không tìm được người có năng lực nên mới vội vàng bảo Tôn Chính Dương, kêu anh ta nghĩ cách.

"Mấy thứ như phong thủy này cũng không phải thấy gia đình người ta phù hợp thì nhà anh chắc chắn sẽ phù hợp."

Trải qua lộ trình gần sáu tiếng đồng hồ, cuối cùng một nhóm người cũng về tới quê của Tôn Chính Dương.

Chiếc xe một đường thuận theo con đường chính rộng nhất để đến đầu thôn, ba người Vệ Miên đều nhìn ra ngoài cửa sổ, phát hiện ra thôn xóm ở nơi này không giống với đại đa số các thôn mà cô từng nhìn thấy cho lắm.

Rõ ràng người ở chỗ này sung túc hơn rất nhiều, biệt thự hai tầng, ba tầng ở trong thôn nhiều vô kể, ngược lại nhà mái bằng bình thường lại không quá nhiều.

Thậm chí Vệ Miên còn nhìn thấy một căn nhà bốn tầng hiếm có, cao hơn hẳn những ngôi nhà khác ở phía Đông Nam.

Thấy tầm nhìn của đại sư liếc về phía bên đó, Tôn Chính Dương thuận tiện giải thích một chút: "Bên đó là nhà trưởng thôn của chúng tôi, gia đình ông cụ có ba đứa con trai, đều ở nhà cả, người đông nên phải xây nhà to một chút."

Vệ Miên gật đầu, dọc đường đi này, những căn biệt thự mà họ nhìn thấy đều do gia chủ tự thiết kế, chủ yếu là thực dụng, chứ không trang trí lòe loẹt quá nhiều.

Ví dụ như sân thượng bên trên thường đều để phơi lương thực, mà không phải để trồng hoa và uống trà như đại đa số các căn biệt thự ở Bích Thủy Viên Lâm.

Rất nhanh, chiếc xe đã dừng lại trước một căn nhà ba tầng.

Vệ Miên vừa xuống xe đã nhìn thấy hồ nước ở cách đó không xa, cô nhìn khoảng cách giữa hồ nước và căn nhà mà không khỏi nhíu mày, hồ nước mở ở chỗ này quả đúng là vớ vẩn.

Mấy người lớn nhà họ Tôn nghe thấy tiếng xe hơi bèn kéo nhau ra ngoài hết, sau đó nhìn thấy lão nhị nhà mình vô cùng cung kính với một cô gái trẻ.

Cô gái trẻ này mặc áo khoác lông cừu màu đan xen giữa màu gạo và cà phê, bên dưới là một chiếc quần bò màu xám vừa người, hai chân thẳng tắp và thon dài.

Bà cụ Tôn không có văn hóa gì, chỉ cảm thấy gương mặt nhỏ đó chỉ ngang với bàn tay vừa móc từ trong túi bột mì ra, trắng trẻo thanh tú, lại cực kỳ ưa nhìn.

Bạn cần đăng nhập để bình luận