Đại Lão Huyền Học Lại Đi Bày Quán Vỉa Hè

Chương 763: Đẩy Xuống

.



Chương 763: Đẩy Xuống

Chương 763: Đẩy Xuống

Hoàng Kiều sống chết bám chặt lấy tảng đá hơi cũ bên miệng giếng, cô bé vừa khóc vừa cầu xin tên cầm thú họ Hoàng: "Anh cả, em xin anh, xin anh tha cho em có được không, em sẽ không nói cho ai biết em, em là em gái của anh mà, cầu xin anh, anh cả..."

Tên cầm thú họ Hoàng không quan tâm đến cô bé đã khóc đến nước mắt nước mũi tèm nhèm mà nhặt một tảng đá ở bên cạnh lên đập vào bàn tay đang bám vào miệng giếng của cô bé.

"Bốp!"

"Bốp!"

Một cái!

Hai cái!

Nhưng Hoàng Kiều vẫn không buông tay, cô bé biết đây chính là cơ hội sống duy nhất của mình, một khi buông tay, thứ chào đón cô bé chính là cái chết.

Tên cầm thú họ Hoàng tuyệt đối sẽ không để cho cô bé sống sót rời khỏi ngọn núi này cho nên gã không hề do dự mà đập liên tiếp xuống, thẳng cho đến khi ngón tay biến thành một đống máu thịt hỗn độn, không thể nào chịu đựng được sức nặng của cơ thể nữa thì cơ thể mới rơi thẳng xuống.

Sau khi xác nhận đã nghe thấy tiếng Hoàng Kiều rơi xuống đáy giếng, tên cầm thú họ Hoàng mới tốn công tốn sức bê tảng đá lên chặn miệng giếng lại.

Chuyện ngày hôm nay sẽ không có bất cứ một ai biết hết, tên cầm thú họ Hoàng này vẫn là đứa trẻ ưu tú nhất ở nhà họ Hoàng, về phần Hoàng Kiều gì đó, chỉ là một con ăn bám, mất thì mất thôi.

Chuyện sau đó giống như tên cầm thú họ Hoàng đã dự liệu, người nhà họ Hoàng đều cho rằng Hoàng Kiều ngủ dậy đã đi ra ngoài.

Tuy rằng bọn họ cũng cảm thấy kỳ quái, đứa trẻ này cũng không phải người thích ra ngoài chơi cho lắm nhưng một đứa trẻ lớn đùng như cô bé, người với quần áo đều cùng biến mất nên chắc chắn là đã đến nơi nào đó rồi, chứ không có khả năng bị người bế đi mà không có một chút động tĩnh nào hết.

Tên cầm thú họ Hoàng giả bộ đăm chiêu, miêu tả lại bộ đồ mà Hoàng Kiều đã mặc, nói là đã nhìn thấy cô bé đi một mình ra đầu thôn.

Đầu thôn với sau núi là hai hướng hoàn toàn khác nhau, như vậy sẽ không có người nào có thể đi ra sau núi, chỉ cần qua được ngày nào là tên cầm thú họ Hoàng lại cảm thấy mình an toàn thêm một ngày đó.

Bây giờ gã đã hơi hối hận rồi, tại sao lúc đó ở bên miệng giếng không dùng tảng đá đập thẳng vào đầu Hoàng Kiều luôn cho rồi, tránh cho cô bé ở trong giếng lại hét lên.

Gã cũng không có khả năng quay trở lại đó nhìn mà chỉ có thể cố gắng hết sức kéo dài thời gian, tuyệt đối không thể để người khác phát hiện ra.

Mẹ của Hoàng Kiều lại hoàn toàn không tin, tuy rằng cô ta cũng bị lây nhiễm một phần tư tưởng trọng nam khinh nữ của nhà họ Hoàng nhưng cũng không phải không thương đứa con gái duy nhất này, huống chi Hoàng Kiều ngoan ngoãn hiểu chuyện, rất ít khiến cô ta phải phiền lòng.

Nhưng tên cầm thú họ Hoàng lại chính là cháu trai trưởng có tiền đồ nhất ở nhà họ Hoàng, cũng chính là người học giỏi nhất, chỉ hận không được người trong toàn thôn khen ngợi, một đứa trẻ như thế làm sao có khả năng nói dối được chứ?

Nói cách khác, Kiều Kiều thật sự đã ra ngoài rồi.

Nhưng con bé có thể đi đâu được?

Mẹ của Hoàng Kiều không có cách nào khác mà chỉ có thể chờ đợi trong sốt ruột.

Nhưng đợi mãi cho đến nửa đêm mà Hoàng Kiều vẫn không về nhà, người nhà họ Hoàng không thể không huy động toàn bộ nhân lực đi tìm cô gái nhỏ mất tích.

Thẳng cho đến lúc này, bọn họ vẫn không cảm thấy đứa trẻ có thể đã bị người hại mà chỉ nghĩ cô bé hiếm khi ham chơi, không nhớ đường về, còn nghĩ tìm được sẽ đánh gãy chân cô bé.

Nhưng trải qua cuộc tìm kiếm hơn nửa đêm vẫn không tìm thấy bóng dáng của Hoàng Kiều đâu.

Lúc này, đám người nhà họ Hoàng này mới bắt đầu hoảng loạn, phát động toàn bộ người trong thôn đi tìm giúp, vừa tìm đã mất hai ngày liền.

Sau khi không thu hoạch được gì mới có người nghĩ đến việc báo cảnh sát.

Vì có nhân chứng nói Hoàng Kiều đã đi ra ngoài thôn cho nên hướng điều tra của cảnh sát cũng nghiêng về bên ngoài hơn, bọn họ cũng phái người đi phỏng vấn khắp thôn.

Không có người nào biết rốt cuộc hôm đó Hoàng Kiều đã đi đâu, cũng không có ai chú ý hướng đi của một cô gái nhỏ.

Mà trong mấy ngày này, Hoàng Kiều vẫn luôn ở dưới đáy giếng tối tăm, cô bé đã thử vô số cách nhưng vẫn không thể nào bò lên được, vách giếng trơn trượt khiến lần nào cô bé cũng ngã xuống.

Bạn cần đăng nhập để bình luận